Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 116: Giao Dịch Bột Phấn Ma Pháp

- Đúng thế.
Người đàn ông cung kính nói:
- Xem bộ dáng giống như ngài vậy, vừa buông xuống không lâu, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.
- Hừ, đều là lãnh chúa vừa buông xuống, có gì phải sợ, lần này đi ra ta đã là mang theo bốn mươi binh chủng cấp 6.
Thanh niên kia hừ lạnh một tiếng, không để ý nói.
Mà xung quanh xe ngựa của hắn ta, bất ngờ xuất hiện bốn mươi binh chủng Người Ngựa cầm lấy các loại vũ khí, cứ như vậy trắng trợn lái vào trong thành, dọa nhóm lĩnh dân thành Hoàng Sa không dám tới gần.
Cuối cùng, thương đội xuyên qua cổng thành cũ nát, đi vào trên đường cái chính.
Liếc một chút đã nhìn thấy phía cuối đường lớn có một đại thụ che trời cao đến mấy chục mét.
- Đây là... Lãnh địa hệ Thực Vật?
Nhìn thấy cây đại thụ kia, thanh niên kia sửng sốt một, liếc mắt đã nhận ra chủng loại lãnh địa của Lâm Hữu.
Nhưng khi hắn ta nhìn thấy xung quanh cây đại thụ kia có mấy bóng đen vừa đi vừa về bay lượn thì đồng tử bỗng nhiên co rụt lại.
- Binh chủng bay!
………
Thấp giọng hô, vẻ khinh miệt trên mặt thanh niên cũng trong nháy mắt tán đi, đổi thành kiêng kị thật sâu.
Không ngờ lãnh chúa hệ Thực Vật này lại có binh chủng hệ bay!
Hơn nữa nhìn số lượng này lại có nhiều hơn mười.
Nếu quả thật đánh lên, hắn ta tuy nắm chắc có thể thắng, nhưng khẳng định cũng sẽ tổn thất không ít binh chủng, được chả bằng mất.
Dù sao bọn họ chủ yếu là tới thương lượng buôn bán.
- Lãnh chúa đại nhân mau nhìn bên kia, có người đến!
Lúc này, bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng kinh hô.
Thanh niên vốn đang nhíu mày suy tư, nhất thời thu hồi ánh mắt, nhìn về phía cuối con đường.
Chỉ thấy một loạt tiếng bước chân ầm ầm, một đội ngũ khổng lồ xuất hiện ở một chỗ khác trên đường, nhanh chóng tới gần bọn họ.
- Đây là...
Hai mắt thanh niên trừng lớn, rung động nhìn đội ngũ đột nhiên xuất hiện này.
Lại là nguyên một đám binh chủng thực vật cho tới bây giờ chưa thấy qua.
Đội hình đội ngũ đó cực kỳ khổng lồ, thậm chí so với đội ngũ bên cạnh hắn còn kinh khủng hơn!
Thực lực mạnh mẽ như vậy, thật là lãnh chúa của mảnh đất hoang vu này sao?
Thanh niên lập tức kinh ngạc.
Mà ngay khi hắn ta ngây người, Lâm Hữu cũng đã mang theo quân đoàn Thực Vật đi đến trước mặt bọn họ, chậm rãi ngừng lại.
- Các ngươi là thương đội lữ hành từ nước Lưu Hỏa tới?
Trong mắt Lâm Hữu cũng chứa đầy kinh ngạc.
Tuy hắn đã biết, trong thương đội này có một vị lãnh chúa.
Nhưng khi tận mắt thấy thì hắn vẫn cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, thậm chí cảnh giác.
Cứ ngồi trên lưng Sư Tử Gỗ như vậy, không ngừng đánh giá đối phương.
Thanh niên kia cũng như thế, vừa quan sát binh chủng sau lưng Lâm Hữu, vừa âm thầm kinh hãi.
Giữa các lãnh chúa sẽ không thể tra ra thông tin chi tiết về binh chủng của đối phương, nhưng lại có thể xem được thông tin cơ bản như: tên, cấp bậc, loại hình.
Khi hắn ta nhìn thấy những thực vật bên cạnh Lâm Hữu, không ngờ lại giống như hắn ta, tất cả đều là binh chủng cấp 6 thì tâm lý khiếp sợ đến mức nào có thể nghĩ.
Nhưng làm cho hắn ta khó tin nhất chính là.
Nhiều loại hình binh chủng bên cạnh Lâm Hữu, nhìn thấy trước mắt cũng không dưới năm loại!
Tại sao lãnh chúa vừa buông xuống lại có thể có nhiều loại hình binh chủng như vậy?
Nào còn dám khinh thị, vội vàng nói:
- Mới tới quý địa, trước tự giới thiệu mình một chút, ta tên là Chu Mục Viễn, đến từ nước Lưu Hỏa, chuẩn bị đến nước Đại Hoang bên này làm chút mua bán, không biết huynh đệ xưng hô như thế nào?
- Gọi ta Lâm Hữu là được rồi.
Lâm Hữu trả lời:
- Nói như vậy ngươi là từ một bên khác mảnh sa mạc này xuyên qua?
- Đúng thế.
Chu Mục Viễn xấu hổ gật đầu:
- Vật liệu lãnh địa khan hiếm, không thể không nghĩ biện pháp đi ra ngoài kiếm thêm điểm ma năng, thuận tiện bán ít đồ.
- Nếu như Lâm Hữu huynh đệ ngươi có cần, ta cũng có thể bán chút đặc sản của nước Lưu Hỏa cho ngươi, đương nhiên, giá cả cũng sẽ tiện nghi cho ngươi một chút.
Ánh mắt Lâm Hữu khẽ nhúc nhích:
- Vậy ngươi có bột phấn ma pháp không?
Chu Mục Viễn nghe vậy, lông mày nhíu lại:
- Đương nhiên là có, ngươi là muốn tạo vòng phòng hộ lãnh địa sao?
- Sao ngươi biết?
Lâm Hữu có chút kinh ngạc.
Chu Mục Viễn cười nói.
- Bởi vì tự ta cũng xây vòng phòng hộ, nếu không ngươi cho rằng vì sao ta dám chạy xa như vậy đi làm ăn?
Khá lắm, quả nhiên đến có chuẩn bị.
Lâm Hữu nhất thời đánh giá cao đối với gia hỏa này.
Hơn nữa nhìn bên cạnh đối phương mang nhiều binh chủng cấp 6 như vậy, hiển nhiên cũng không phải hạng đơn giản, đại lục Nguyên Thủy này thật đúng là ngọa hổ tàng long.
- Đúng rồi, Lâm Hữu huynh đệ.
Lúc này, âm thanh Chu Mục Viễn lần nữa truyền đến.
Chỉ thấy hắn ta vừa phân phó lĩnh dân bên cạnh dỡ hàng vừa nói:
- Ngươi chắc cũng giống như ta, là vừa buông xuống đến đại lục Nguyên Thủy?
- Đúng, có vấn đề gì không?
- Không có, chỉ là có chút hiếu kỳ mà thôi, dựa vào thực lực của ngươi, sao lại bị phân phối đến nơi hoang vu như thế.
- Có lẽ là do ta xui xẻo đi...
Trong lòng Lâm Hữu bất đắc dĩ, không muốn nhiều lời.
Rất nhanh.
Chu Mục Viễn đã cầm lấy một bao bột phấn ma pháp, được mấy binh chủng Người Ngựa bảo vệ đi đến trước mặt Lâm Hữu.
- Một đơn vị năm ma tinh, ngươi muốn bao nhiêu?
- Ma tinh? Đó là cái gì?
Lâm Hữu sững sờ.
- y... Ngươi ngay cả ma tinh là cái gì cũng không biết?
Chu Mục Viễn nhìn Lâm Hữu giống như nhìn quái vật.
Thấy một mặt dáng vẻ nghi hoặc của Lâm Hữu, nhất thời thở phào một hơi:
- Huynh đệ ngươi lẫn vào còn thảm hơn ta, tiền thông dụng trên đại lục Nguyên Thủy chính là ma tinh, dùng ma năng là được rồi, dùng một đổi một.
- Giao dịch giữa các lãnh địa, lãnh địa thu thuế, giao dịch giữa lĩnh dân và người tu luyện đều là dùng ma tinh thanh toán.
- Còn có việc này?
Lâm Hữu bừng tỉnh đại ngộ.
Cũng trách lãnh địa bên này của hắn nghèo quá, căn bản là không cần đến tiền, càng không có người tu luyện ở lại, nếu không hắn cũng không đến mức nghe cũng chưa nghe nói qua.
Gọi ra giao diện lãnh địa, ấn mở ma năng nhìn thoáng qua, quả nhiên ở dưới đáy có một chức năng chuyển đổi ma tinh, trước đó dĩ nhiên hắn chưa từng lưu ý đến.
Hắn thử chuyển đổi ma năng một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận