Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1230: Người Trẻ Tuổi, Mang Theo Lực Lượng Của Chúng Ta, Đánh Ngã Hắn Cho Lão Tử!

- Hừ!
Ma Thiên thấy lại có người có thể đứng dậy phía dưới uy áp của mình, lập tức hừ lạnh một tiếng, sát khí kinh khủng cuốn tới, hung hăng đánh những Đại Đế đứng lên bay ra ngoài, tất cả đều thổ huyết ngã trên mặt đất.
Không có lực lượng quy tắc chèo chống, bọn hắn cũng chính là người tu luyện có nhục thể mạnh hơn một chút mà thôi, căn bản không có cách nào ngăn cản công kích của Ma Thiên.
Có mấy vị trực tiếp bị xỏ xuyên ngực, mất mạng tại chỗ.
Một khối thần cách tỏa ra ánh sáng bảy màu lóng lánh chậm rãi bay ra.
- Tam Nguyên!
- Cách Trần!
Mấy Đại Đế bên cạnh bi thảm hét lên một tiếng, muốn đứng dậy chạy về phía những thi thể này.
Nhưng một giây sau, uy áp lại lần nữa rơi xuống, nháy mắt đè bọn hắn nằm sấp trên mặt đất, bành bành vài tiếng, lại có mấy vị Đại Đế bạo thể mà chết, tiên huyết nhuộm đỏ một mảnh.
Thực lực hai bên chênh lệch thật sự quá lớn!
Chỉ dựa vào uy áp đã có thể làm cho bọn hắn chết bất đắc kỳ tử tại chỗ, không có bất kỳ năng lực phản kháng nào, đám Đại Đế khác thấy vậy tức muốn rách cả mí mắt, cả người run rẩy kịch liệt.
Một khí tức bi thương tràn ngập khắp nơi.
- Sâu kiến thì nên có giác ngộ của sâu kiến, mưu toan phản kháng sẽ chỉ làm các ngươi chết nhanh hơn mà thôi.
Ma Thiên lạnh lùng nói.
Sau khi thân thể hắn ta dung hợp với trái tim và tay chân, lực lượng của hắn ta đã khôi phục gần tám thành, thậm chí đối phó những sâu kiến hạ giới này cũng không cần hắn ta động thủ, chỉ cần một ý niệm trong đầu mà thôi.
Điều này cũng làm cho hắn ta sinh ra một tia cảm giác không thú vị, cảm thấy đã đến thời điểm nên kết thúc tất cả những chuyện này.
- Không, ngươi sai!
Nhưng không ngờ, lúc này một âm thanh trầm thấp lại vang lên.
Lâm Hữu ở phía sau đám người thẳng tắp run rẩy đứng dậy, ánh mắt kiên định nhìn chăm chú Ma Thiên.
- Sâu kiến còn sống tạm bợ huống chi là người, quái vật giống như ngươi căn bản không thể nào hiểu được!
- Lâm Hữu!
Đại Đế Tương Nguyệt thấy thế thì kinh hô một tiếng, bà không ngờ Lâm Hữu còn có thể đứng lên.
- Ngươi lại không bị Giam Cầm Quy Tắc ảnh hưởng à?
Ma Thiên nhìn Lâm Hữu cả người được lực lượng quy tắc vờn quanh, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nhưng lập tức, hắn ta đã kịp phản ứng, nheo mắt lại nói:
- Thì ra là thế, vì lực lượng của hạch tâm thế giới à?
- Phải thì như thế nào.
Lâm Hữu lên tiếng.
Ngay vừa rồi, khi đối phương phát động Quy Tắc Giam Cầm thì hắn phát hiện mình lại không bị ảnh hưởng.
Hoặc nói, từ sau khi khi hắn lên tới cấp 12, Vũ Trụ Bản Nguyên trong cơ thể hắn đã tự thành quy tắc, không còn dựa vào đại lục Vạn Giới.
Lâm Hữu không rõ nguyên lý trong đó.
Nhưng hắn lại biết, nếu như hắn không làm gì thì sớm muộn cũng sẽ chết ở đây.
Đã dù sao cũng chết, vậy thì hắn cần gì phải trốn tránh nữa, chẳng bằng sống có tôn nghiêm trên một lần. Hắn đã sống đủ thời gian phải cẩn thận từng li từng tí rồi!
- Ha ha, ngươi nói không sai, sâu kiến còn sống tạm bợ huống chi là người.
Xa xa, Long Hoàng cười lớn một tiếng, chống đỡ thân thể máu thịt be bét của mình lên mặt đất, chậm rãi đứng dậy.
Hắn khác với Lâm Hữu, không có quy tắc hộ thân nên chỉ có thể dựa vào nhục thể và nghị lực cường hãn ngăn cản uy áp.
Trong mắt hắn, Lâm Hữu nhìn thấy một tia kiên quyết và hào khí.
Sau đó cả người hắn chấn động, một khối thần cách tỏa ra ánh sáng bảy màu lóng lánh tung bay ra.
- Người trẻ tuổi, đây là lực lượng của ta, bây giờ sẽ giao cho ngươi!
Dứt lời, khối thần cách kia lại lập tức hóa thành tia sáng nhanh như chớp bay về phía Lâm Hữu, thẳng tắp chui vào trong thân thể hắn.


Dung hợp thần cách thành công, các thuộc tính xảy ra thay đổi, mời tự ngài xem xét.

Một tiếng nhắc nhở lại vang lên trong đầu Lâm Hữu.
Long Hoàng không có thần cách chèo chống cũng nhanh chóng già yếu, đảo mắt đã biến thành một bộ dáng tuổi già sức yếu.
Có hắn mở đầu, nhóm Đại Đế cũng lần lượt cười to, sau đó từng khối thần cách thấu thể mà ra, từ từng phương hướng khác nhau lao nhanh về phía Lâm Hữu.
- Người trẻ tuổi, mang theo lực lượng của chúng ta, đánh ngã hắn cho lão tử!
…….
Bây giờ, Lâm Hữu là người duy nhất không bị quy tắc giam cầm ảnh hưởng, đương nhiên cũng thành hi vọng duy nhất của nhóm Đại Đế.
Cũng đến tận giờ phút này, bọn hắn mới ý thức được ý nghĩa chân chính của hạch tâm thế giới, nó không chỉ là đại biểu cho lực lượng.
- Lâm Hữu, phần lực lượng của ta cũng giao cho ngươi, giúp ta bảo vệ tốt nhi tử ta!
Đại Đế Tương Nguyệt cười đau thương một tiếng, một khối thần cách cũng từ trên người bà bay ra, cùng với các khối thần cách khác hội tụ về phía Lâm Hữu.
Trong nháy mắt, toàn bộ trung tâm vị diện Ma Thú đã bị một màn sáng bảy màu bao phủ.
Lực lượng của tất cả Đại Đế hội tụ vòa một chỗ, tất cả đều dung nhập vào trong thân thể Lâm Hữu, cũng là lực lượng cuối cùng của toàn bộ Vạn Giới này, càng đại biểu lấy quyết tâm phản kháng của bọn hắn.
Đùng!
Theo thần cách không ngừng dung nhập, Lâm Hữu chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ trước nay chưa từng có tràn vào trong cơ thể, để cả người hắn run rẩy lên.
Bởi vì hắn cảm nhận được ý chí bất khuất của nhóm Đại Đế từ trong những thần cách vừa dung nhập này.
Mà cỗ khí tức điên cuồng tăng vọt này cũng làm cho vẻ mặt của Ma Thiên trên bầu trời biến đổi, chuẩn bị ra tay ngăn cản bọn hắn.
Nhưng một giây sau, thân thể của hắn đột nhiên rung động một trận.
Giống như bị cái gì ảnh hưởng, hai mắt vẩn đục lại dần dần khôi phục một tia thanh minh, trong cổ họng truyền ra một hồi âm thanh khàn giọng.
- Dám…Lừa ta… Cho dù ta chết… Cũng không thể… Để cho ngươi… Toại… Nguyện!
Nếu nghe cẩn thận thì sẽ thấy đây là ý thức của Phong Diễm tự chủ, thoát khỏi khống chế vào thời khắc mấu chốt này, một lần nữa đoạt lại quyền nắm thân thể trong tay.
Ma Thiên làm sao cũng sẽ không ngờ.
Lời nói vừa rồi của hắn ta lại triệt để đánh vỡ một tia hi vọng cuối cùng của Phong Diễm, ý thức lúc đầu của Phong Diễm đã sắp bị cắn nuốt hầu như không còn lại bạo khởi vào lúc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận