Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 286: Xác Chết Biến Thành Ma Thú Zombie

Ngược lại còn khơi dậy nên hứng thú của bọn họ với Lâm Hữu. Ngay lập tức, đám người này nơi nơi hỏi thăm về tin tức và vị trí của Lâm Hữu trên chiến trường.
Mà Lâm Hữu, ngọn nguồn của mọi việc những động thái này, đã sớm mang theo nhóm thực vật rời khỏi rừng rậm, vừa chạy đi vừa xem xét bảo vật chiến trường vừa nhận được.
Đảo mắt một cái, hắn đã ném phiến rừng rậm rộng lớn kia lại phía sau.
Mãi một lúc lâu sau khi hắn đi xa, tại một mảnh núi đá xa xa, một bóng người mới từ từ xuất hiện, vẻ mặt người này đầy kinh hãi nhìn theo phương hướng Lâm Hữu biến mất, và đám thi thể đầy đất kia.
Người này chính là lãnh chúa liệt phong báo vừa rời đi không bao xa!
Vốn dĩ hắn trốn ở nơi này, từ xa xa nhìn lại hiện trường, chỉ vì không cam lòng, mặt khác, cũng ôm tâm lý may mắn xem có thể tìm cơ hội một lần nữa đoạt lại bảo vật hay không.
Lại không nghĩ rằng hành động này lại khiến hắn được chứng kiến tận mắt một hồi chiến đấu khủng bố như thế.
Ngẫm lại một màn vừa nãy, một đám lãnh chúa bị giết chết quá dễ dàng, hắn lại không nhịn được trong lòng dâng lên một mảnh kinh hoàng, đồng thời cũng nghĩ mà sợ không thôi.
Nếu không phải vừa rồi, hắn quyết định thật nhanh, giao bảo vật đổi mạng, chỉ sợ bây giờ hắn cũng giống hệt đám lãnh chúa đằng kia, biến thành một khối thi thể lạnh như băng.
Nghĩ tới đây, hắn đâu dám dừng lại nữa, chỉ biết vội vàng trực tiếp mang theo binh chủng bên người thoát đi nơi này, bỏ chạy về phương hướng trái ngược với Lâm Hữu.
Mà hắn không biết chính là.
Ngay khi hắn rời khỏi không bao lâu.
Đám thi thể đang nằm trên mặt đất trong rừng rậm, đột nhiên động.
Giống như phản ứng dây chuyền, đám thi thể lãnh chúa đang nằm đó, một cái tiếp một cái thong thả đứng lên, rồi từng chút từng chút một cả thân thể, cả ánh mắt cũng dần dần biến thành màu xám trắng.
Bọn họ đã trực tiếp biến dị thành từng con từng con ma thú Zombies!
…………
Lúc này, Lâm Hữu cũng rời khỏi cho nên không hề biết trong rừng rậm đã xảy ra dị biến.
Giờ phút ấy trong tay hắn, đang có một viên bảo châu hình tròn.


Bảo Châu Tín Ngưỡng (thứ cấp): sau khi sử dụng sẽ nhận được 100 điểm tín ngưỡng, có thể rơi xuống.

Đúng vậy, thứ này chính là Bảo Châu Tín Ngưỡng thứ cấp mà hắn đã từng nhìn thấy tại nơi đổi điểm tích luỹ trong chủ thành.
Tuy chỉ gia tăng 100 điểm tín ngưỡng, nhưng giá cả trao đổi thứ này lại cực kỳ đắt đỏ, cần tới 50 ngàn điểm tích luỹ và 100 ngàn ma năng mới đổi được, đã vậy, mỗi ngày chỉ được đổi một cái thôi.
Đối với lãnh địa sắp thăng cấp, thứ này tuyệt đối là vật mang tới khát vọng vô cùng.
Nếu cầm bán đi, chắc chắn sẽ kiếm được một khoản lớn.
Đương nhiên, Lâm Hữu đâu có ngốc đến mức dùng thứ trân quý như tín ngưỡng lực đi đổi thành tài nguyên, bản thân hắn còn cực kỳ thiếu đây này.
Cho nên sau khi hắn đặt nó trên tay thưởng thức một chút, đã lập tức thu vào trong không gian cá nhân, chuẩn bị chờ tới khi quay về lãnh địa sẽ sử dụng.
- Đi thôi, tiếp tục đi tới.
Tiếp theo, hắn truyền mệnh lệnh cho nhóm thực vật bên người, còn bản thân mình lại một lần nữa trở về trên ghế dây leo, bắt đầu quan sát tình huống xung quanh.
Một đường này một mực đi tới, hắn cũng dần dần phát hiện ra manh mối của chiến trường này.
Hình như từ sau khi hắn truyền tống đến nơi đây, tất cả ma thú gặp được đều là Zombiess.
Hơn nữa hắn xâm nhập càng sâu, ma thú Zombies xung quanh cũng bắt đầu càng ngày càng nhiều, thường thường hội chạy đến đúng hắn phát động công kích.
Ngay từ đầu chỉ có cấp sáu, đến cuối cùng còn từ từ diễn biến thành cấp bảy.
Chẳng lẽ tình huống này có liên quan tới khoảng cách với ngọn nguồn ôn dịch?
Lòng Lâm Hữu tràn đầy nghi hoặc.
Bởi vì đến bây giờ, hắn vẫn không biết ngọn nguồn ôn dịch là thứ gì.
Phỏng chừng những con Zombies xuất hiện ở nơi đây, đều bị ngọn nguồn ôn dịch lây nhiễm rồi tản ra bên ngoài.
Không còn cách nào khác, vì dự phòng khí độc ngày mai co rút lại, hắn chỉ có thể tiếp tục đi tới.
Hắn để cho Cổ Thụ Chiến Tranh và Thanh Đằng phụ trách mở đường, đám thực vật khác phụ trách công kích, vừa tiêu diệt Zombies xung quanh, vừa thông qua tầm nhìn của Rồng Yêu Vương để điều tra bốn phía.
Mãi cho đến mặt trời dần dần lặn về phía tây, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy ở phía xa xa có một mảnh tường thành to lớn, kéo dài mênh mang và một cái cửa thành thật lớn màu đỏ thắm.
Đúng là một tòa thành trì loại lớn có phong cách cổ xưa!
Nhưng bên trong Chiến Trường Vạn Giới, làm sao có thể xuất hiện thành trì?
Ánh mắt Lâm Hữu đầy kinh ngạc, nhìn về phía xa xa.
Chỉ thấy bức tường thành dày nặng cao tới mấy chục mét, đang đứng sừng sững bên trên bình nguyên chiến trường, còn một mực kéo dài ra bên ngoài không biết bao xa.
Tuy thoạt nhìn hiện giờ nó đã rách nát không chịu nổi, nhưng vẫn không che giấu được sự hùng vĩ của nó, ít nhất quy mô này cũng tương đương với một tòa hoàng thành cổ đại.
Mà ở cửa thành phía trên: “Thành Đại Nhạn” ba chữ to cao quải này thượng, sớm bị ăn mòn vỡ nát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận