Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 679: Chúng Ta Hợp Tác Đi

- Chúng ta hợp tác đi.
Thanh Phượng gọn gàng dứt khoát nói:
- Chắc ngươi cũng thấy, nhiều lãnh chúa cấp chín như vậy, nếu chỉ dựa vào một mình chúng ta, chắc chắn không thể kiếm được chỗ tốt.
- Hả? Hợp tác?
Lâm Hữu có chút hứng thú nhìn đối phương.
Quả thật, Thanh Phượng nói rất đúng.
Dựa vào thực lực của bọn họ, muốn cướp được thứ gì đó trước mắt nhiều thuộc hạ của lãnh chúa cấp chín như vậy, không hề đơn giản.
Nhưng dù như vậy, hắn cũng không nghĩ tới Thanh Phượng sẽ chủ động tìm hắn bàn chuyện hợp tác.
Hắn cũng không cho rằng đối phương có lòng tốt hay cái gì đại loại như thế, nhiều nhất chỉ là bị ích lợi sai bảo mà thôi.
- Ta thừa nhận, ta chướng mắt ngươi. Nhưng bên trong tất cả lãnh chúa cấp tám, chỉ mình ngươi có tư cách hợp tác với ta, ít nhất là trước khi đánh chết ma thú, giữa chúng ta không có xung đột về ích lợi, đúng không?
Ánh mắt Thanh Phượng nhìn Lâm Hữu không hề che giấu khó chịu.
Nhưng lời nói lại cực kỳ thẳng thắn, trực tiếp làm rõ ích lợi liên quan giữa hai người.
Theo như lời Thanh Phượng nói, trước khi ma thú lãnh chúa bị đánh chết, giữa bọn họ không có xung đột về ích lợi.
Lại nói, thực lực của Thanh Phượng không kém, năng lực hệ hỏa của đối phương lại khắc chế thực vật, nếu ở khi mấu chốt đùa giỡn ám chiêu, Lâm Hữu cũng sẽ cảm thấy phiền toái.
Chẳng bằng tạm thời hợp tác, khiến cho đối phương ở trong tầm mắt của mình.
Như vậy hắn sẽ an tâm hơn một chút.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu nheo mắt:
- Có thể, chỉ cần đến lúc đó ngươi đừng quấy rối là được.
- Dĩ nhiên rồi.
Khóe miệng Thanh Phượng hơi hơi nhếch lên.
Hai người đã hiểu suy nghĩ của nhau nhưng không nói thẳng ra, chỉ nở nụ cười thân thiện.
Có điều, quỷ mới biết trong lòng hai kẻ này đang suy nghĩ cái gì.
Cứ như vậy, cả đám người vẫn một mực chờ đợi.
Rất nhanh đã qua nửa giờ.
Ngay khi lãnh chúa các giới càng tụ càng nhiều, đã sắp đầy cả biên giới quảng trường, cuối cùng đám lãnh chúa cấp chín đã là người không kiềm chế được.
- Xông lên!
Bọn họ ra lệnh một tiếng, hàng ngàn hàng vạn binh chủng cấp chín đột nhiên xuất hiện và trực tiếp vọt vào bên trong quảng trường.
- Két két két ——
Chỉ trong giây lát, âm thanh điện từ lưu động quanh quẩn bên tai.
Hình như cảm nhận được người xâm nhập đã đến, vòng bảo hộ điện từ đang vây quanh thành lũy chiến tranh đột nhiên bộc phát ra một cỗ điện lưu mãnh liệt, chiếu sáng bốn phía quảng trường rõ như ban ngày.
Ngay sau đó, từng đường điện lưu hóa thành tia chớp sắc bén, bổ nhào về bốn phía, hung mãnh đánh úp đám binh chủng cấp chín đang tới gần.
Tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt là tới.
- Tiến công!
Lúc này, không biết là ai hô to một tiếng.
Tất cả các lãnh chúa còn lại cũng hành động, ai nấy đều triệu hồi binh chủng của mình, khởi xướng trùng kích vào vòng bảo hộ điện từ.
Trong lúc nhất thời, công kích bay múa đầy trời, binh chủng trên mặt đất lại hóa thành thủy triều, hung hăng va chạm vào phần đáy của vòng bảo hộ, ngăn cản toàn bộ điện lưu.
Lãnh chúa cấp chín xông vào trước nhất đang không ngừng hạ mệnh lệnh.
Vô số đạo công kích dũng mãnh nổ tung trên vòng bảo hộ điện từ, dẫn phát nổ mạnh kịch liệt, làm cho cả mặt đất và không khí đều run rẩy không thôi.
Lâm Hữu và Thanh Phượng tạm thời đạt thành hiệp nghị hợp tác, cũng xen lẫn trong đám người, triệu hồi binh chủng của mình ra, tìm một vị trí ít người nhất bùng nổ thế công.
- Lệ ——
Tiếng thét dài to rõ vút lên.
Trong nháy mắt, bên người Thanh Phượng đã xuất hiện mười con cấp chín hỏa phượng được hỏa diễm vờn quanh cùng hơn bốn trăm con binh chủng thuộc tính hỏa.
Làm dấy lên biển lửa đầy trời đốt cả thương khung, sau đó hung hăng đánh sâu vào bên trên vòng bảo hộ điện từ, châm ngòi cho mảng lớn hoa lửa.
Đại quân Thực Vật của Lâm Hữu đang ở bên dưới.
Do Thanh Cương suất lĩnh quân đoàn cổ thụ mở đường, tất cả đều được trang bị một tầng lá chắn trên đỉnh.
- Đây là binh chủng của ngươi?
Thanh Phượng nhìn đám thực vật được Lâm Hữu triệu hồi ra, trong mắt lộ vẻ kinh dị.
Khi ở Chiến Trường Vạn Giới, hắn chỉ thấy Lâm Hữu ra tay chứ không chân chính xem binh chủng của Lâm Hữu.
Không biết vì sao.
Rõ ràng binh chủng của Lâm Hữu chỉ có hơn ba trăm nhiều thôi, nhưng khí thế trên người chúng nó lại khiến người ta ngạc nhiên ghê gớm, thậm chí còn không kém binh chủng cấp chín của hắn, khiến cho hắn không nhịnn được có chút khiếp sợ.
Nhưng điều khiến hắn không nghĩ tới chính là, tất cả điện lưu lao khỏi vòng bảo hộ điện từ rơi xuống trên người thực vật này đều bị cản xuống dưới, dường như còn không gây ra được chút thương tổn nào.
Rút cuộc phòng ngự cao đến mức nào mới làm được tình trạng này?
Phải biết rằng, kể cả binh chủng cấp chín của hắn, nếu bị điện lưu này đánh trúng cũng chịu tổn thương không nhẹ.
Nếu không phải có kỹ năng Hỏa Diễm Trùng Sinh, căn bản không đỡ được quá lâu.
- Binh chủng của ngươi cũng không tệ.
Ánh mắt Lâm Hữu ngưng đọng, nhìn đám hỏa phượng bay múa đầy trời.
Tuy phần lớn đều là cấp tám, nhưng hắn có cảm giác cường độ công kích hỏa diễm của chúng đã tiếp cận trình độ cấp chín.
Nếu hắn đoán đúng.
Vậy đây là kết quả sau khi được năng lực cường hóa công kích hỏa diễm của nhất tộc Phượng Hoàng tăng phúc, nếu không chỉ dựa vào bảo vật gia trì khẳng định không thể đạt tới loại trình độ này.
- Dĩ nhiên rồi, nhất tộc Phượng Hoàng chúng ta là kẻ điều khiển hỏa diễm trời sinh.
Thanh Phượng tràn ngập tự hào nói.
Phi! Chỉ là chiếm ưu thế chủng tộc mà thôi. Có gì đáng kiêu ngạo?
Lâm Hữu liếc mắt nhìn đối phương nhưng không để ý quá nhiều, lại tiếp tục truyền mệnh lệnh cho các đội ngũ binh chủng.
Có thể nói sau khi Linh Tịch được trang bị bí bảo mới, thế công đã trở nên hung mãnh đáng sợ.
Được thiên phú chuyên biệt gia trì, uy lực kỹ năng của nó trực tiếp cộng thêm 24% trình độ.
Mỗi một lần nó múa may pháp trượng, đều công kích đầy trời rơi xuống, hung hăng va chạm vào phần trên của vòng bảo hộ điện từ, trong nháy mắt đã khiến vòng bảo hộ ảm đạm đi không ít.
Uy lực mạnh đến mức trực tiếp khiến mí mắt của Thanh Phượng và lãnh chúa cấp tám bên cạnh giật giật, ai nấy đều kinh hãi không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận