Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1078: Quà Bồi Lỗi – Thành Thiên Hà.

- Không nghĩ tới đúng không? Đây cũng là nguyên nhân ta muốn chạy đến đế quốc Thánh Diệu.
Lão Chu đắc ý cười nói.
Sớm ở trở về trên đường, lão cũng đã nghe được thân phận nhân vật quái vật kia.
Đương biết khi lão biết được đối phương chính là quốc vương công quốc ở gần chính mình, vội vàng xuất phát, chuẩn bị đi qua thăm hỏi làm quen tạo quan hệ.
Cuối cùng, vì người này tùy thời đều có khả năng thăng cấp thành tồn tại cấp mười một giai thành lập vương quốc.
Hiện tại lão không đi nịnh bợ vậy đợi đến khi nào?
Nhưng lão lại không có chú ý tới.
Sau khi Nam Hoa nghe được lời lão nói, cả người chấn động, biểu cảm của hắn ta trở nên không tin và lo sợ.
- Đế quốc Thánh Diệu? Huynh vừa rồi huỵnh nói chính là đế quốc Thánh Diệu?
Âm thanh hắn ta rõ ràng có chút run rẩy, trong lòng xuất hiện ra một cổ dự cảm không tốt.
- Đúng vậy, chính là đế quốc Thánh Diệu, có vấn đề gì sao?
Lão Chu nghi hoặc hỏi lại.
- Huynh nói người kia. Chắc không phải là quốc vương công quốc Thánh Hữu thuộc quyền của đế quốc Thánh Diệu chứ?
Nam Hoa nuốt nước miếng, khẩn trương nhìn chằm chằm lão Chu.
Một giây sau, trong miệng lão Chu truyền ra một câu làm hắn ta như sét đánh giữa trời quang.
- Đúng vậy, chính là công quốc Thánh Hữu, vị kia gần đây vừa mới thăng làm quốc vương, kỳ quái, ngươi làm sao biết?
- …..
Ta như thế nào không biết.
Nếu ta sớm biết thì tốt rồi!
Nam Hoa nghe được câu trả lời của lão Chu, mặt hắn ta đều tái mét rồi.
Đúng lúc này, một tin nhắn riêng đột nhiên hiện ra ở trước mặt hắn ta.
- Bệ hạ, quốc vương công quốc Thánh Hữu đã đến thành Cửu Khúc, nói muốn gặp ngài.
Thình thịch!
Nam Hoa trực tiếp té từ trên ghế xuống mặt đất, hai con mắt hắn ta trừng lên rất lớn.
……..
Bờ sông Cửu Khúc.
Bên trong thành Cửu Khúc, người đến người đi.
Quốc vương Nam Hoa kinh hồn táng đảm, nhìn bóng dáng vị trước mắt trẻ hơn rất nhiều so với hắn ta.
- Các hạ. Chính là quốc vương công quốc Thánh Hữu?
Âm thanh hắn ta run rẩy hỏi.
Trước đó khi công quốc Thánh Hữu thành lập, hắn ta cũng không có tham gia, cho nên cũng không nhận ra Lâm Hữu.
Mà lão Chu bên cạnh hắn ta, sắc mặt lão đang ráng cười trong đau khổ.
Lão không nghĩ tới vị lão hữu anh minh một đời của mình, vậy mà lại làm ra chuyện hồ đồ tới bực này.
May mắn hắn ta kịp lúc phát hiện.
Nếu không để đối phương ra tay, chỉ sợ cũng không phải nhận lỗi đơn giản như vậy.
- Ngươi chính là quốc vương Nam Hoa?
Ánh mắt của Lâm Hữu bình tĩnh, yên lặng dò xét người đàn ông trung niên ở trước mắt:
- Chính là ngươi chiếm lãnh thổ của ta?
- Không, không phải. Ta chỉ...
Nam Hoa lập tức ấp úng há mồm, bị Lâm Hữu đột nhiên hỏi một câu, hắn ta có vẻ hơi bối rối.
- Hắn chỉ nhất thời xúc động, cân nhắc hòa bình, mong xin các hạ tha thứ lỗi lầm của hắn.
Lão Chu ngồi bên cạnh lập tức thay hắn ta giải vây nói.
- Ồ? Đây cũng không phải là chuyện nhất thời xúc động đơn giản như vậy?
Lâm Hữu nhìn về phía lão Chu, lông mày hắn nhíu lại.
Lão Chu cảm nhận được ánh mắt của hắn, chỉ cảm thấy giật mình trong lòng, kém chút đã phun ra máu từ cổ họng.
Vị này trước mắt, chính là tồn tại kinh khủng treo lên đánh các vị đại thần, nghiền ép người đứng đầu cấp 10 các giới, chỉ là khí tức trên thân phát ra mơ hồ, khiến lão nhịn không được kinh hãi.
Hôm nay nếu không phải lão thay mặt hảo giao, sợ là hậu quả khó lường được.
Lão lập tức lấy cùi chỏ thọc Nam Hoa đang sững sờ ngồi bên cạnh một cái.
- A, đúng đúng đúng, hắn nói không sai.
Nam Hoa lập tức kịp phản ứng, vội vàng nói:
- Lần này, đúng là ta sai trước, phải nhận lỗi, ta sẽ chuyển nhượng lại thành Thiên Hà đối diện bờ sông cho quý quốc, các hạ cảm thấy thế nào?
- Thành Thiên Hà?
Lâm Hữu hơi kinh ngạc.
Đây chính là một thành trì cấp tám giống như thành Cửu Khúc.
Một miếng thịt béo lớn như thế quốc vương Nam Hoa này còn bỏ qua được, trực tiếp chuyển nhượng cho hắn.
Hắn thấy đối phương có thành ý như vậy, cũng lần nữa lộ ra ý cười:
- Nếu ngươi đã hào phóng như vậy, vậy ta cũng sẽ không khách khí, chỉ hy vọng loại chuyện này về sau đừng có lại xuất hiện lần thứ hai.
Công quốc Nam Hoa chính là công quốc đừng đầu dưới vương quốc.
Tuy nói rằng mâu thuẫn giữa các công quốc, phía trên sẽ không quản, nhưng hắn sắp thăng cấp cấp mười một, vẫn là không nên tùy tiện đắc tội một vương quốc tương đối tốt.
- Đó là tự nhiên, ta cam đoan tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai!
Quốc vương Nam Hoa âm thầm lau mồ hôi chảy ra trên trán một cái.
Chỉ trong thời gian nói mấy câu, hắn ta đã cảm nhận được khí tức kinh khủng trên thân Lâm Hữu.
Loại cảm giác áp bách này, cho dù là trên chiến trường gặp phải những quốc vương đỉnh tiêm có được chín khối thần cách, hắn ta cũng chưa bao giờ gặp.
Điều khiến hắn ta không nhịn được may mắn, may mắn có lão Chu kịp thời chạy tới, bày mưu tính kế cho hắn ta, mặc dù tổn thất một tòa thành trì có chút đau lòng, nhưng chỉ cần có thể dàn xếp ổn thỏa, cũng coi là may mắn trong xui xẻo rồi.
Cứ như vậy, ba người đơn giản nói chuyện phiếm một hồi, sau khi lăn lộn làm quen một cái, Lâm Hữu từ biệt Nam Hoa với lão Chu rồi hai người vội vàng rời đi.
Bọn hắn cũng thuận tiện mang theo thuộc hạ của mình rút lui khỏi thành trì chiếm cứ, trả lại thành trì nguyên dạng cho công quốc Thánh Hữu.
Còn thuộc hạ của Lâm Hữu, một nhóm thế lực cầm quyền lớn nhỏ chen chúc đặt chân vào thành Cửu Khúc, đi đến trước mặt Lâm Hữu.
- Gặp qua vương thượng!
- Bái kiến vương thượng!
Từng tiếng hô to vang lên trong đại sảnh phủ Thành Chủ.
Người cầm quyền những này các thế lực tất cả đều nơm nớp lo sợ, lại cực kỳ kích động hành lễ với Lâm Hữu .
Nhân vật nhỏ giống bọn hắn, có cơ hội nhìn thấy quốc vương cũng không nhiều.
Bây giờ, quốc vương tự mình ghé thăm thành Cửu Khúc, nào còn dám lạnh nhạt, vừa nhận được tin tức lập tức ngựa không dừng vó từ trong nhà chạy tới chào hỏi.
- Miễn lễ đi.
Lâm Hữu quét mắt một vòng đám người phía dưới, trực tiếp ngồi vào vị trí chủ vị phía trên.
- Qua ít ngày, ta sẽ sắp xếp một vị lãnh chúa tới quản lý nơi này, các ngươi phải tận tâm phụ tá.
- Vâng!
- Cẩn tuân ý chỉ của vương thượng!
Tiếng đáp lại liên tiếp vang lên, không dám có bất kỳ bất lễ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận