Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 485: Không Gian Bản Nguyên

Sau đó, một gốc tiểu thụ ẩn chứa khí tức sinh mệnh nồng đậm, đột nhiên chui từ dưới đất lên, xuất hiện bên trên vị trí trung ương của không gian nọ rồi trong nháy mắt làm cho cả không gian hỗn độn tràn ngập sinh cơ dạt dào, điều này khiến cho cả người Lâm Hữu chấn động, lập tức tỉnh táo lại.


Chúc mừng ký chủ, mở ra Không Gian Bản Nguyên thành công.



Mở khoá kỹ năng Lĩnh Vực Linh Hồn



Lĩnh Vực Linh Hồn ( bị động ): Lực lượng linh hồn cường đại, mối liên hệ giữa lãnh chúa và hạch tâm lãnh địa càng thêm sâu sắc, hình thành Lĩnh Vực Linh Hồn bốn phía, lãnh chúa phe bạn trong phạm vi đạt được lãnh địa tăng phúc, độ lớn nhỏ của phạm vi có liên quan tới kích thước của Không Gian Bản Nguyên.

Tiếng nhắc nhở liên tiếp vang lên đã khiến Lâm Hữu ngơ ngẩn.
Nhưng hắn rất nhanh phản ứng lại.
Móa nó, không phải là năng lực cùng loại với Linh Hồn Hóa Thân của Liễu Quỷ Xảo Quyệt ư?
Chỉ có một điểm khác biệt chính là phạm vi ảnh hưởng của nó sẽ biến hóa theo kích thước của Không Gian Bản Nguyên, nhưng lại có tác dụng với lãnh chúa.
Thứ này mạnh hơn kỹ năng của Liễu Quỷ nhiều lắm.
Nói như thế nào Liễu Quỷ cũng chỉ là một binh chủng hiếm thấy mà thôi.
Xem ra sau khi lên bậc cao, linh hồn của lãnh chúa càng ngày càng mạnh, cũng bắt đầu dần dần thay thế được hạch tâm lãnh địa.
Đúng là Lâm Hữu hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này.
Nhưng khi hắn cẩn thận suy nghĩ lại, cũng thấy chuyện này cực kỳ hợp lý.
Trước cấp bảy, lực lượng linh hồn của lãnh chúa quá yếu, chỉ có thể dựa vào hạch tâm lãnh địa mở ra các loại công năng lãnh địa.
Mà sau cấp bảy, lực lượng linh hồn đã đạt tới cường độ nhất định, bắt đầu dần dần trở nên độc lập, và từng bước thăng cấp.
Đợi cho đến cấp mười, có thể hoàn toàn thoát khỏi trói buộc với hạch tâm lãnh địa, khiến cho chính mình trở thành trung tâm chân chính.
Hắn từng nói, Thánh Vật Lãnh Địa chỉ có hiệu lực ở trong phạm vi lãnh địa là rất ngốc.
Kết quả không nghĩ tới chỉ vì cấp bậc của mình chưa đủ.
Thế nhưng cũng bởi chuyện này, nếu lãnh chúa khác ở bên ngoài cũng có thể đạt được lãnh địa tăng phúc, chẳng phải ưu thế của Liễu Quỷ cũng mất hết ư?
Ngẫm lại đúng là nhức trứng.
Khó trách binh chủng của Nghiêm Liệt mạnh như vậy, hoá ra vì có lãnh địa tăng phúc.
Ở cấp bảy còn dễ nói, phần lớn các lãnh chúa đều chưa thu thập đủ tiến độ bản nguyên.
Nhưng sau khi tới cấp tám, tất cả lãnh chúa đều mở ra Không Gian Bản Nguyên, đạt được lãnh địa tăng phúc.
Nói cách khác, ưu thế của hắn chỉ còn lại mảnh vỡ Thần cách, quầng sáng của Linh Tịch và Rêu Cộng Sinh mà thôi.
Tuy vẫn cường thứ như trước, nhưng đã giảm đi không ít.
Nhưng một tin tức tốt là, chính hắn cũng đạt được lãnh địa tăng phúc.
Toàn bộ thuộc tính tăng lên 16%, tốc độ khôi phục tăng lên 20%.
Một lần tăng lên gần hai phần thực lực có tác dụng khá lớn với hắn.
Không biết sau khi lên tới cấp tám có đạt được thánh vật lãnh địa cao cấp hay không, nếu có, chắc chắn hắn phải kiếm một cái thật tốt mới được.
Dù sao Thánh Vật của hắn chẳng mạnh hơn bao nhiêu so với lãnh chúa khác.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu chìm vào tâm thần, bắt đầu xem xét Không Gian Bản Nguyên cùng với tiểu thụ nha vừa xuất hiện trong cơ thể mình.


Phạm vi: 10 mét



Năng lực: Lĩnh Vực Linh Hồn



Giới thiệu: Ngưng tụ từ linh hồn, sinh trưởng đến trình độ nhất định, có thể diễn sinh thành một giới, cần sức mạnh bản nguyên tưới.

Phạm vi ban đầu của Không Gian Bản Nguyên chỉ có 10 mét.
Hơn nữa giao diện cũng cực kỳ đơn sơ, chỉ có mấy hạng tin tức đơn giản mà thôi, còn kém một chút so với hạch tâm lãnh địa ban đầu.
Phỏng chừng cần phải đi đánh chết ma thú đạt lực lượng được bản nguyên, mới có thể làm cây nhỏ này nhanh chóng lớn lên, tăng thêm phạm vi không gian, sau đó mở khoá càng nhiều công năng hơn.
Điều này làm cho Lâm Hữu có chút nghi hoặc.
Lực lượng tín ngưỡng, có thể tăng lên cường độ thân thể hắn.
Sức mạnh bản nguyên, có thể tăng lên cường độ linh hồn của hắn.
Hai loại lực lượng này, một cái tới từ cư dân lãnh địa, một cái lại đến từ ma thú, cũng không biết trong đó có liên hệ gì không.
Còn Không Gian Bản Nguyên vừa đột nhiên xuất hiện, không biết sau này sẽ diễn sinh thành dạng gì nữa.
Xem ra về sau có cơ hội phải hỏi thăm lãnh chúa cấp cao mới được, tránh chuyện không cẩn thận lại đi đường vòng.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu tắt đi giao diện, cưỡi lên Rồng Yêu Vương rời khỏi lãnh địa, ra bên ngoài xem xét tình huống Bến Tàu Phi Hành.
Trải qua mấy ngày nay rót tài chính và xây dựng thêm bốn phía.
Lúc này, bên ngoài Bến Tàu Phi Hành đã khá ra dáng ra hình, bắt đầu thành lập nên hình thức ban đầu của một khu chợ buôn bán cỡ lớn.
Mà bên trên quảng trường ở bến tàu, đang tụ tập rất nhiều thương nhân, tu luyện giả nghe tin mà tìm đến, cả cư dân lãnh địa nữa, một đám đều kiễng chân xem xét và chờ đợi.
- Đến đây! Phi thuyền đã trở lại!
Đột nhiên, trong đám người vang lên một tiếng la hét.
Bên trong không trung xa xa, một bóng đen thật lớn phá tan tầng mây.
Trong một đợt ầm vang long của động cơ đẩy mạnh, nó đang từ từ bay tới thành Hoàng Sa bên này.
Rõ ràng là Phi Thuyền Ma Năng đang bay trở về từ thành thị khác!
Mắt thấy phi thuyền sắp hạ xuống, tất cả hai trăm hành khách trên thuyền đều chạy đến rìa phi thuyền, ngắm nhìn phiến rừng rậm rộng lớn bên dưới.
- Đây là thành Hoàng Sa?
- Thành thị thật đồ sộ, lại được xây dựng trong rừng rậm!
- Ta cứ ngỡ nơi này chỉ là một thành nhỏ ở biên cảnh, không nghĩ tới lại phồn hoa như vậy.
- Nghe nói nơi này có bán ra một loại lương thực rất thần kỳ, lần này ta phải mua nhiều một chút mang về.
- Xem ra chúng ta tới đúng nơi rồi.
Hành khách trên thuyền sợ hãi than liên tục, bọn họ đều kinh ngạc về quy mô thật lớn của thành Hoàng Sa.
Hình như nơi này còn phồn hoa hơn rất nhiều so với bọn họ tưởng tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận