Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 432: Chủ Vị Diện Ma Thú Dị Biến

Dù sao phi thuyền dùng tốc độ cao nhất đi tới, chỉ cần hai giờ là có thể vượt qua biên cảnh chạy trở về, hắn cũng không nóng vội nhất thời.
Cho nên chỉ chốc lát sau, hắn dẫn đám Tiết Trường Quý đi theo Chu Mục Viễn cùng tiến vào trong thành, thương lượng một ít vấn đề chi tiết về tuyến đường.
...
Chuyện tiếp theo đơn giản hơn nhiều.
Sau lần đầu tiên thử nghiệm phi thuyền thành công, Lâm Hữu dùng thời gian vài ngày, mời chào lượng lớn nhân tài trên phương diện đó và bắt đầu tạo ra đội ngũ tuần tra.
Mà Lục Chấn Hưng bên kia cũng rất nhanh đã thu mua xong lượng bột ma pháp còn lại cho hắn, để Lâm Hữu thành công tạo ra 9 cái Phi Thuyền Ma Năng nữa.
Hắn lại thuận tiện dùng tài nguyên trang bị thêm bộ phận tiết kiệm năng lượng, tăng tốc, dung lượng hành khách linh tinh, khiến tính năng của Phi Thuyền Ma Năng được tăng lên không nhỏ.
Về phần năm vị lãnh chúa cấp tám bên Tông Lỗi kia, bọn họ thông qua nhắn tin riêng với hắn, nói sẽ phái ra một đội ngũ cấp tám tiếp ứng nửa đường, để phòng ngừa có lãnh chúa khác quấy rối.
Mấy vị lãnh chúa cấp tám này có uy vọng khá cao trong lãnh thổ công quốc bọn họ.
Đương nhiên sẽ không có người dám tới tìm phiền toái.
Mà một nửa lộ trình bên Lâm Hữu, lại thuộc vùng hoang vu bên trong công quốc, lãnh chúa gặp được cơ bản đều là cấp sáu, cấp bảy, không đủ gây sợ hãi.
Cho nên sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, tuyến đường từ thành Hoàng Sa đi thông năm thành phố lớn cũng được chính thức mở ra.
Sau đó, trong một mảng lớn cư dân lãnh địa và người qua đường vây xem, đám Phi Thuyền Ma Năng liên tiếp khởi hành.
Cứ như vậy, một đám đội ngũ hộ tống và vật tư đều bay đi về năm phương hướng khác nhau trong lãnh thổ công quốc
Thậm chí bên trong đội ngũ hộ tống này còn có một bộ phận được thương đội cỡ lớn cung cấp dịch vụ miễn phí.
Bởi vì bọn họ nhìn ra được cơ hội buôn bán thật lớn trong này.
Cho nên khi tuyến đường vẫn chưa được mở ra, đám người ấy đã tìm tới Tiết Trường Quý, nói chuyện chuyện hợp tác với lão, cũng đỡ cho Lâm Hữu không ít sức lực mời chào đội hộ vệ.
Kế tiếp, chỉ chờ phi thuyền chuyển vật tư đến và thành công quay lại địa điểm xuất phát mà thôi.
- Hô ——
Lâm Hữu nhìn theo đám Phi Thuyền Ma Năng dần dần bay khỏi, cuối cùng cũng được thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Mấy ngày nay vì sự phát triển của thành Hoàng Sa, hắn đã bận túi bụi, gần như là không có thời gian nghỉ ngơi.
Thậm chí trong lúc đó hắn còn dẫn người vào bên trong sa mạc bắt một ổ sư thứu cấp bảy trở về, thật vất vả mới thuần phục được chúng nó thành thú cưỡi, rồi sắp xếp vào bên trong Bến Tàu Phi Hành cho người tu luyện trông coi và nuôi dưỡng, dùng chúng nó làm công cụ phi hành chạy tới mấy thành thị xung quanh.
Cộng thêm rất nhiều Ba Lô Phun Khí hắn đã chế tạo từ trước, cuối cùng cũng khiến Bến Tàu Phi Hành trở nên khá chuyên nghiệp, chỉ chờ hoàn cảnh xung quanh được xây dựng rầm rộ, sẽ thành lập xong khu buôn bán mới trong nội thành.
Nhưng vì chuyện này, hắn đã bỏ ra lượng lớn tài chính, khiến tổng số ma năng hiện tại chỉ còn khoảng 15 triệu mà thôi.
Quả nhiên tiền có nhiều đến mấy cũng không đủ để tiêu...
Lâm Hữu cười khổ một tiếng, sau đó dặn dò xong xuôi mọi chuyện rồi trực tiếp làm chưởng quầy phủi tay, cưỡi Rồng Yêu Vương chạy về lãnh địa.
Bởi vì phi thuyền cất cánh vào sáng sớm.
Cho nên bây giờ mới qua nửa buổi mà thôi.
Lâm Hữu lại đơn giản chuẩn bị một phen rồi mang theo Linh Tịch xuyên qua Cánh Cửa Bí Cảnh, truyền tống đến trung tâm quần đảo trôi nổi bên trên Thánh Vực.
Vài ngày không tới, quần đảo trôi nổi vẫn đông người lui tới như trước, vô cùng náo nhiệt.
Hắn vừa đứng thẳng người, bên tai đã truyền đến các loại âm thanh ồn ào, tiếng nói chuyện sôi nổi.
Thậm chí thường xuyên có lãnh chúa cưỡi binh chủng phi hành xẹt qua trên bầu trời, lại rớt xuống bên trên một hòn đảo nào đó, dường như số lượng người đông hơn lúc trước nhiều lắm.
- Hửm?
Đột nhiên, Lâm Hữu phát hiện có điều không thích hợp.
Hắn chú ý tới tất cả những lãnh chúa này đều hướng tới hòn đảo trung tâm.
Hơn nữa thoạt nhìn một đám vô cùng vội vàng, vừa rơi xuống đất đã nhanh chóng chạy tới cửa vào chủ vị diện ma thú ở trung ương hòn đảo.
Ngay cả lãnh chúa bình thường hay tụ tập trên các hòn đảo khác, giờ này cũng tụ tập hết ở hòn đảo trung tâm, gào thét gọi bạn bè.
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện lớn gì?
Trong lòng Lâm Hữu cả kinh, hắn lập tức ngăn một vị lãnh chúa cấp bảy vừa đi ngang qua bên cạnh:
- Người anh em, đã xảy ra chuyện gì sao? Sao lại có nhiều người chạy tới chủ vị diện như vậy?
- Ngươi không biết ư?
Lãnh chúa kia ngừng lại, kinh ngạc nhìn Lâm Hữu một cái.
Nhưng hình như đối phương quá vội vàng nên chỉ ném lại một câu sau đó trực tiếp rời đi.
- Nhóm Đại Đế các giới cùng chung tay chiến tranh với bảy mươi hai Thiên Ma ở khu vực trung tâm chủ vị diện ma thú. Bọn họ đã đánh một ngày một đêm rồi, hiện giờ bên trong chủ vị diện khắp nơi đều là Hình Chiếu Thiên Ma, tất cả mọi người đang vội vàng đi qua kiếm chác đó!
Âm thanh của đối phương càng lúc càng xa, chỉ chốc lát sau đã biến mất ở bên trong cửa vào vị diện.
Mà Lâm Hữu cũng đứng lặng người tại chỗ, vẻ mặt đầy ngạc nhiên nghi ngờ.
Nhóm Đại Đế chiến tranh với bảy mươi hai Thiên Ma?
Còn hấp dẫn tất cả lãnh chúa các đại lục qua đó?
Không ngờ trong khi hắn vội vàng phát triển lãnh địa, bên trong chủ vị diện Ma Thú đã xảy ra loại chuyện lớn này.
Hắn đâu dám nghĩ nhiều, lập tức đi theo đám người lao tới cửa vào chủ vị diện rồi xông vào bên trong.
Ngay sau đó, hắn đã bị cảnh tượng trước mắt làm chấn động, chỉ thấy dưới tàng cây vị diện, đã có lượng lớn lãnh chúa đang tập hợp.
Nơi tầm mắt hắn quét tới, tất cả đều là bóng dáng đi qua đi lại, kết bè kết lũ, vội vã rời khỏi quầng sáng chạy tới các phương hướng khác nhau.
Mà ở bên ngoài quầng sáng, ở chỗ sâu trong chủ vị diện Ma Thú.
Từng cột sáng tối đen phóng lên cao, gió nổi mây phun, tạo thành cảnh tượng rộng lớn đồ sộ ở trong vị diện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận