Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 455: Thần Điện Hiến Tế

Đồng thời, vài tiếng nhắc nhở vang lên trong đầu tất cả lãnh chúa.


Xin các vị lãnh chúa chú ý, chính thức mở ra Thần Điện Hiến Tế.



Đến lúc đó, đấu trường sẽ phân chia làm ba khu vực lớn và bảy mươi hai sân bãi.



Từng sân bãi chỉ đủ chỗ cho hai vị lãnh chúa đi vào cùng một lúc, mỗi vị cũng chỉ có thể triệu hồi một binh chủng phụ trợ, cho đến khi đánh chết kẻ nhân hoặc khiến cho địch nhân nhận thua.



Người thắng, giới vực tương ứng sẽ được cộng một điểm tích lũy, ba giờ sau sẽ dựa theo điểm tích luỹ xếp hạng. Mười giới vực đứng đầu sẽ đạt được ban thưởng siêu dày, còn lại căn cứ theo lượng điểm tích luỹ nhiều hay ít mà phân phối ban thưởng.



Chú ý, mỗi vị lãnh chúa chỉ có hai lần cơ hội.

Thần Điện Hiến Tế?
Hóa ra nơi này tên là như vậy?
Vẻ mặt Lâm Hữu khẽ nhúc nhích, nhìn bộ dáng như vậy, có chút giống một bộ tộc nào đó đang cử hành một nghi lễ hiến tế kỳ quái.
Chẳng phải trước khi hiến tế đều sẽ bắt nô lệ đi tới trình diễn thử nghiệm ư?
Nghiêm Liệt bên cạnh, đang chú ý tới quy tắc bí cảnh, chân mày đều nhíu lại.
- Có ý tứ gì? Còn có thể nhận thua? Từ khi nào hệ thống khốn kiếp này tốt như vậy?
- Ta cũng chưa từng nghe nói có loại quy tắc này.
Tư Đồ Kiếm kinh ngạc nói.
Lãnh chúa khác lại bàn tán xôn xao, bị quy tắc của thế giới này ảnh hưởng, cho tới bây giờ, mối quan hệ giữa các giới vực bọn họ đều là không chết không ngừng, chứ chưa từng nghe nói còn có thể nhận thua nhân từ như vậy.
Tuy nói làm như vậy sẽ khiến bọn họ thả lỏng hơn một chút, nhưng cũng không khỏi khiến bọn họ cảm thấy có chút kỳ quái.
Chẳng lẽ quy tắc trong chủ vị diện Ma Thú này không giống quy tắc trong giới vực bọn họ?
Đáng tiếc, căn bản không cho bọn họ có cơ hội suy nghĩ nhiều, chỉ thấy đấu trường hình tròn bên dưới vang lên một tiếng “Ầm ầm”, nó bị vài quầng sáng đột nhiên xuất hiện ngăn thành ba khu vực.
Bên trong ba khu vực, lại bị ngăn thành hai mươi bốn sân bãi.
Hoàn cảnh liên quan cũng bắt đầu nhanh chóng biến hóa, nhìn kỹ thì thấy.
Ba khu vực này được chia theo ba loại địa hình khác nhau: biển, lục địa và không trung.
Khu vực trong vòng lại căn cứ hoàn cảnh khác biệt để phân chia, ví dụ bên trong khu vực lục địa còn có rừng rậm, bình nguyên, sa mạc linh tinh.
Xem ra phân chia như vậy để nhóm lãnh chúa tự lựa chọn loại địa hình có lợi cho mình.
- Làm sao bây giờ? Chúng ta có nên lên trước hay không?
Lãnh chúa khác đều nhìn về phía hai người Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm.
Quy tắc này rõ ràng đang chia từng giới vực thành các đội ngũ và đối tượng so đấu đều là binh chủng và lãnh chúa có thực lực bản thân mạnh nhất.
Trong đám lãnh chúa đại lục Nguyên Thủy bên này, chỉ có hai người bọn họ là thanh danh vang dội nhất, thực lực mạnh nhất, cho nên tự nhiên mọi người sẽ coi bọn họ là người tâm phúc.
- Lên! Có thưởng vì sao không lên? Sợ cái bóng gì, ta lên trước!
Nghiêm Liệt không chút chần chờ, trực tiếp đi vào bên trong Truyền Tống Trận đi lên đài vừa xuất hiện.
Bá!
Ánh sáng hiện lên.
Hắn đã xuất hiện trên một mảnh lục địa đầy vết nứt nẻ.
Nghiêm Liệt tùy tay ra một chiêu, triệu hồi một thú nhân da đỏ có hình thể khổng lồ, trên tay hắn cũng trực tiếp xuất hiện một cây búa lớn.
Ngay sau đó, hắn nhìn một vòng bốn phía chung quanh rồi trực tiếp giơ cây búa lớn trong tay lên, kiêu ngạo nói:
- Có người nào không sợ chết thì xuống dưới đấu một chọi một với lão tử!
- Đậu xanh! Quá kiêu ngạo!
- Móa nó. Tưởng mình là ai chứ? Cũng dám là người đầu tiên xông lên?
- Đều tránh ra! Ta đi xử lý hắn!
Nghe được lời nói tràn ngập khiêu khích của Nghiêm Liệt kia, lãnh chúa các giới vực nổ tung trong nháy mắt.
Lập tức lại có không ít lãnh chúa truyền tống lên khu sân bãi, bên trên sáng lên từng đạo bạch quang.
Quả nhiên đúng như những lời nhắc nhở.
Trên mỗi sân bãi một lần chỉ có thể cho hai người tiến vào, và mỗi người chỉ có thể triệu hồi một binh chủng, lấy phương thức lôi đài tiến hành.
Ánh mắt Lâm Hữu ngưng trọng.
Nếu so đấu về chỉnh thể thực lực, có thể hắn không đánh lại nhóm thiên kiêu chư thiên Vạn Giới.
Nhưng nếu so đấu thực lực bản thân của lãnh chúa và năng lực từng binh chủng, vậy hắn sẽ không chịu thiệt thòi, thậm chí còn có chút chờ mong.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nhìn về phía đối diện với Nghiêm Liệt.
Đó là một lãnh chúa thuộc man thú nhân tộc
Đối phương rất giống Nghiêm Liệt, cơ bắp toàn thân nở nang, vô cùng cường tráng.
Trong tay còn cầm một đôi khảm đao rất nặng, ánh mắt đang âm ngoan nhìn Nghiêm Liệt, và binh chủng Người Thú bên người hắn.
- Nhân loại, dám lấy đồng tộc của ta trở thành binh chủng để chiến đấu, ngươi rất to gan!
Nói xong, đối phương trực tiếp triệu hồi một con gấu lớn cả người bao trùm kim loại màu đen.
- Ta không biết có gan hay không, nhưng ta biết tử kỳ của ngươi tới rồi.
Nghiêm Liệt khiêng búa lớn lên bả vai, ngạo nghễ nhìn đối phương.
- Hừ! Xem chốc lát nữa, ngươi còn có thể mạnh miệng nói như vậy nữa không? Lên! Đập nát hắn thành mảnh vụn cho ta!
Trong giây lát, khí thế trên người man thú nhân bùng nổ, người này cưỡi gấu lớn lao về phía Nghiêm Liệt.
Nơi con gấu đi tới, mặt đất chấn động, bụi mù nổi lên, phát ra tiếng vang ầm ầm.
- Nát thành mảnh vụn chính là ngươi! Xông lên cho ta!
- Rống!
Nghiêm Liệt không sợ chút nào, hắn mang theo binh chủng bên người lao thẳng lên nghênh đón, sau đó mặt đất bên dưới nứt ra, cả người nhảy lên cao cao, cây búa cũng thuận thế hung hăng hạ xuống.
- Ầm vang!
Đại đao giao nhau trên đỉnh đầu lãnh chúa man thú nhân và cự hùng, trong nháy mắt đã bị một kích hung mãnh này đập nằm xấp xuống đất, dấy lên mảng lớn bụi mù.
Kể cả khi cách thật xa, vẫn có thể cảm nhận được một kích ẩn chứa uy thế khủng bố kia.
- Thật mạnh!
Sắc mặt Lâm Hữu ngưng trọng.
Lúc trước khi lần đầu tiên Lâm Hữu nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn này, hắn còn không cảm thấy có gì kỳ lạ.
Nhưng bây giờ khi được tận mắt chứng kiến, hắn mới lập tức cảm nhận được thực lực của Nghiêm Liệt mạnh mẽ, thậm chí còn không thua kém một binh chủng cấp tám.
Chỉ sợ tín ngưỡng lực của đối phương đã sớm vượt qua cánh cửa cấp tám!
Bạn cần đăng nhập để bình luận