Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 563: Haha, Lại Đến!

Nhưng dù như thế, Lâm Hữu vẫn càng đánh càng kinh hãi.
Bởi vì hắn phát hiện, Kiếm Thuật Tông Sư này không chỉ có sức mạnh mạnh hơn hắn, càng có thể đoán trước và phá giải quỹ tích công kích của hắn.
Trong mắt người khác, hắn tấn công có chút nhiều.
Nhưng trên thực tế cũng, tất cả đường lối công kích của hắn đều bị đối phương nắm bắt, khiến hắn có một loại cảm giác dần dần bị áp chế, cực kỳ nghẹn khuất.
Thậm chí hiệu quả giảm tốc trên trang bị, cũng không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng tới kết quả này.
- Phá cho ta!
Cuối cùng, Lâm Hữu hét lớn một tiếng, một đao đánh văng trường kiếm của đối phương.
Mà rất vừa vặn hiệu quả đóng băng trên vũ khí cũng được phát động, đóng băng Kiếm Thuật Tông Sư tại chỗ.
Lâm Hữu bắt lấy cơ hội, lại là một đao bán nguyệt, nháy mắt đã tập trung vào cổ họng đối phương.
Ngay lúc đó, dị biến đột nhiên sinh ra.
Tên Anh Hồn bị đóng băng, đã trực tiếp đánh vỡ hàn băng trên người, bắn ra mấy kiếm khí sắc bén về bốn phía.
Lâm Hữu vô ý một cái, bị một đạo kiếm khí trong đó cắt qua lồng ngực.
Phụt!
Máu tươi vẩy ra, một miệng vết thương dữ tợn đáng sợ xuất hiện trên ngực hắn, nhiễm hồng một mảnh.
Nhưng hắn phản ứng cũng không chậm, dùng mấy động tác nhảy vút lên, bay ngược ra sau, rồi vung đại đao ngăn cản kiếm khí còn lại, khiến trên người hắn chỉ bị thương đến máu thịt mà thôi.
- Ngươi không tệ.
Tên chiến sĩ đó một tay cầm kiếm ngạo nghễ đứng yên bên trong hàn băng, ánh mắt giống như thực chất nhìn thẳng vào Lâm Hữu.
Rõ ràng đối phương chỉ là Hóa Thân Chiến Ý mà thôi, nhưng trong mắt lại mơ hồ hiện lên một tia ý tứ thưởng thức, khiến cho Lâm Hữu còn tưởng mình nhìn lầm.
- Ngươi cũng không tệ, có thể ép ta tới mức này.
Mắt Lâm Hữu sáng như đuốc, dùng một tay lau vết máu, trực tiếp xé bỏ mớ quần áo đã rách nát trên người, ném qua một bên, lộ ra thân hình to lớn đã trải qua bao lần rèn luyện.
Đồng thời hắn đang âm thầm vận chuyển lực lượng quy tắc, phát động Siêu Tái Sinh nhanh chóng chữa trị thương tích trên ngừng, cầm máu.
Lúc này, vẻ mặt của hắn, đã không còn ung dung bình tĩnh như vừa rồi, mà trở nên nghiêm túc trước nay chưa từng có.
Hắn đặt nghiêng đại đao băng phách ở bên người, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiếm Thuật Tông Sư.
Rồi đột nhiên, mặt đất dưới lòng bàn chân nổ vang một tiếng, cả người hóa thành một mũi tên nhọn bắn ra.
Cùng lúc đó, một mảnh tia sáng màu hồng bốc lên trên người, khí thế vốn đã cực kỳ khủng bố, lại nâng lên tới trình độ gần như khoa trương!
- Tới hay!
Hình như tên Kiếm Thuật Tông Sư cũng cảm nhận được chiến ý tận trời của Lâm Hữu, đối phương hét lớn một tiếng, cũng cầm kiếm vẩy ra, thẳng tắp đón nhận hắn.
Giờ khắc này, dường như kiếm trong tay Anh Hồn chính là bản thân anh hồn, mà bản thân anh hồn lại chính là kiếm.
Bốn phía thân kiếm bộc phát ra một cỗ kiếm khí sắc bén đến hoảng sợ, giống như muốn cắt không khí thành từng sợi mảnh.
- Khí thế thật mạnh! Chỉ sợ người này đã đạt tới trình độ cấp chín?
- Này… Này thật sự là thực lực lãnh chúa cấp tám có thể bộc phát ra?
- Hắn rốt cuộc là ai? Tại sao cho tới bây giờ ta còn chưa nghe nói tới nhân vật này?
- Hóa ra vừa rồi hắn vẫn một mực che giấu thực lực?
Một đám lãnh chúa bên dưới khiếp sợ không thôi.
Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới Lâm Hữu còn có thể phát huy ra thực lực khủng bố hơn cả vừa rồi.
Ngay lập tức, hai cỗ uy thế dũng mãnh vô biên trên đài đột nhiên va chạm, vô số băng nhận và kiếm khí nổ tung.
Đại đao và trường kiếm không ngừng giao phong, truyền đến từng trận nổ vang.
Nhưng khác hồi nãy, lúc này, trên đao của Lâm Hữu, có thêm một cỗ khí phách từ trước đến nay chưa từng có.
Chiêu thức đại khai đại hợp, chiêu chiêu ép thẳng tới nhược điểm của Kiếm Thuật Tông Sư.
Rõ ràng nhìn qua đều là những chiêu thức đơn giản như bổ, chém, đột thứ nhưng mỗi một đao đều mang theo lực lớn như hồng, chỉ thẳng vào nhược điểm của đối phương.
Đã bỏ qua tất cả phòng thủ, biến tất cả chiêu pháp thành công kích!
Đây là lần đầu tiên, Lâm Hữu buông thả bản thân mình mà điên cuồng tiến công như vậy.
Được hai kỹ năng kinh khủng như Rít Gào Dã Man và Cỏ Bốn Lá tăng phúc, ngũ cảm toàn thân Lâm Hữu cũng được nâng lên một cấp bậc hoàn toàn mới.
Nếu như hồi nãy, trong mắt hắn đều là kiếm thuật vô cùng xảo quyệt, và thân pháp khó có thể nắm bắt.
Thì lúc này lại không che giấu được, dưới thế công của hắn tất cả đang không ngừng bị hóa giải, thậm chí là áp chế.
- Ha ha, lại đến!
Lâm Hữu cười lớn một tiếng.
Dù hắn biết loại trạng thái này chỉ liên tục được 30 giây.
Nhưng lúc này cảm xúc lại hoàn toàn khác biệt, có thể nói lúc bình thường không thể cảm nhận được, cũng khiến cho hắn chân chính hiểu ra tinh túy dùng đao.
Người dùng đao, chú trọng ở sự bá đạo, hung hãn!
Nhưng trước kia hắn quá mức chú trọng phòng thủ, cố kỵ nhiều lắm.
Cho nên đã quên đi ý nghĩa vốn có của loại vũ khí đại đao này.
Cũng nhờ Anh Hồn kia, khiến cho hắn chân chính hiểu ra.
- Há!!
Lâm Hữu lại hét lớn một tiếng.
Sau khi hắn áp chế Kiếm Thuật Tông Sư đến một góc đài cao, đột nhiên bạo phát, một đao hung hăng đánh xuống.
Một đao, bao hàm tất cả lực lượng toàn thân hắn, cũng bao hàm tất cả khí thế trên người hắn.
Nơi đại đao quét qua, không khí run rẩy, mơ hồ truyền đến một đợt âm bạo.
Kể cả đối thủ mạnh mẽ như Anh Hồn Chiến Sĩ này, cũng chỉ còn cách chắn trường kiếm ngang người, thẳng tắp đón nhận một kích kinh thiên của Lâm Hữu.
- Đương!
- Răng rắc!
Va chạm kịch liệt, cùng với âm thanh vũ khí gãy kìa, vang vọng bên tai.
Trường kiếm trên tay Kiếm Thuật Tông Sư, đã bị chặt đứt.. Cả thân thể hắn, cũng nứt ngang.
Đại đao thế tới không giảm, ầm ầm rơi xuống mặt đất, tạo ra kẽ nứt sâu nửa mét.
Giờ khắc này mọi việc trên đài dưới đài đều rơi vào yên lặng.
Tất cả lãnh chúa bên dưới, chỉ còn biết ngơ ngác nhìn Lâm Hữu trên đài, và Kiếm Thuật Tông Sư cùng với vũ khí của nó bị chặt đứt, nói không nên lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận