Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 208: Một Vụ Làm Ăn Tuyệt Vời

- Yên tâm đi, mỗi người trưởng thành của bộ tộc Chiến Chuy chúng ta, đều đạt tới trình độ rèn cấp sáu trở lên, đủ để làm việc ở Tiệm Thợ Rèn của ngươi rồi.
Mạch Cách n tràn ngập ngạo khí nói.
- Lợi hại như vậy?
Điều này khiến Lâm Hữu rất kinh ngạc.
Hắn biết thiên phú rèn của Người Lùn nhất tộc rất mạnh, nhưng không nghĩ tới lại mạnh tới mức này.
Bất cứ Người Lùn trưởng thành nào cũng đều có trình độ rèn cấp sáu trở lên, đó là cái khái niệm gì?
Nghĩa là trong ba nghìn Người Lùn, có gần một nửa là thợ rèn cấp sáu!
Thế nhưng cấp sáu chỉ là cấp thấp nhất mà thôi!
Nói như vậy, Mạch Cách n với trình độ rèn cao nhất bộ tộc Chiến Chuy sẽ khủng bố tới mức nào?
Dưới sự khiếp sợ, Lâm Hữu lập tức hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
- Ngươi nói ta sao?
Nghe hắn hỏi, Mạch Cách n cũng không giấu giếm, trực tiếp trả lời:
- Có Chiến Thần Chuy, thánh vật của Người Lùn nhất tộc trong tay, chỉ cần ngươi có thể đưa tới tài liệu, ta đều có thể tạo ra trang bị mà ngươi muốn, không cần biết là cấp bậc gì.
Trong lời hắn nói có một sự tự tin nồng đậm.
Đó là sự tự tin về thánh vật của Người Lùn nhất tộc, cũng là tự tin về trình độ rèn của mình.
- Đây chính là ngươi nói nha, về sau ta phải tìm ngươi tạo ra một bộ trang bị mới được.
- Đương nhiên là có thể, chỉ cần là trang bị cho ngươi, ta sẽ tự mình tạo ra, tuyệt đối khiến ngươi vừa lòng.
- Được, cứ quyết định như vậy nhé.
Lâm Hữu đã tận mắt nhìn thấy trình độ rèn của Mạch Cách n.
Trang bị do đối phương rèn ra lợi hại hơn chế thức trang bị của hắn nhiều lắm.
Chờ về sau thu thập đủ tài liệu cấp cao, hắn cũng có thể tạo ra một bộ trang bị cấp cao cho chính mình dùng, đến lúc đó cũng có nhiều thủ đoạn bảo mệnh hơn một chút.
Tâm tình đang tốt, hắn cũng không tiếp tục đứng trên đường nữa.
Sau khi hắn dẫn theo mấy Người Lùn đi vào bên trong tiệm thợ rèn để bọn họ quen thuộc hoàn cảnh, cũng thuận tiện sắp xếp cho bọn họ mấy công tượng trợ thủ trong lãnh địa, để bọn họ bắt đầu tạo ra trang bị.
Mà tin tức này đã nhanh chóng truyền ra trong thành, dẫn tới vô số thương nhân và tu luyện giả ùn ùn lao tới Tiệm Thợ Rèn, nháy mắt đã làm cho cả tiệm thợ rèn chật ních.
Chuyện này khiến cho chưởng quầy mới phụ trách bên ngoài vội cuống cuồng, đến cuối cùng Tiết Trường Quý đành phải khẩn cấp tăng cường nhân thủ cho bên này, mới giảm bớt chút áp lực cho bọn họ.
- Các ngươi mau nhìn! Nơi này còn có bán quyển trục phụ ma!
Rất nhanh, một tu luyện giả đang đi dạo trong cửa hàng đã phát hiện mấy tấm quyển trục được bày bên trong quầy rồi kinh hô lên tiếng.
Mà phía dưới quyển trục, cũng ghi rõ cấp bậc và hiệu quả của quyển trục nọ, dẫn tới vô số tu luyện giả vây xem xung quanh.
- Vậy mà lại là phụ ma Sắc Nhọn cấp bốn! Ta đã sớm muốn có nó rồi!
- Cả Phòng Thủ và Nhẹ Nhàng cấp bốn này, chỉ cần 800 ma tinh thôi!
- Đây là phụ ma kỹ năng Tật Phong Trảm!?
- Tê! 1600 ma tinh? Đắt thật!
- Đắt á? Mấy thứ này không dễ dàng gặp được vậy đâu, chưởng quầy, mau cho ta một tấm!
…………..
Mười tấm quyển trục, chưa tới mười phút ngắn ngủi, đã bị tu luyện giả và thương nhân chen chúc tới tranh mua không còn, thậm chí tấm Tật Phong Trảm, kỹ năng phụ ma kia cũng nhanh chóng được bán ra.
Lâm Hữu vừa trở lại lãnh địa đã nghe được nhắc nhở, cả người sợ tới giật mình.
Hắn đã tăng giá lên gấp đôi, vậy mà bán nhanh như vậy?
Hắn tính toán một chút phí tổn.
Không nói tới tài nguyên gỗ, bột ma pháp giá 5 ma năng mỗi đơn vị, chế tác một quyển trục trụ cột cấp bốn cần 600 ma năng.
Hắn bán 800, đã kiếm lời được 200, phụ ma kỹ năng sẽ lời được 400 ma năng.
Quả thực đây chính là một vụ mua bán chỉ có lời không lo lỗ!
Lập tức, hắn gọi Từ Trung đến, để đối phương giúp đỡ hắn thu mua lượng lớn bột ma pháp từ thương nhân.
Chỉ cần có đủ bột ma pháp, hắn có thể kiếm được ma năng cuồn cuộn không ngừng.
Sắp sửa làm giàu rồi!
Dù sao, phỏng chừng bên trong vài toà thành trì xung quanh này, chỉ có mình hắn có loại kiến trúc như Tháp Ma Pháp mà thôi, chỉ có ngốc mới bỏ qua cơ hội buôn bán tuyệt vời như vậy.
Cho nên không bao lâu sau, bên trong Tiệm Thợ Rèn sẽ thấy xuất hiện một đám quyển trục phụ ma mới, nhưng được đánh dấu rõ ràng, mỗi ngày sẽ ra mười tấm quyển trục phụ ma mỗi loại.
Đây cũng là một kế hoạch khống chế sản xuất của Lâm Hữu.
Dù sao loại tiêu hao phẩm như quyển trục phụ ma này, sản xuất tràn lan sẽ làm giảm giá trị của nó.
Hơn nữa bột ma pháp không giống khoáng thạch, không thể thoải mái khai thác được.
Kể cả trong tay thương nhân đi ngang qua, số lượng của nó cũng cực kỳ có hạn, nếu hắn gom hết bốn phía, chỉ đưa tới giá cả bột ma pháp tăng cao, mất nhiều hơn được mà thôi.
Mỗi ngày làm hai, ba mươi quyển trục vừa vặn thích hợp.
Hiện tại, xem như đã giải quyết xong vấn đề tiệm thợ rèn, cũng là khi nên tăng lên hiệu suất những kiến trúc khác một chút.
Lâm Hữu nhìn sắc trời, còn non nửa ngày nữa trời sẽ tối đen, hắn cưỡi Rồng Yêu Vương vào trong thành nhìn tình huống Trại Chăn Nuôi một chút.
Trải qua khoảng thời gian này chăn nuôi, con Lợn Rừng Răng Nanh cái cấp ba đã mang thai thành công, nhưng muốn mở rộng quy mô sản xuất, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn khó có thể làm được, xem ra cần phải kiếm nhiều lợn giống hơn.
Nghĩ là làm, hắn mang theo Rồng Yêu Vương và mấy loại thực vật có tốc độ nhanh rời khỏi thành Hoàng Sa, chạy nhanh tới sa mạc, bắt đầu tìm kiếm ở khu vực bên ngoài.
Mãi cho đến khi sắc trời bắt đầu tối, hắn mới mang theo lợn giống vừa bắt được chạy về trong thành.
Lần này vận khí không tồi.
Sau khi cho nhóm thực vật tìm tòi theo kiểu trải thảm, tổng cộng hắn đã bắt được mười một con lợn giống, lập tức làm cho Trại Chăn Nuôi phong phú lên.
Mười ba con lợn giống, chắc cũng đủ dùng để gây giống thời kỳ đầu.
Kế tiếp chỉ cần nâng Trại Chăn Nuôi lên cấp sáu, tăng lên hiệu suất đào tạo là được. Hắn tin tưởng không bao lâu sau, bên trong thành có thể chính thức cung cấp sản phẩm thịt.
Về phần hoa màu ngoài thành, dưới hiệu quả thánh vật, chúng đang nhanh chóng sinh trưởng.
Trước mắt vấn đề tăng trưởng lương thực cho dân cư đã được giải quyết ổn thoả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận