Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 270: Thành Công Lẻn Vào Thế Giới Nguyên Sát

Nhưng cân nhắc tới hiện giờ trong tay hắn có hộ thân tỏa giáp, lại thêm Thủy Tinh Truyền Tống và Hình Nộm Thế Thân, chỉ cần cẩn thận một chút, vẫn có khả năng khác lớn hoàn thành nhiệm vụ này.
Dù sao đồn biên phòng bên này chỉ có một sĩ binh trưởng cấp tám trú đóng thôi.
Dù ngẫu nhiên có lãnh chúa cấp tám khác đi ngang qua, chẳng lẽ người ta sẽ nhìn chằm chằm vào hắn ư?
Lại nói, chỉ cần hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ này, sẽ đạt được tài nguyên đủ để thăng cấp một binh chủng cấp tám, thực lực tăng lên không chỉ là một, hai điểm.
Nghĩ đến đây, hắn nói:
- Được, ta nhận nhiệm vụ này!
- Ngươi xác định?
Sắc mặt Tần Lễ đầy vui vẻ.
- Xác định, nhưng ngươi cần cung cấp tư liệu về đồn biên phòng kia cho ta, càng tỉ mỉ, chi tiết càng tốt.
- Dĩ nhiên rồi, dù ngươi không nói, ta cũng sẽ cho chuẩn bị những thứ đó thay ngươi, dù sao nhiệm vụ này cũng là một khảo nghiệm của phụ hoàng dành cho ta.
- Vậy chúng ta hợp tác vui vẻ.
- Hợp tác vui vẻ!
Hai người nhìn nhau cười.
Cứ như vậy, Lâm Hữu đã thành công nhận nhiệm vụ ẩn núp tiến vào đồn biên phòng đại lục Nguyên Sát.
Sau đó hắn vẫn ở lại trong biệt phủ, nghe thủ hạ Tần Lễ trình bày các loại tình báo về đồn biên phòng Giới Nguyên Sát.
Mãi cho đến gần buổi chiều, hắn mới rời khỏi nơi này, vội vàng chạy về bên trong lãnh địa, bắt đầu làm chuẩn bị cho hành động kế tiếp.

Ngày hôm sau, lúc trời còn chưa sáng khởi, Lâm Hữu đã tỉnh.
Sau khi đơn giản rửa mặt ăn chút gì đó, hắn mang theo Áo Choàng Ẩn Nấp truyền tống đến chủ thành.
Không còn cách nào khác, dựa theo lời của Tần Lễ, trong nhiệm vụ này ngoại trừ hắn, còn có người của Đại hoàng tử, Nhị công chúa nữa. Nếu hắn hành động quá chậm, chỉ sợ ban thưởng nhiệm vụ lần này sẽ không tới phiên hắn.
Hơn nữa một khi hai người khác bị đại lục Nguyên Sát phát hiện, đồn biên phòng bên kia sẽ cảnh giác càng thêm nghiêm ngặt, sẽ bất lợi cho hành động của hắn.
Để chuẩn bị cho lần này, hắn còn đặc biệt dùng phụ ma Cấp Tốc cấp sáu cho đôi giày của mình, nhằm gia tăng tốc độ di động.
Không chỉ vậy, những loại trang bị khác cũng được phụ ma các loại phòng hộ, tăng thêm chút ít còn hơn không.
Cứ như vậy, hắn đi thẳng một mạch, rất nhanh đã tới ngoài thành,
Sau đó hắn cưỡi lên Rồng Yêu Vương, bay về phương hướng đại lục Nguyên Sát.
Cũng may hiện giờ là sáng sớm, chưa có bao nhiêu lãnh chúa ra ngoài, hắn không cần lo lắng sẽ bị người khác chú ý.
Hắn đi thẳng một đường xuyên qua đồn biên phòng thế giới Nguyên Thủy, đi vài phụ cận mảnh đất trung lập nơi tiếp giáp giữa hai giới, lúc này hắn mới lấy ra Áo Choàng Ẩn Nấp phủ lên trên người.
Khu vực tiếp theo đã thuộc về lãnh thổ kẻ địch, hắn phải cẩn thận hơn một chút mới được.
Nghĩ tới đây, hắn điều khiển Rồng Yêu Vương bay lên trời cao, rời xa khu vực do thám dưới mặt đất.
Sau đó cứ như vậy, Lâm Hữu trực tiếp xẹt qua mảnh đất trung lập, tiến vào đại lục Nguyên Sát, khiến cho hắn vô cùng ngoài ý muốn chính là.
Khi hắn vừa tiến vào phạm vi của kẻ địch, hắn đã có thể cảm nhận một loại cảm giác bài xích từ bốn phương tám hướng đánh úp lại, giống như cả thiên địa đang muốn đuổi hắn đi vậy.
Tuy thứ cảm giác nàu không quá mãnh liệt, nhưng nó vẫn một mực tồn tại, khiến cho hắn cực kỳ khó chịu.
Nhưng vì nhiệm vụ thưởng cho, hắn chỉ có thể nhẫn nhịn.
Một đường xâm nhập càng sâu, bên dưới cũng bắt đầu xuất hiện bóng dáng lãnh chúa đại lục Nguyên Sát, thậm chí còn có binh chủng phi hành từ xa xa bay xẹt qua hắn.
May mắn khoảng cách khá xa, hắn không bị đối phương phát hiện.
- Mau, hạ xuống cánh rừng phía trước.
Lâm Hữu không dám chủ quan, hắn lập tức lệnh cho Rồng Yêu Vương rớt xuống khu rừng bí ẩn trước mặt, bắt đầu dùng phương thức đi bộ tới gần đồn biên phòng.
Tuy Áo Choàng Ẩn Nấp có thể che dấu khí tức của hắn và binh chủng, nhưng vì an toàn, hắn vẫn triệu hồi Rồng Yêu Vương trở về lãnh địa, chỉ để lại Linh Tịch có hình thể nhỏ nhắn ở bên người, ẩn giấu tai mắt kẻ do thám.
Nếu không bên người lãnh chúa mà không có một binh chủng nào, nhìn một cái cũng thấy đối phương rất khả nghi.
…………..
- Nghe nói gì chưa? Đám phế vật đại lục Nguyên Thuỷ kia lại bắt đầu kêu gào ở khu trung lập.
- Hử? Loại giới vực sắp sửa bị cướp đoạt sạch sẽ khí vận cũng dám kêu gào với chúng ta?
- Ha ha, đúng là điếc không sợ súng, khi lên Chiến Trường Vạn Giới lần trước, bọn chúng bị chúng ta đánh cho tè ra quần, vừa qua không bao lâu đã quên mất rồi.
- Qua đó một chút, chúng ta cũng tới xem náo nhiệt, thuận tiện giết cho đám người đó biết tay.

Những lời nói đầy kiêu ngạo, không ngừng từ bên cạnh truyền đến.
Lâm Hữu mang theo Linh Tịch, yên lặng đi bên trên bình nguyên.
Đám lãnh chúa phe địch đi ngang qua bên cạnh hắn đều đang vội vàng, bọn họ vừa nói chuyện phiếm vừa chạy tới mảnh đất trung lập, lưu lại từng bóng dáng trên bình nguyên.
Nơi này đã là vị trí xâm nhập khá sâu trong đại lục Nguyên Sát.
Xa xa nhìn lại, đã có thể nhìn thấy một cái đồn biên phòng thật lớn, sừng sững đứng ngay bên cạnh lối vào bình nguyên.
Mặt trời dần dần lên cao, không ngừng có lãnh chúa cuồn cuộn lao ra từ đồn biên phòng, bên người bọn họ đều mang theo binh chủng có hình thái khác nhau.
Trên tường thành, có rất nhiều binh lính tuần tra qua lại, bọn họ đang nhìn chằm chằm xung quanh, có thể nắm bắt bất cứ động tĩnh gì ở bên ngoài.
Nói thật, Lâm Hữu vẫn có chút khẩn trương.
Không nghĩ tới bản thân hắn thật sự sẽ đến thế giới Nguyên Sát, còn đi vào một nơi sâu như vậy.
Một khi bị phát hiện, thứ hắn gặp phải, sẽ là rất nhiều lãnh chúa phe địch vây công và lãnh chúa cấp cao đuổi giết, muốn chạy thoát cũng không phải chuyện dễ dàng.
Nhưng tránh cho người khác phát hiện ra manh mối, hắn không được phép thể hiện ra một chút thiếu tự tin nào, phải cố gắng hết sức khiến vẻ bề ngoài của mình đủ bình tĩnh.
Cứ như vậy, hắn vừa nghe lãnh chúa thế giới Nguyên Sát bên cạnh đàm luận, vừa xuyên qua bình nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận