Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 552: Nhiều Người Thì Lực Lượng Lớn

Dựa theo ước tính của Lâm Hữu, muốn đưa tất cả binh chủng vào bên trong, mới dẫn truyền tống rời đi, thì diện tích phải rộng cỡ 1km.
Cũng chính là trị số phạm vi tối đa của Không Gian Bản Nguyên bình thường.
Nhìn tin nhắn của các lãnh chúa gửi trên kênh trò chuyện, có vẻ như có rất nhiều ma thú thủ lĩnh, thậm chí là ma thú cấp lãnh chúa đang tụ tập ở chỗ sâu trong chiến trường.
Chiều nay, đã có không ít người bắt đầu thăm dò bên trong, cũng xảy ra nhiều xích mích và đánh nhau, có thể thấy điều đó từ những thay đổi trong bảng xếp hạng.
Nhưng bây giờ sắc trời đã tối, không nên ra ngoài, tốt hơn hết là chờ sáng mai lại xuất phát.
Dù sao hắn có truyền tống trận, chỉ cần không phải đi đến nơi quá xa, đều không cần lo lắng lãnh địa bị công kích.
Thậm chí tại lúc cần thiết, có thể trực tiếp từ bỏ lãnh địa, mưu cầu lợi ích lớn hơn nữa.
- Các huynh đệ bốn phương, hôm nay các ngươi thăm dò tới chỗ nào rồi?
Như để đáp lại kế hoạch của Lâm Hữu.
Lúc này, trên kênh chiến trường đột nhiên xuất hiện một thông báo, khiến hắn chú ý tới.
- Cút! Ai là huynh đệ với ngươi? Cũng không phải cùng một giới.
- Huynh đệ đừng nói như vậy chớ, gặp lại cũng là có duyên, mọi người hòa khí tự thu thập tài nguyên, nước giếng không phạm nước sông, chẳng lẽ không tốt sao?
- Ha ha, nói thì nhẹ nhàng linh hoạt, vừa nãy ngươi cùng người khác vây công ta cũng không thấy nói như vậy.
- Đúng đấy, ngoài miệng thì nói hòa bình, âm thầm chơi ngáng chân, một đám lão âm tà, làm hư đóa hoa sen trắng là ta.
- Nhưng ta chỉ thấy đóa hoa sen trắng đuổi theo nữ lãnh chúa giới vực khác, chậc chậc.
-...
Xung đột giữa giữa các giới vực đã tồn tại trong nhiều năm, không có cách nào dễ dàng điều hòa.
Vừa mới nói mấy câu mà thôi, lãnh chúa các giới đã ào ào gửi tin nhắn mắng nhau lẫn nhau, quả thực tựa như là cái chợ, đâu còn sự uy nghiêm lãnh khốc của lãnh chúa trong lòng dân?
Đương nhiên, trong đó cũng có bộ phận nghiêm túc nghiên cứu thảo luận đề tài này, bắt đầu chia sẻ tình báo mà mỗi người thăm dò được trong nửa ngày.
- Hôm nay, ta đi vào bên trong xem qua. Quả thực có rất nhiều ma thú thủ lĩnh và yêu quái, nhưng muốn vào sâu hơn nữa thì không có cách. Ta chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng đen lớn ở phía sâu.
…………
Nhìn ra được, chưa tới nửa ngày, các lãnh chúa cũng không thăm dò đến chỗ quá sâu, đều bị đám ma thú lang thang dưới vực sâu chặn lại.
Ngay cả những lãnh chúa đến từ đại giới vực tạm thời cũng không có cách nào để đột phá vòng vây của lũ ma thú.
- Cũng không biết chỗ sâu cất giấu thứ gì, có vẻ như ma thú vây quanh chỗ đó.
- Hôm nay, ta cũng đi xem thử, quả thật có rất nhiều ma thú, cho nên quay về trước.
- Chẳng lẽ cất giấu bảo vật gì?
- Ngày mai, phải tiếp tục đi thăm dò mới được, tra rõ tình huống tranh thủ trước khi thủy triều ma thú đến.
- Nếu các vị có tin tức, nhớ chia sẻ một chút.
Không giống đại đa số lãnh chúa, một số lãnh chúa mặc dù khác giới vực, không hợp tính, nhưng cũng hiểu một đạo lý.
Cái đó chính là nhiều người thì lực lượng lớn.
Suy cho cùng, sức mạnh của một người là có hạn, muốn điều tra tình hình trên chiến trường chỉ trong ba ngày cũng không dễ dàng.
Chỉ cần không phải là tình báo quan trọng, thì vẫn có thể trao đổi với nhau, có thể tiết kiệm rất nhiều công sức.
Tổng kết lại, mọi việc lấy lợi ích làm chủ.
Lâm Hữu ngồi bên ở Đại Thụ Thế Giới, một bên ăn đồ ăn bổ sung thể lực, một bên say sưa ngon lành xem nội dung bọn hắn nói chuyện phiếm, cũng thu hoạch rất nhiều tin tức về chiến trường.
Nhưng điều hắn quan tâm nhất là những con ma thú trên cấp độ thủ lĩnh.
Vừa vặn hắn đang thiếu lực lượng bản nguyên, những ma thú như thế này đương nhiên càng nhiều càng tốt.
Về phần tin tức bảo vật cất giấu ở chỗ sâu trong chiến trường, hắn sẽ chờ xem, dù sao chưa có tin tức xác định trở về.
Mắt nhìn thấy sắc trời đã tối, hắn đứng dậy đi xung quanh lãnh địa kiểm tra một vòng, lại nạp thêm năng lượng cho vòng phòng hộ lãnh địa, sau đó trở lại nhà phía trên cây nghỉ ngơi.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Sáng sớm hôm sau, đơn giản chuẩn bị một phen, Lâm Hữu rời khỏi lãnh địa để lại Thanh Đằng với 50 gốc binh chủng mọc thêm.
Có Thanh Đằng và những thực vật này, đủ để chèo chống hắn truyền tống về lãnh địa, cho nên không cần để lại quá nhiều binh chủng đóng giữ.
Hơn nữa, hình thể Thanh Đằng bên trong chiến trường quá mức dễ thấy, rất dễ dàng bị lãnh chúa hoặc ma thú khác phát hiện, cho nên thích hợp ở lại đóng giữ lãnh địa.
Mà trước khi đi, Lâm Hữu còn để đoàn Yêu Tinh Hiền Giả phát động lực lượng khống chế, tạo ra một khu rừng đơn giản xung quanh bốn phía dốc núi lãnh địa, để che đậy ánh mắt.
Dựa vào cách này, kẻ thù sẽ không dễ dàng phát hiện ra tình hình cụ thể của lãnh địa của hắn.
Sau khi làm xong, hắn yên tâm xuất phát, mang theo 220 bản thể thực vật với gần 700 thể mọc thêm, trùng trùng điệp điệp đi trên chiến trường bào la rộng lớn, hướng đến chỗ sâu.
- Hai ngươi đi điều tra tình hình chung quanh đi.
Lâm Hữu ra lệnh cho Rồng Yêu Đế và Rồng Yêu Hậu.
Hai con rồng Thực Vật nhận được lệnh, lập tức bay về phía hư không, đi đầu tiến hành trinh sát.
Vẫn còn hơn năm giờ trước khi thủy triều ma thú thứ hai xuất hiện vào buổi trưa, hắn phải đến chỗ sâu trước thời gian này và giết nhiều ma thú hơn nữa.
Cứ như vậy một đường tiến lên, một đường tiêu diệt toàn bộ ma thú bên trong.
Lãnh địa nhanh chóng bị hắn bỏ lại xa xa đằng sau, cho đến khi biến mất không thấy gì nữa.
- Các vị, ta đã tìm thấy một di tích chiến trường đổ nát cách 500 km về phía Tây Nam, bên trong giống như cất giấu bảo vật gì, nhưng có quá nhiều ma thú mà một người không thể xử lý được, nếu ai hứng thú có thể tới xem một chút.
Đột nhiên, một tin nhắn xuất hiện trên khung chat, khiến Lâm Hữu chú ý.
Di tích chiến trường?
Chẳng lẽ là tương tự với bí cảnh ẩn giấu?
Ánh mắt của hắn đầy kinh ngạc, ấn mở để kiểm tra.
Tây Nam, cách hướng tây của hắn rất gần.
Khoảng cách 500 km không là gì đối với một lãnh chúa cấp tám, rất nhanh là có thể đuổi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận