Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 781: Xâm Nhập Vào Địa Bàn Của Thiết Tí Viên Vương

Ví dụ như chiến trận phòng ngự của binh chủng loại thuẫn giáp, chiến trận xung phong của binh chủng loại kỵ binh.
Đây là một … Năng lực của loại hình binh chủng cực kỳ được coi trọng trong quá trình điều khiển quân đoàn, cũng chỉ có nhân tài giỏi về phối hợp dụng binh mới có thể phát huy ra hiệu quả lớn nhất của binh chủng này.
Sở Chấn Nhạc có thể trở thành thủ lĩnh của đội ngũ Liên Minh Giới Vực, quả nhiên không thể khinh thường.
Mắt thấy đội ngũ binh chủng phía sau càng ngày càng gần, Lâm Hữu đã triệu hồi Nấm Yêu Vương ra.
Không cần nói quá nhiều.
Nấm Yêu Vương vừa xuất hiện, lập tức tháo xuống một đống lớn cái nấm với màu sắc khác nhau từ trên người, sau này ném thẳng về phía sau. Những cái nấm hóa thành đường cong parabol rơi xuống bên trên con đường mà đán Sở Chấn Nhạc nhất định phải đi qua.
- Oanh ——-
- A ——
Mấy đám mây nấm cực kỳ lớn dâng lên khiến đám kỵ binh xông vào trước nhất bị nổ cho đổ nghiêng đổ ngửa
Có hai tên xui xẻo trực tiếp bị nổ chết tại chỗ.


Đánh chết lãnh chúa cấp tám của vị diện khác, đạt được 37,84 triệu ma năng, công huân chiến trường 1 điểm, tinh hoa lãnh địa cấp tám x1



Đánh chết lãnh chúa cấp tám của vị diện khác, đạt được 65,1 triệu ma năng, công huân chiến trường 1 điểm, tinh hoa lãnh địa cấp tám x1
Lập tức, Lâm Hữu đạt được hơn một trăm triệu ma năng.
Chỉ tiếc công huân chiến trường còn lại có hai điểm, xem ra đã bị bọn họ cầm đi trao đổi vật phẩm rồi.
Nhưng tin tức tốt là, sau khi kỵ binh của Sở Chấn Nhạc bị nổ tung, trạng thái xung phong cũng theo đó bị giải trừ, tốc độ của bọn họ chậm lại trong nháy mắt.
- Thủ lĩnh, nếu cứ tiếp tục đuổi theo sẽ đến vùng đất trung tâm nhất.
Một lãnh chúa bên cạnh Sở Chấn Nhạc lên tiếng nhắc nhở.
Bọn họ ra tay với đối phương tại đây, vốn là chuyện cực kỳ phiêu lưu.
Nếu cứ tiếp tục đuổi theo, chỉ sợ sẽ xảy ra biến cố khủng khiếp.
Sở Chấn Nhạc tự nhiên cũng biết làm như vậy rất nguy hiểm. Nhưng đây lại là cơ hội tuyệt hảo để loại bỏ tất cả, đánh chết Lâm Hữu, bọn họ sẽ mất đi một đại địch trong tương lai. Nếu để đến lúc đó, muốn giết chết hắn đã không dễ dàng như vậy.
- Tiếp tục đuổi theo, chúng ta có nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn sợ mấy ma thú của hắn?
Sở Chấn Nhạc trầm giọng nói.
Hơn một ngàn lãnh chúa cấp tám, chỉ cần không đụng tới tồn tại ma thú quá mức biến thái hoặc đàn ma thú, trên lý thuyết sẽ không có nguy hiểm gì quá lớn.
Hơn nữa vì đánh chết đại địch trong tương lai, chút tổn thất ấy hoàn toàn đáng giá!
Cho nên rất nhanh, bọn họ đã tập hợp lại, phát động kỹ năng gia tốc đuổi theo Lâm Hữu.
Cứ như vậy, một đuổi một chạy, cuối cùng Lâm Hữu cũng lướt qua đoạn đường lúc trước, đi tới bên ngoài phiến vườn cây kia.
Hắn nhìn thoáng qua đại quân binh chủng phía sau vẫn đuổi theo không bỏ như trước, không còn tiếp tục do dự nữa, trực tiếp chui vào bên trong vườn cây.
Đám lãnh chúa Liên Minh Giới Vực thấy vậy, lập tức biến sắc.
Đã vậy, ngay khi bọn họ nhìn vào trong vườn cây ấy, cũng thấy được con vượn có hình thể khổng lồ và cánh tay sắt kia, ai nấy đều trở nên sợ hãi.
- Không tốt! Là ma thú lãnh chúa!
- Thiết Tí Viên Vương cấp SSS!
- Hắn đang chạy vào bên trong!
- Lui! Mau lui lại!
Đám người Liên Minh Giới Vực hoảng sợ không thôi, không nghĩ tới nơi này lại có một con ma thú khủng bố như vậy.
Ma thú lãnh chúa cấp chín cấp SSS, thuộc tính bình quân gần 20 ngàn, căn bản là không phải bọn họ có thể đối phó được, nhân số có nhiều cũng vô dụng.
Trong một mảnh la lớn, cả đám lập tức thay đổi phương hướng, đi như trốn rời xa phạm vi vườn cây.
Nhưng, Lâm Hữu đâu thể tha cho bọn họ rời đi nhẹ nhàng như vậy?
- Rống!!
Thiết Tí Viên Vương đang ở giữa vườn cây, cũng bị kẻ xâm nhập Lâm Hữu làm kinh động, phát ra một tiếng rít gào kinh thiên.
Tiếng gầm gừ kia hóa thành sóng chấn động, thổi quét về bốn phía, lại khiến đám người Liên Minh Giới Vực sợ tới mức run rẩy toàn thân.
- Hắn chạy vào thật! Chẳng lẽ gia hỏa kia không muốn sống?
Sắc mặt Sở Chấn Nhạc âm trầm, hắn ta quay đầu nhìn vào bên trong vườn cây, lại một chút sững sờ.
Bởi vì lúc này bên trong vườn cây, đã sớm không nhìn thấy bóng dáng Lâm Hữu, giống như kẻ kia biến mất rồi.
Thay vào đó, là một bóng đen khổng lồ từ trên trời giáng xuống, đột nhiên hạ xuống giữa đội ngũ bọn họ.
- Ầm vang!
- A ——
Tiếng kêu thảm thiết, cùng với một tiếng nổ ầm vang, cả mặt đất đều bị Thiết Tí Viên Vương đập cho sụp đổ xuống.
Binh chủng và lãnh chúa trong phạm vi mấy chục mét, lại nháy mắt bị nghiền thành thịt nát, máu tươi nhiễm hồng mặt đất.
Những người còn lại trừng to mắt như muốn nứt ra, nhìn thấy quái vật lớn đột nhiên xuất hiện này, trong lòng hoảng sợ vô cùng.
- Chạy mau đi!
Không biết là ai hô một tiếng, nhóm lãnh chúa lập tức bừng tỉnh, đều mang theo binh chủng của mình xoay người bỏ chạy.
Đâu còn thế tới hoành tráng hồi nãy?
Vốn dĩ bọn họ nhiều người như vậy, nếu tổ chức ổn thoả cố gắng một chút còn có thể ngăn được một hai.
Nhưng lúc này bọn họ đã sớm mất hết chiến ý, quân lính tan rã, làm sao có thể ngăn cản lực lượng khủng bố của Thiết Tí Viên Vương?
Trong nháy mắt, Thiết Tí Viên Vương đuổi theo bọn họ, thân thể khổng lồ đấu đá lung tung, đại sát tứ phương trong đội ngũ.
Từng mảng từng mảng binh chủng bị đánh bay ra, trong đó còn bao hàm không ít lãnh chúa, vậy mà không một ai dám đối chiến với nó!
- Trở về! Đều trở về cho ta!
Sở Chấn Nhạc lớn tiếng la lên trong đội ngũ, muốn một lần nữa chỉnh đốn trận thế.
Chẳng qua quân tâm đã đại loạn, mặc cho hắn ta la lên như thế nào, đều không có bất kỳ ai hưởng ứng lời kêu gọi của hắn ta.
Ngược lại bởi vì như vậy, đã hấp dẫn lực chú ý của Thiết Tí Viên Vương, khiến hai mắt đỏ đậm như chuông đồng của nó đột nhiên quay đầu lại.
- Đáng chết!
Sở Chấn Nhạc thầm mắng một tiếng, đã đến nước này, hắn ta còn quan tâm cái gì được nữa, chỉ biết cưỡi lên chiến mã xoay người bỏ chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận