Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1015: Gặp Phải Lãnh Chúa Cấp S – Thị Huyết Cuồng Tê.

Đợi đến lúc Nghiêm Liệt không động đậy được nữa, bắt đầu dần dần tỉnh táo lại, Lâm Hữu mới chậm rãi tiến lên, nói:
- Chớ suy nghĩ quá nhiều, ngươi đã nỗ lực lâu như vậy, cũng không thiếu mấy ngày qua, chỉ có cam đoan bản thân còn sống, mới có cơ hội tìm được cô ấy, chắc ngươi cũng không hy vọng khi em gái ngươi gặp được nguy hiểm lại không có một người ở bên bảo vệ?
- Lâm Hữu nói không sai, còn sống mới là quan trọng nhất.
Tư Đồ Kiếm ở bên cạnh vội vàng phụ họa.
Cho đến lúc này, cuối cùng biểu cảm ngu ngơ trên mặt Nghiêm Liệt mới chậm rãi khôi phục lại.
Hắn nắm thật chặt hai tay, bắt lấy một nhánh cỏ, sau đó lại lần nữa buông ra, cái đầu từ từ cúi xuống:
- Đa tạ.
Hai chữ này chậm rãi tuôn ra từ trong miệng hắn, cực kỳ trầm thấp, khàn khàn.
Lâm Hữu và Tư Đồ Kiếm nghe vậy, lập tức vui vẻ, nỗi căng thẳng trong lòng cũng coi như đã buông lỏng lại.
- Vậy là được rồi. Lại nói, nó chỉ là một cái Thang Trời thôi, một lần không được, ta leo hai lần, hai lần không được lại ba lần, chỉ cần ngươi không buông bỏ, chậm rãi tích súc lực lượng, kiểu gì cũng có lúc thành công.
Lâm Hữu mỉm cười nói.
Câu nói này tựa như đang nói với Nghiêm Liệt, lại như đang tự nhủ với lòng mình.
Cuộc đời vốn như thế, có bao giờ hoàn toàn theo ý mình đâu?
Nếu như thất bại một lần đã từ bỏ, thì làm sao có thể xông qua ngăn cản, vượt qua mịt mờ, bước tới thành công?
Lại nói, trên con đường thành công, có ai không mò mẫm từng bước, đặt từng dấu chân đi tới?
May mắn Nghiêm Liệt cũng nhìn thoáng được, cuối cùng hắn không làm ra chuyện gì quá mức không thể cứu vãn nổi.
Lâm Hữu giải quyết xong chuyện này, khi hắn trở lại lãnh địa, đã là chạng vạng tối.
Lúc này, trên kênh công quốc và kênh đế quốc, đều vắng vẻ hơn bình thường rất nhiều.
Rất nhiều lãnh chúa vẫn đang ở trên Thang Trời, thử trùng kích tầng cao hơn, hoặc là tranh đoạt bảo vật trên đài cao, làm không biết mệt.
Dù sao cứ cách một đoạn thời gian bảo vật sẽ đổi mới một lần, mà số lượng lại không nhỏ, đây vốn là cơ hội hiếm có với bọn hắn.
Nhưng so với phần thưởng phía trên Thang Trời, điều khiến Lâm Hữu quan tâm hơn lại là ba giới vực Sinh, Tử, Luân Hồi này.
Theo lý thuyết, ba giới này đã cũng thuộc phạm trù vạn giới, lẽ ra bên trong phải tương tự với bọn họ mới đúng.
Nhưng vì sao lại phải tách riêng chúng ra ngoài, thậm chí cả quy tắc vận hành cũng hoàn toàn khác biệt, mà mãi cho đến khi Vạn Giới bắt đầu dung hợp mới có thể tiến nhập vào?
Chẳng lẽ trong ba giới này ẩn giấu đại bí mật gì đó không muốn người biết?
- Giới Sinh, Giới Tử, Giới Luân Hồi!
Lâm Hữu yên lặng nỉ non, vẻ mặt đầy trầm tư.
Chỉ cần nghe cái tên cũng có thể dễ dàng suy đoán được, ba giới này có liên quan tới ba khái niệm sinh mệnh, tử vong và luân hồi.
Sinh mệnh rất dễ lý giải, dựa theo nhắc nhở trước đó, hoàn toàn có thể hiểu được, nơi này là giới vực dùng để thu nhận những người không thể trở thành lãnh chúa.
Như vậy tử vong thì sao?
Chẳng lẽ nói đây là giới vực mà những người và ma thú đã chết sẽ đi tới nha?
Tử vong kia còn khó lý giải, chớ đừng nói tới luân hồi.
Tuy nhiên thế giới này đã đủ ly kỳ rồi nhưng hắn vẫn không quá tin tưởng nơi này tồn tại thuyết pháp luân hồi, dù sao người chết như đèn tắt, chết là chết thôi.
Có lẽ, Luân Hồi này cũng không phải loại luân hồi cũng cực khó hiểu như ý nghĩa truyền thống của nó.
Nhưng đó vẫn chưa phải điểm mấu chốt. Mấu chốt nhất, vẫn là hạt giống thế giới đã được đề cập đến trong lời nhắc nhở kia
Đến cùng, thứ khiến người ta thu hoạch được quyền điều khiển quy tắc thế giới này… là thứ gì?
Và những lời thanh niên con ngươi đen nói trước đó lại có ý nghĩa gì?
Rất nhiều điều bí ẩn không ngừng xông lên đầu, khiến hàng chân mày của Lâm Hữu nhíu lại thật sâu.
Hắn có một loại dự cảm, rất có thể bên trong Giới Sinh sẽ ẩn giấu đi đáp án của những vấn đề này, đang chờ bọn họ đi thăm dò.
- Xem ra cần phải nắm chặt thời gian làm chuẩn bị mới được.
Lâm Hữu vừa sờ lên cằm vừa lầm bầm lầu bầu.
Với thực lực của hắn hiện giờ, hoàn toàn không thể trèo lên đỉnh Thang Trời.
Cho nên điều hiện giờ hắn muốn làm, chính là góp nhặt càng nhiều mảnh nhỏ quy tắc càng tốt, tập trung toàn bộ tài nguyên ưu tiên cường hóa thuộc tính thể chất đến giá trị cực hạn trước.
Hắn làm như vậy, có thể phát huy tối đa hiệu quả chuyển đổi công thủ.
Vừa vặn trong khoảng thời gian này, tất cả các lãnh chúa đều chú ý tới thí luyện trên Thanh Trời, không có nhiều người đến vị diện ma thú đi săn.
Hắn có thể nương theo cơ hội này, đi tìm ma thú lãnh chúa, thu thập cho xong đống tài liệu cần để luyện chế trang bị chuyển đổi công phòng.
Lâm Hữu hạ quyết tâm, sau đó cũng không tiếp tục lãng phí thời gian nữa, lập tức đi vào dưới tàng cây Đại Thụ Thế Giới, bắt đầu dùng Quả Tín Ngưỡng vừa chín hôm nay đổi thành mảnh nhỏ quy tắc tiến hành cường hóa thuộc tính.
Sau đó hắn được người hầu phục vụ, nằm trong bồn tắm thoải mái ngâm nước nóng, tẩy sạch vết máu trên người.
Mà sắc trời bên ngoài, cũng dần dần đen xuống.
……
Sáng sớm hôm sau.
Trời vừa sáng, Lâm Hữu đã đứng dậy, mang theo Linh Tịch đi vào chỗ sâu bên trong vị diện Ma Thú, tìm kiếm tung tích ma thú lãnh chúa.
Mục tiêu khi bọn hắn đi chuyến này, là khu lãnh địa của vị đứng hàng thứ 66 trong 72 Thiên Ma có danh hiệu là Chủ Nhân Bách Thú, Địa Ngục Ma Long Agando (A Căn Đạo).
Bởi vì bản thân Agando thuộc nhất mạch Cự Long hệ Dã Thú, cho nên bốn phía lãnh địa của hắn đều là ma thú hệ dã thú tụ tập, loại nào cũng có.
Mỗi lần hắn đi ngang qua, đều có thể nghe được từng tràng tiếng thú hống to rõ.
Thực lực yếu một chút, thậm chí cũng không dám tới gần quá mức.
Lâm Hữu đi tới khu vực bên ngoài cột sáng chừng mấy ngàn km, liếc mắt một cái, đã thấy hoang nguyên trải dài đầy những con mãnh thú rộng lớn vô biên, cùng một rừng cây rậm rạp, nơi có một mảnh phi cầm điểu thú tập trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận