Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 425: Hạch Tâm Động Lực Tới Tay

Chẳng qua Lâm Hữu đã trải qua quá không ít tình huống kiểu này, hắn không hề luống cuống nữa.
Sau khi hắn nhìn quét mấy người một vòng, chỉ bình tĩnh nở nụ cười rồi đi vào.
- Đúng là ta, mấy vị có chờ lâu không?
- Chúng ta cũng vừa tới mà thôi, cứ ngồi trước đi, ta đã gọi một ít điểm tâm sáng, đợi lát nữa sẽ lên bàn.
Lão ca đầu lĩnh hiền lành kia tên là Tông Lỗi, coi như là người khởi xướng, lần trao đổi này cũng có thực lực mạnh nhất.
Ngày hôm qua Lâm Hữu đã nhìn qua.
Tông Lỗi này có mặt trong trăm hạng đầu thuộc bảng xếp hạng cấp tám của Công Quốc!
Đủ để thấy thực lực của đối phương mạnh tới mức nào.
Hơn nữa dân cư thành Phiên Dương dưới sự quản lý của người này cũng là nhiều nhất, ước chừng hơn 700 ngàn người, cơ hồ đã vượt qua tiêu chuẩn của lãnh chúa cấp chín.
- Được rồi, nếu đã tới sớm như vậy thì chúng ta nói chuyện về tuyến đường phi hành trước đi, người anh em Lâm Hữu không có ý kiến gì chứ?
Thấy Lâm Hữu đã ngồi yên ổn, Tông Lỗi dẫn đầu mở miệng.
Mấy người khác nghe vậy, đều nhìn về phía Lâm Hữu, trưng cầu ý kiến của hắn, cũng không vì thực lực của Lâm Hữu mà khinh thường hắn.
Bọn họ có thể còn sống lên tới cấp tám, ai cũng là kẻ tinh ranh lõi đời.
Bởi vậy, chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra Lâm Hữu bất phàm.
Huống chi người có thể lấy được bản vẽ dụng cụ vận tải phi hành cỡ lớn hiếm có như vậy chắc chắn thực lực không hề yếu ớt, kể cả hiện giờ vẫn còn yếu một chút thì tiềm lực trong tương lai cũng thật lớn.
Kết giao ngày nay, coi như là nền tảng cho minh hữu ngày sau.
Hiển nhiên Lâm Hữu không biết trong lòng bọn họ đang suy nghĩ chuyện gì.
Hắn thấy tất cả bọn họ đều nhìn về phía mình, lập tức cười nói:
- Đương nhiên là có thể, chúng ta trực tiếp bắt đầu đi, nhưng trước đó, ta muốn cho các ngươi xem thứ này.
Nói xong, Lâm Hữu chậm rãi lấy ra một tấm bản vẽ màu vàng từ trong không gian cá nhân, đưa tới trước mặt đám người kia.
- Đây là...
Nữ lãnh chúa duy nhất trong số bọn họ há miệng thở dốc, trong đôi mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Từ trước tới giờ, cô chưa từng nhìn thấy loại bản vẽ màu vàng.
Mấy người khác cũng vậy, một đám đều xem xét thông tin bản vẽ, chờ tới khi bọn họ nhìn thấy hai chữ “Hiếm thấy” thật to ở bên trên và một loạt tin tức bên dưới, hai mắt lại đột nhiên trừng lớn lên.
- Đây là bản vẽ hiếm!
- Vậy mà lại là Phi Thuyền Ma Năng cấp bậc hiếm?
- Tốc độ lúc ban đầu thật nhanh!
- Một lần có thể mang theo nhiều người như vậy?
- Đây tuyệt đối là dụng cụ vận tải phi hành lợi hại nhất ta từng nhìn thấy!
Tiếng kinh hô của mấy lãnh chúa, không ngừng quanh quẩn bên trong phòng.
Mà Lâm Hữu cũng chỉ cho bọn họ nhìn lướt qua một chút, đã lập tức cất bản vẽ vào không gian cá nhân.
Sở dĩ hắn làm như vậy, chính vì câu nói thả con tép, bắt con tôm, cần phải tiêm cho bọn họ một mũi an thần trước, như vậy cũng có thể thể hiện được thành ý của hắn.
Quả nhiên, sau khi đám người Tông Lỗi được nhìn thấy tin tức về Phi Thuyền Ma Năng, một tia nghi ngờ cuối cùng trong mắt cũng tan biến, ánh mắt bọn họ trở nên nóng bỏng hơn rất nhiều.
Có hành động này của Lâm Hữu, giai đoạn bàn bạc đằng sau đều nước chảy thành sông, tiến triển cực kỳ thuận lợi.
Cứ như vậy, chưa tới một giờ đồng hồ, Lâm Hữu đã mang theo 10 cái Hạch Tâm Động Lực vừa nhận được rời khỏi quán trà, chạy về lãnh địa.


Hạch Tâm Động Lực ( cỡ lớn ): tài liệu cần thiết để tạo ra dụng cụ vận tải loại lớn, chế tác từ “Xưởng Cơ Khí” kiến trúc chuyên biệt thuộc lãnh địa hệ máy móc

Đây là lần đầu tiên Lâm Hữu nhìn thấy vật phẩm chuyên biệt của hệ khác.
Nếu hắn đoán không sai, Xưởng Cơ Khí này cũng giống câu nói “ Tự cung cấp tài nguyên gỗ” trong giao diện lãnh địa hệ Thực Vật của hắn, đây là đặc tính ưu thế của từng hệ lãnh địa.
Như vậy xem ra, lãnh địa chủng loại khác chắc chắn cũng có ưu thế cùng loại, chẳng qua bình thường hắn không lưu ý mà thôi.
Hiện tại đã có Phù Không Minh Khắc, Hạch Tâm Động Lực cũng tới tay, chỉ thiếu một chút bột ma pháp chưa thu thập được, là hắn có thể làm ra Phi Thuyền Ma Năng rồi cho bay thừ nghiệm.
Nhưng trước đó, hắn cần chờ hội đấu giá của Thập Phương Các chấm dứt, nhận được tiền phần trăm, mới đủ khả năng đi mua nhiều bột ma pháp như vậy.
Dựa theo cách nói lúc trước của Lục Chấn Hưng, hội đấu giá sẽ cử hành đúng 12 giờ trưa.
Mắt thấy còn một chút thời gian nữa, Lâm Hữu trực tiếp trở lại lãnh địa, dự định sẽ thí nghiệm một chút những công năng khác của Bến Tàu Phi Hành, trước khi cho phi thuyền bay thử nghiệm.
Dù sao chỉ cần một chút tài liệu cơ sở là có thể chế tác ra dụng cụ vận tải loại nhỏ, chuyện này không làm khó được hắn.
Nhưng nếu muốn thử nghiệm, dĩ nhiên là không thể thiếu chuột trắng nhỏ.
Cho nên rất nhanh, hắn cưỡi Rồng Yêu Vương xẹt qua tường thành, bay đến bầy trời Thao Trường Luyện Binh.
- Ngụy Cương, mang vài người đến Bến Tàu Phi Hành bên ngoài rừng rậm một chút.
Tiếng của hắn rất to, lập tức truyền khắp Thao Trường Luyện Binh, thậm chí những cư dân lãnh địa ở mấy con đường gần đó cũng có thể nghe loáng thoáng.
- Chuyện gì vậy? Sao lãnh chúa đại nhân lại vội vã kêu Ngụy thống lĩnh đi qua như vậy?
- Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện lớn?
- Hay Ngụy thống lĩnh đã chọc lãnh chúa đại nhân nổi giận?
- Đi, chúng ta cũng đi qua nhìn.
Đúng là những người thích xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.
Sau khi nghe Lâm Hữu rống lên một tiếng, nhóm cư dân lãnh địa đều rời khỏi trung tâm thành, chạy tới bên ngoài rừng rậm.
Mà Ngụy Cương đang luyện binh cũng không dám chậm trễ, lập tức mang theo mấy tên thủ hạ vội vàng ra khỏi thành.
- Thống lĩnh, ngươi nói xem, lãnh chúa đại nhân đột nhiên tìm ngươi là vì chuyện gì?
Đám người đang đi vội trên đường, một tên thuộc hạ bên cạnh Ngụy Cương không nhịn được hỏi.
- Ta đâu có biết.
Ngụy Cương quay đầu lại trừng mắt liếc đối phương một cái:
- Có lẽ ngài có chuyện gì cần dặn dò.
Kỳ thật bây giờ trong lòng Ngụy Cương cũng đang cực kỳ hoảng hốt, hắn cứ nghĩ mãi mà không rõ vì sao lãnh chúa đại nhân sẽ tìm hắn trong khoảng thời gian này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận