Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 226: Đây Thật Sự Là Binh Chủng Mà Lãnh Chúa Có Thể Triệu Hồi Được?

Chỉ nghe một tiếng nổ vang ầm ầm. Hai con thú cấp chín có năng lực phi hành bay lên trời, cắn xé va chạm với nhau, trình diễn một hồi đại chiến kinh thiên trên không trung.
Nhóm lãnh chúa cấp sáu ở đồn biên phòng xa xa, cũng có thể cảm nhận được một màn chiến đấu rung động lòng người!
Nhưng không có thời gian cho bọn họ suy nghĩ nhiều, tiếng thú rống bên ngoài tường thành lại đưa bọn họ quay về với hiện thực.
- Không tốt! Phòng tuyến bị phá tan! Mau quay về phòng thủ!
- Mau ngăn chúng nó lại, đừng để chúng nó vọt vào!
- Không được! Không ngăn được! Có ma thú đang từ tường thành đến đây!
Dưới hiệu quả tăng thêm 20% thuộc tính từ khi thủ lĩnh ma thú xuất hiện, cuối cùng, ma thú bên ngoài đồn biên phòng cũng hoàn toàn cuồng bạo, hai mắt bọn chúng đều đỏ đậm, đánh sâu vào phòng tuyến đồn biên phòng như không cần mạng, khiến cho phòng tuyến vốn đang miễn cưỡng chống đỡ trong nháy mắt đã bị phá hỏng, bắt đầu liên tiếp xuất hiện cục diện phòng tuyến bị công phá.
Thậm chí có rất nhiều ma thú cấp bảy đạp lên thi thể đồng loại xông lên tường thành, triển khai chém giết trên tường thành, binh chủng xung quanh nửa chết nửa bị đánh tan, căn bản không thể tổ chức phòng thủ hữu hiệu.
Đúng lúc này, Tam hoàng tử mang theo một đoàn lôi thú hắn vừa triệu hồi ra xuất hiện.
- Mọi người đừng hoảng hốt! Bảo vệ tường thành, kiên trì đến khi sĩ binh trưởng đánh lui thủ lĩnh ma thú là chúng ta thắng lợi!
Là người có địa vị cao nhất trong đồn biên phòng, giờ phút này Tần Lễ cũng làm gương cho binh sĩ, mang theo binh chủng của mình đi lên tường thành, cùng bọn họ chống đỡ ma thú xông lên.
Nhìn thấy hắn xuất hiện, đám lãnh chúa và binh lính khác giống như nhìn thấy người tâm phúc, rốt cục cũng dần dần bình tĩnh trở lại.
Sau đó dưới sự chỉ huy của Tần Lễ, bọn họ bắt đầu một lần nữa tổ chức phòng ngự, ngăn cản thú triều.
Không thể không nói, người sinh ở nhà đế vương, trên người sẽ tự nhiên sinh ra một loại khí thế lãnh đạo tự nhiên, làm cho người ta không nhịn được cảm thấy tin phục.
Nhưng kể cả như vậy, vẫn không thể ngăn cản đám ma thú phát cuồng bên ngoài kia.
Không ngừng có ma thú lướt qua công sự phòng ngự, nhảy lên tường thành, thương vong cũng bắt đầu gia tăng.
Nếu cứ để tình trạng này tiếp diễn, sớm hay muộn đồn biên phòng sẽ bị công phá.
Đến lúc đó, chắc chắn nhiệm vụ kiếm điểm tích luỹ của bọn họ sẽ ngâm nước nóng (thất bại), thậm chí chỉ có thể vứt bỏ đồn biên phòng trốn về chủ thành.
Xem ra, cần phải có thủ đoạn đặc thù.
Sắc mặt Lâm Hữu ngưng trọng.
Với cục diện bây giờ, kể cả hắn gọi về tất cả Khuẩn Nấm Bạo Tạc cho chúng nổ tung toàn diện, hoặc để Rồng Yêu Vương Rồng Yêu Phi phát động kỹ năng tổ hợp, cũng không đủ để tạo thành biến hoá quá lớn.
Muốn xoay chuyển thế cục, cần biện pháp hung bạo hơn chút nữa.
Mà con bài chưa lật cuối cùng trong tay hắn, chỉ còn thứ đó mà thôi.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lâm Hữu rơi xuống mảng lớn ma thú trước mắt, cả đầy máu tươi trên mặt đất, khóe miệng hắn hơi hơi nhếch lên.
- Ở nhà nghỉ ngơi lâu như vậy, cũng nên cho ngươi xuất đầu lộ diện rực rỡ một hồi, ngươi nói xem có đúng không Thanh Đằng?
Nháy mắt khi lời nói của hắn rơi xuống, hào quang đột nhiên nổ tung trên không trung bên ngoài đồn biên phòng.
Một bóng dáng lớn đến mức khó có thể tưởng tượng, đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
…………..
- Ầm vang!
Chỉ nghe một tiếng nổ.
Thân thể khổng lồ của Thanh Đằng ầm ầm rơi xuống đất, làm dấy lên một màn bụi kinh khủng bên ngoài đồn biên phòng.
Tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, nhìn thấy biến cố bất thình lình phát sinh kia.
Thậm chí cả nhóm lãnh chúa đang chiến đấu kịch liệt với ma thú cấp tám ở đằng xa, cũng quay đầu lại, vẻ mặt hoảng sợ.
Không còn cách nào khác.
Vì binh chủng này nó quá lớn!
Lớn đến mức bọn họ khó có thể tưởng tượng nổi!
Bản thể của nó cao chừng bảy, tám mươi mét, cả một mảnh rừng rậm bên cạnh nó nữa, tản ra bên ngoài gần nửa km.
Loại khung cảnh đánh sâu vào thị giác này, trực tiếp khiến bọn họ kinh ngạc không nói nên lời.
Này... Đây thật sự là binh chủng mà lãnh chúa có thể triệu hồi được?
Ma thú cấp chín cũng không có hình thể khoa trương như vậy!
Đừng nói bọn họ, ngay cả tam hoàng tử Tần Lễ có kiến thức rộng rãi, cũng chưa từng thấy binh chủng kỳ lạ như vậy.
Mà ngay khi tất cả mọi người đang khiếp sợ vì phương thức lên sân khấu khoa trương của Thanh Đằng, nó đang ở trung tâm đại quân ma thú, bắt đầu hành động.
Chỉ thấy bốn phía thân thể quanh thân thể nó, từng sợi từng sợi dây leo thật lớn phóng lên cao, nháy mắt đã xuyên thủng thân thể ma thú đang bị vây trong rừng rậm.
Kể cả ma thú cấp bảy, tất cả đều bị một kích làm mất mạng!
Ngay sau đó, đóa hoa trên đỉnh đầu nó phun ra mảng lớn Khói Độc Máu Tươi, phủ kín không gian bên trong rừng rậm dây leo.
Đám ma thú vốn đang điên cuồng va chạm vào dây leo muốn chạy thoát ra ngoà, lập tức bị rút sạch máu tươi, từng con từng con té trên mặt đất, máu thịt trên người cũng bị cắn nuốt sạch sẽ, hóa thành từng đống từng đống xương trắng khủng bố.
Có cái chết ở trước mắt, đám ma thú cũng bắt đầu sợ hãi, chúng nó liều mạng va chạm cắn xé và dây leo quanh người mình.
Nhưng khiến cho tất cả mọi người cảm thấy kinh hoảng chúng là, sau khi những sợi dây leo bị ma thú cắn đứt, lại lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy khôi phục trở lại, giống như vĩnh viễn không thể bị đánh chết vậy!
Trong lúc nhất thời, tiếng nổ vang “Rầm rầm” và tiếng ma thú kêu thảm thiết không ngừng vang lên trong rừng rậm dây leo, không một con ma thú nào có thể thoát khỏi phiến rừng rậm ấy.
Bên cạnh rừng rậm, cũng có vô số dây leo to lớn đang điên cuồng bay múa.
Giống như một con bạch tuộc khổng lồ, vung tay vung chân khắp chiến trường, ném bay từng mảng từng mảng ma thú xung quanh.
Mà động tác của Thanh Đằng lại càng lúc càng nhanh, càng ngày càng điên cuồng, thậm chí còn dần dần truyền đến một tràng cười điên dại của yêu nữ, làm cho người ta không rét mà run.
Bạn cần đăng nhập để bình luận