Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 523: Thành Hoàng Sa Không Ngừng Phát Triển

Còn có trước đó nông trại chăn nuôi hắn đã xây dựng, lợn giống ma thú bên trong đó đều sinh con non.
Quy tắc ở thế giới này còn thêm bãi chăn nuôi, có thể nói xu hướng tăng nhanh chóng, đã bắt đầu có thịt ma thú cung cấp cho bàn ăn hoặc bán.
Tất nhiên Tiệm Thợ Rèn không cần nhiều lời.
Bởi vì có liên quan tới Người Lùn, mỗi ngày đều có khách nối liền không dứt, vì vậy thành Hoàng Sa trừ thuế buôn bán vẫn giàu.
Mà sau khi cửa hàng khác có quán rượu và háp Tri Thức,cũng hiện ra lượng lớn nhân tài, không còn giống trước đây phải đi kiếm người.
Tóm lại có thể dùng bốn từ để miêu tả thành Hoàng Sa hiện tại, đó chính là không ngừng phát triển!
Ai có thể tưởng tượng được, nửa năm trước nơi này chỉ là một thành nhỏ sát biên giới sắp suy yếu?
Nhìn cảnh tượng náo nhiệt phồn hoa bốn phía làm Lâm Hữu cũng nhịn không được mà cảm khái.
Sau khi đi dạo một vòng không có phát hiện vấn đề gì, hắn lại mang theo một đội binh chủng rời khỏi lãnh địa, đến chỗ sâu nơi sa mạc săn giết ma thú.
Tuy nói ma thú bên trong sa mạc kém hơn chủ vị diện ma vật, nhưng ma thú cấp bảy còn không ít.
Tiêu diệt tất cả chúng nó, còn có thể giảm áp lực cho việc phòng thủ của thành Hoàng Sa, thuận tiện còn có thể thử kỹ năng mới.
- Tốt, ngay ở chỗ này đi.
Lâm Hữu cưỡi Sư Tử Nhận Ảnh, mang theo đội ngũ nhanh chóng tới chỗ sâu nơi sa mạc.
Đúng lúc chỗ cách hắn không xa, có một đám Thú Khủng Giác là ma thú có hình dạng không khác với tê giác, mà lại am hiểu phòng ngự và tấn công.
Lúc đầu những con Thú Khủng Giác còn chạy vội bốn phía trên cánh đồng hoang tìm kiếm con mồi.
Chúng nó nhìn thấy Lâm Hữu xuất hiện, lập tức vỡ tổ, nhao nhao thay đổi phương hướng hướng lao đến tấn công hắn.
Nơi chúng nó chạy đến, mặt đất rung động, bụi mịt mù cuồn cuộn.
Đồng thời còn dựa theo tiếng gầm gừ vang vọng, đảo mắt liền đến nơi cách bọn hắn chưa tới 100m!
- Thôn Thiên.
Lâm Hữu không do dự, trực tiếp ra lệnh cho Thôn Thiên ở bên cạnh.
Một giây sau, Thôn Thiên há miệng, khẽ hút một cái.
Những tia sáng màu vàng từ đất trên người con Thú Khủng Giác toàn bộ hóa thành một luồng sáng, tụ lại vào trong miệng Thôn Thiên, trạng thái tấn công của chúng nó cũng dừng lại, tốc độ chậm lại.
Vậy mà thật sự thôn phệ kỹ năng trạng thái của bọn chúng!
Mà những kỹ năng bị thôn phệ, tất cả đều hóa thành năng lượng, không ngừng bồi bổ cơ thể Thôn Thiên, trên người nó lóe lên tia sáng màu xanh.
- Tốt, làm rất tốt.
Lâm Hữu nhịn không được mà tán thưởng.
Ngay sau đó, tự nhiên trên người Thôn Thiên và bên cạnh Nguyên Linh Sinh Mệnh bộc phát ra sức mạnh:
“Ông” một tiếng, hai màn ánh sáng nửa hình tròn to lớn bọc lấy bọn chúng làm trung tâm, đột nhiên khuếch tán ra, trong nháy mắt bao trùm phạm vi hơn hai trăm mét.
Màn ánh sáng mày có hơi tương tự với vị diện ma vật.
Lâm Hữu đứng ở bên trong, chỉ cảm thấy luồng khí tức sinh mệnh nồng đậm tràn ngập bốn phía di chuyển liên tục bên cạnh hắn, ngay cả lực khôi phục của quy tắc đều nhanh hơn rất nhiều.
Tiện tay sử dụng Trì Dũ Thuật, hiệu quả trực tiếp tăng gấp đôi hơn trước đó!
Đám Khủng Giác Thú đó cũng bị biến cố bất thình lình làm giật nảy mình, đi lộn xộn trong màn ánh sáng.
Năm giây sau:
“Răng rắc” một tiếng, Hàng Rào Thủ Hộ vỡ vụn trước.
Nhưng vì binh chủng của hắn không bị thương, cho nên chỉ ngưng tụ một tầng bảo vệ nhàn nhạt ở trên người.
- Tốt, giải quyết hết chúng nó đi.
Kiểm tra kỹ năng xong, Lâm Hữu liền không lãng phí thời gian nữa, trực tiếp ra lệnh vài binh chủng Hoa Ăn Thịt ở bên cạnh.
Trong lúc đó, Hoa Ăn Thịt um tùm dịu dàng ngoan ngoãn động lòng người liền mở ra cái miệng như chậu máu, trực tiếp cắn Thú Khủng Giác đang tiến về phía trước.
Thú Khủng Giác rất ngốc, chỉ là ma thú phổ thông, đối thủ Hoa Ăn Thịt lập tức bị từng con cắn đứt cổ, mất mạng tại chỗ.


Đánh giết ma thú cấp bảy, thu được 494 điểm ma năng.



Đánh giết ma thú cấp bảy, thu được 500 điểm ma năng.



Đánh giết ma thú cấp bảy, thu được 499 điểm ma năng.

...
Vừa đối mặt, hơn mười con Thú Khủng Giác đều bị giải quyết, cung cấp cho Lâm Hữu bảy, tám ngàn ma năng, coi như không tệ.
Tiếp theo, hắn lại dẫn các thực vật tiếp tục tiến vào sâu sa mạc, tìm kiếm con mồi đợt tiếp theo.
Mãi cho đến chạng vạng tối.
Hắn mới mang theo một đống thi thể ma thú, chạy về lãnh địa, thuận tiện kêu Từ Trung tới.
- Lãnh chúa đại nhân, ngài tìm ta?
Từ Trung nhận được tin tức nhanh chóng đến trước mặt Lâm Hữu.
- Hôm nay ta đi đánh ma thú, ngươi bảo người tới kéo chúng nó về chia cho dân trong thuộc địa đi, nói là dạo này đã vất vả xây dựng thành Hoàng Sa rồi.
Lâm Hữu vung tay lên, thi thể ma thú như ngọn núi nhỏ liền xuất hiện trên đất trống bên ngoài lãnh địa trong nháy mắt, làm Từ Trung giật nảy mình.
- Lãnh chúa đại nhân, những thứ này... Đều phân phát cho mọi người?
Từ Trung nuốt một ngụm nước bọt, mắt mở thật to.
Ngay cả dân trong thuộc địa vùng lân cận cũng bị cảnh tượng hùng vĩ này hấp dẫn, mỗi người nhanh chóng tụ tập tới.
Sau khi thấy những thứ này vậy mà đều là thi thể ma thú cấp bảy, bọn hắn càng nhịn không được mà phát ra tiếng hô to ngạc nhiên, tụ tập ở phía xa thảo luận ầm ĩ.
- Ừm, coi như khao mọi người đã vất vả trong khoảng thời gian này, nhớ kỹ gọi nhiều người tới.
Lâm Hữu dặn dò.
Từ Trung nghe vậy lập tức thầm chấn động:
- Vâng! Ta đi dẫn người tới!
Nói xong, hắn vội vàng rời đi, đến gần đó triệu tập người dân.
Những người dân đó nghe nói lãnh chúa đại nhân phân phát thịt ma thú cấp bảy cho mọi người, phối hợp tự phát, từng người mang công cụ chạy tới nơi này, trên mặt tất cả mọi người đều tràn đầy sự hưng phấn kích động, làm cho cả bên ngoài lãnh địa đều phá lệ mà náo nhiệt.
Nhưng lúc này Lâm Hữu sớm đã trở lại lãnh địa, không tiếp tục chú ý chuyện này.
Tối nay, thành Hoàng Sa nhất định phải trải qua việc vừa múa vừa hát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận