Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1038: Thành Khởi Nguyên. Gặp Lại Lê Kha.

- Tránh ra! Mau tránh ra!
Bên trong mỗi một khu vực nội thành dưới tán cây Đại Thụ Thế Giới, từng đội người dị năng, chiến sĩ gen được trang bị tận răng tản ra trên đường phố, khiến cả thành Khởi Nguyên đều rơi vào bên trong một mảnh rối loạn.
Thành Khởi Nguyên.
Chính là tên của toà thành thị được xây dựng ở phía trên Đại Thụ Thế Giới.
Vốn là chỗ ở của đám người thuộc thủ hộ nhất tộc vẫn luôn bảo vệ gốc cây này.
Về sau, vì cư dân Giới Sinh phát hiện tài nguyên bên trong mảnh đất khởi nguyên vô cùng giàu có, đã bắt đầu có càng ngày càng nhiều tinh anh của mỗi một chủng tộc khác hội tụ ở nơi này, rồi dần dần cắm rễ.
Cuối cùng tạo thành một khu thành thị trải rộng khắp trên cành dưới cành Đại Thụ Thế Giới như bây giờ.
Mà Thủ Hộ nhất tộc cũng di chuyển đến tán cây phụ cận Đại Thụ Thế Giới, bảo vệ khu vực hạch tâm nhất, cũng là thế lực lớn nhất hoàn toàn xứng đáng với danh xưng kẻ thống trị tối cao bên trong thành Khởi Nguyên.
Nhưng không biết vì sao, từ sáng sớm hôm nay, toàn bộ trong thành lại tràn ngập đội ngũ hộ vệ do Thủ Hộ nhất tộc phái ra ngoài, bọn họ không ngừng lang thang trên đường cái.
Tựa như đang duy trì trật tự, lại tựa như đang tìm kiếm một thứ gì đó.
Bởi vì từ hôm nay, bắt đầu có rất nhiều vị khách đến từ bên ngoài, khiến cho cả tòa thành đều trở nên náo nhiệt.
Mà lúc này, trong một tòa phủ đệ rộng rãi nằm trên tán cây gần Đại Thụ Thế Giới.
Một người đàn ông trung niên mặc hoa phục, khí vũ hiên ngang vội vàng đi vào chỗ cao nhất trong phủ đệ, tìm tới lão giả tóc trắng đang đứng ngay phía trên lầu các, ngắm nhìn toàn bộ thành Khởi Nguyên.
- Lão tổ tông, ta đã phái toàn bộ đội ngũ hộ vệ đi ra ngoài.
Người đàn ông khom lưng hành lễ thật sâu với lão giả.
Tới tận lúc này, lão giả mới thu hồi ánh mắt, chậm rãi xoay người lại.
- Ừm, làm tốt lắm, những kẻ ngoại lai kia thì sao?
Lão giả chậm rãi ngồi đến bên cạnh khay trà, giọng nói già nua quanh quẩn trong lầu các.
- Bẩm lão tổ tông, đều đã bố trí thỏa đáng, các trưởng lão trong tộc đang tiến hành giao lưu với nhóm Đại Đế trong đám người ngoại lai kia, đã đạt thành hiệp nghị hòa bình rồi.
- Vậy là tốt rồi.
Lão giả hài lòng gật đầu, sau đó che miệng ho khan vài tiếng:
- Lần này, màn trời mở ra này cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không thể có chút qua loa, đánh mất tên tuổi Thủ Hộ nhất tộc chúng ta.
- Vâng!
- Còn nữa, nhớ phải nắm chắc thời gian đi làm chuyện lúc trước ta đã giao cho ngươi.
- Người nói tới luồng lực lượng đã xuất hiện tại vùng ven giới vực vào ba ngày trước kia?
Người đàn ông chần chờ một chút, rồi nhìn về phía lão giả.
- Không sai, khụ khụ… Tuy luồng lực lượng kia chỉ xuất hiện ngắn ngủi trong một cái chớp mắt, nhưng ta có thể cảm nhận được, nó có khí tức sinh mệnh vô cùng thân cận với Đại Thụ Thế Giới. Có lẽ đó chính là cơ hội lật ngược thế cờ mà chúng ta đã chờ đợi mười ngàn năm!
Lão giả lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, khí thế khủng bố vô biên trên người bao phủ toàn bộ lầu các, khiến người đàn ông có thực lực đạt tới cấp Đế kia cũng không nhịn được toàn thân run rẩy.
Người này trầm ngâm một lát, mới chậm rãi mở miệng:
- Theo ý của lão tổ tông, người sở hữu luồng lực lượng kia đến từ Vạn Giới?
- Chắc không sai, tuy khí tức của hắn còn rất yếu ớt nhưng đã có hình thức ban đầu của quy tắc thế giới, nhất định cần phải tìm được hắn. Hắn sẽ là người chỉ huy bộ tộc chúng ta đi về hướng hi vọng phục hưng. Đã hiểu chưa?
Nói xong, lão giả lại lập tức ho khan kịch liệt, tâm trạng có vẻ hơi kích động.
Người đàn ông muốn lên phía trước nâng, lại bị lão giả đưa tay ngăn lại.
Hai tay hắn dừng lại trên không trung một hồi, lại chuyển thành ôm quyền:
- Được, ta nhất định sẽ nắm chặt thời gian phái nhiều nhân thủ đi tìm hơn!
Hắn dứt lời, cũng không có ở lại nữa, lập tức quay người rời khỏi lầu các.
Lão giả yên lặng nhìn chăm chú vào bóng lưng hắn rời đi, không nói một lời, toàn bộ lầu các cũng dần dần rơi vào bên trong tĩnh mịch triệt để.
……..
Một bên khác.
Trên đường phố phồn hoa ở đầu kia ngoại thành Thành Khởi Nguyên.
Lâm Hữu mang theo Linh Tịch và Vô Ảnh chậm rãi xếp thành một hàng trên đường lát đá, vừa thưởng thức phong thổ nhân tình (con người và phong cảnh) bốn phía vừa nghe một con quỷ lắm điều lải nhải bên cạnh.
- Hữu ca, ngài mau nhìn! Bên kia có bày lôi đài tỷ võ!
- Đậu phộng! Lại có tộc Thái Thản, nhìn thật cao to!
- Còn có bên kia…!
Từng câu nói như pháo nổ liên hồi, không ngừng quanh quẩn bên tai Lâm Hữu, chấn động đến mức lỗ tai hắn vang lên ong ong.
Người này không là ai khác, chính là Lê Kha thái tử đế quốc Tương Nguyệt, đã khá lâu rồi chưa gặp lại.
Vốn dĩ Lâm Hữu vừa tới thành Khởi Nguyên, muốn tìm một chỗ ở tạm thời để nghỉ ngơi một đêm, sau đó mới tìm hiểu tin tức.
Kết quả khi vào thành, lại bất ngờ gặp phải gia hỏa này, khiến hắn cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.
Sau đó thì biến thành tình huống hiện tại, bên người hắn có thêm một cái đuôi.
Mắt thấy Lê Kha cứ líu lo không ngừng, tư thế không dừng được, hắn lập tức mở miệng cắt ngang:
- Một mình ngươi chạy tới nơi này, không sợ mẹ của ngươi lo lắng sao?
- Mẹ ta?
Lê Kha lập tức ngừng động tác, quay đầu:
- Bà ấy quản ta còn chưa đủ hả? Trong khoảng thời gian này, bà ấy cứ nhốt ta ở lại trong lãnh địa, nói cái gì mà hiện giờ chiến tranh Giới Vực quá nguy hiểm không cho ta đi ra, còn bắt ta phải luyện tập chiến đấu mỗi ngày, ta sắp nghẹn đến mắc bệnh luôn rồi.
- Cho nên năm mảnh nhỏ Thần Cách của ngươi cũng nhận được theo cách đặc biệt này?
Lâm Hữu lộ vẻ mặt cổ quái nhìn Lê Kha.
Mấy tháng không gặp, lúc này Lê Kha đã giống như hắn, lên tới cấp mười rồi.
Thậm chí còn nắm giữ tới năm mảnh nhỏ Thần Cách!
Lúc bọn hắn vừa chạm mặt đã khiến hắn kinh hãi một hồi.
Quả nhiên Đại Đế Tương Nguyệt vô cùng yêu chiều đứa con trai duy nhất của mình, bắt đối phương ở trong nhà tăng lên thực lực, còn trực tiếp nhét năm mảnh nhỏ Thần Cách cho.
Bạn cần đăng nhập để bình luận