Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1381: Pháp Tắc Không Gian (Phần 2)

Vừa nhìn thì giống như đã đi đến cuối con đường này.
- Đi, đi qua nhìn một chút, nhớ chú ý phải cẩn thận.
Trong lòng Lâm Hữu chấn động, lập tức mang theo binh chủng vội vàng tiến đến pho tượng, rất nhanh hắn đã đi vào một bình đài có chút giống hình tròn.
Mà pho tượng kia toạ lạc ở chính giữa bình đài, bốn phía có sương mù vờn quanh, đã không có thể lại tiếp tục đi tới được nữa.
Rất rõ ràng.
Thông qua cửa thí luyện thứ ba quan trọng ở đây.
- Kỳ quái, pho tượng này không phải là pho tượng trước kia sao?
Kỷ Vân Sương nghi hoặc nhìn pho tượng bị sương mù bao phủ trước mắt, nàng nhìn thế nào cũng thấy giống một trong mười pho tượng nhìn thấy ở cửa vào trước đó.
Chẳng lẽ nói, bọn hắn đi thời gian dài như vậy, chỉ cũng chỉ là đi đến trước mặt pho tượng này mà thôi à?
Nếu như vậy thì điều này cũng quá quỷ dị rồi!
- Quả thật chính là pho tượng chúng ta nhìn thấy.
Lâm Hữu ngửa đầu, cẩn thận đánh giá.
Mặc kệ là tư thái hay khí tức, pho tượng này đều mang đến cho hắn một cảm giác giống như đúc.
Xem ra mảnh không gian này cũng bị động tay chân rồi.
Tuy cách bọn hắn rất gần, nhưng lại hao tốn mấy canh giờ mới đi đến trước mặt pho tượng.
Bằng vào chiêu này thôi đã mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần pháp tắc không gian của bọn hắn lúc ở trong Vạn Giới.
Hơn nữa không biết vì sao.
Thời điểm đi tới bình đài, Lâm Hữu rõ ràng cảm nhận được một cỗ tác động mãnh liệt, làm cho hắn vô ý thức hướng đi về hướng pho tượng, đưa tay phóng tới trên đó.
Một giây sau, chuyện quỷ dị đã xảy ra.
Sương mù vốn bao phủ ở xung quanh pho tượng bỗng nhiên nhanh chóng tản đi, dần dần hiển lộ ra hình dạng của bóng người cao lớn cao ngạo kia.
Ngay cả Kỷ Vân Sương đang đánh giá bốn phía cũng bị biến cố này làm cho kinh hãi, lập tức cảnh giác.
Nhưng mà.
Khi bọn hắn thấy rõ khuôn mặt pho tượng lại lập tức ngây ngẩn cả người.
- Đây là… Tư Đồ Kiếm?
Đúng vậy!
Lúc này khuôn mặt xuất hiện ở trước mắt bọn hắn quả thực giống như đúc với Tư Đồ Kiếm.
Trừ thoạt nhìn tương đối trầm ổn nội liễm, mang theo tang thương ra thì ngươi nói đây là bức tượng điêu khác Tư Đồ Kiếm bọn hắn cũng tin.
- Quả nhiên là vậy.
Sau khi kinh ngạc, Lâm Hữu lập tức giật mình.
Một đường đi tới này, hắn đã sớm có suy đoán đối với thân phận của Tư Đồ Kiếm.
Bây giờ nhìn thấy pho tượng Chủ Thần này, hắn rốt cục cũng xác nhận suy đoán trong lòng.
Đó là Tư Đồ Kiếm bọn hắn quen biết ở trong Vạn Giới.
Cũng là hậu nhân của Chủ Thần!
Mà Trường Phong Đại Đế bên cạnh hắn cũng không phải là cha ruột của hắn, mà chính là một trong Bát Đại Thiên Vương thủ hạ của cha hắn.
Xem ra hình như Trường Phong Đại Đế cũng không phải giống như đồn đãi, bởi vì cấu kết với Ma tộc hại chết Chủ Thần mới bị Thần Quốc truy sát.
Mà chính là có ẩn tình khác.
Nếu không thì cũng không thể mang theo hậu nhân của Chủ Thần chạy trốn tới trong Vạn Giới, mai danh ẩn tính.
Nhưng nếu thật là như vậy.
Nguyên nhân cái chết của Chủ Thần đó là gì?
Một nghi vấn khác lại dâng lên trong lòng Lâm Hữu.
Tin tức có liên quan đến việc Chủ Thần vẫn lạc duy nhất mà hắn nghe được cũng chính là lúc vừa tới Thần Vực nghe được từ trong miệng lãnh chúa khác.
Nhưng đó cũng chuyện xảy ra mấy chục ngàn năm trước, hơn nữa Thần Vị của hai vị Chủ Thần kia hôm nay đã sớm bị lãnh chúa còn lại kế thừa, hoàn toàn không liên quan. Với vị trước mắt này
Dù sao thì Vạn Giới xuất hiện biến cố cũng chỉ là ở mười ngàn đến hai mươi ngàn năm mà thôi.
Tính cả Pháp Tắc Thời Gian của Chủ Thần gia tốc, có lẽ trong Thần Vực cũng không trôi qua bao nhiêu năm.
Xem ra sau này trở về phải điều tra một chút chuyện có liên quan đến Chủ Thần mới được.
- Lâm Hữu, thân thể của ngươi xảy ra chuyện gì vậy?
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi, bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng kinh hô của Kỷ Vân Sương.
Lâm Hữu cúi đầu xuống, phát hiện thân thể của mình lại bị một tầng khí tức sinh mệnh nồng hậu dày đặc bao phủ, tản ra ánh sáng yếu ớt sáng chói.
Quang mang theo cánh tay lan tràn cả người, rót vào trong cơ thể hắn, hoá thành một dòng lũ lớn đột nhiên rót vào trong Vạn Giới, để cả người hắn run lên.
Ngay sau đó, một tiếng ầm vang vang lên.
Quang mang vô cùng cường thịnh bùng phát trên người hắn và pho tượng, hoá thành một đạo quang trụ phóng thẳng lên cao, khiến cho toàn bộ Khởi Nguyên Thần Điện cũng bắt đầu chấn động kịch liệt theo đó.
Bất kể là lãnh chúa đang tham gia thí luyện hay là người ở ngoài Thần Điện đều bị dị tượng này làm cho cả kinh dừng động tác, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
- Khí tức thật khủng bố!
- Chẳng lẽ là ai đó đã đạt được truyền thừa của Chủ Thần rồi à?
- Không phải chứ? Khởi Nguyên Thần Điện chỉ mới mở ra không tới một ngày mà thôi.
- Hay là xuất hiện quái vật lợi hại gì?
- Có lẽ là vậy, nghe nói thí luyện trong Thần Điện một cửa còn biến thái hơn một cửa.
Bên ngoài Khởi Nguyên Thần Điện có lực lượng Pháp Tắc ngăn cản nên ngoại trừ cửa vào ra thì căn bản không có cách nào tới gần, khiến cho bọn hắn chỉ có thể ở ngoài chỉ trỏ.
Mà lãnh chúa trong Thần Điện thì mang theo vẻ mặt lo lắng.
- Vị trí này, giống như là ở trung tâm của Thần Điện, đã có người đi đến trước rồi.
- Không sai được, nhất định là mấy tên bại hoại đi theo Ma tộc kia.
- Chỉ là lãnh chúa hạ giới cũng muốn nhúng chàm Thần Vị, xem ta đuổi kịp bọn hắn hay không!
- Không sai, tuyệt đối không thể để cho bọn hắn còn sống rời khỏi Thần Điện!
Trong tiếng mắng mỏ giận dữ, các lãnh chúa đều tăng tốc độ, tiếp tục một đi vào cửa thí luyện, chuẩn bị sau khi Lâm Hữu đoạt được Thần vị sẽ cản hắn lại.
Mà lúc này, trong đầu Lâm Hữu cũng vang lên từng tiếng nhắc nhở.
[Chúc mừng ngài đã đạt được sự tán thành của Chủ Thần.]
[Bản nguyên thế giới bị yếu hoá, hiệu quả của Pháp Tắc Thời Gian xảy ra thay đổi.]
[Lĩnh ngộ năng lực mới: Pháp Tắc Không Gian.]
[Mời tự ngài xem xét trong giao diện cá nhân.]
Thành công thông qua cửa thứ tám của Thần Chi Thí Luyện, phần thưởng: Tăng lên 1 cấp độ.]
[Cấp độ hiện tại: Chân Thần cấp 8.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận