Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 94: Thành Công Đi Đến Khu Vực Mới

- Sương mù nơi này có chút quái lạ, binh chủng cấp năm đi vào lại không kiên trì được bao lâu. Quang ca, ta xem chúng ta nên nhanh rời khỏi đây thôi?
Một thanh niên khác có chút sợ hãi nói.
Sự xuất hiện của sương mù xám này thật sự rất quỷ dị, ngay cả binh chủng cấp năm cũng không thể chống cự nó. Nếu bọn họ cứ tiếp tục đứng ở nơi này, có quỷ mới biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì.
Quang ca kia hình như cũng biết nơi đây không nên ở lâu, hắn hướng ánh mắt bình tĩnh nhìn phiến sương mù xám kia một cái, cuối cùng vẫn quyết định rút lui khỏi nơi này.
- Quang ca ngươi mau nhìn! Dường như bên kia có người!
Ngay lúc đó, bên cạnh hắn đột nhiên truyền đến một tiếng thét kinh hãi.
Quang ca vừa muốn nói chuyện, cộng thêm những người khác nữa, tất cả bọn họ đều không hẹn mà cùng nhìn về phía xa xa.
Đúng lúc ấy, ba nam một nữ, mang theo mấy binh chủng ít ỏi xuất hiện ở biên giới sương mù xám, thoạt nhìn mấy người này đang cực kỳ chật vật, trên người còn có không ít vết thương.
Nháy mắt khi nhìn thấy mấy người kia, hai mắt Quang ca lập tức sáng lên.
- Không nghĩ tới còn có những người khác chạy tới nơi này, xem ra binh chủng đã chết gần hết rồi, đi! Chúng ta qua đó cướp sạch tài nguyên của bọn họ!
Vừa rồi lực chú ý của bọn họ đều đặt lên sương mù xám, cho nên không nhìn rõ ba nam một nữ kia xuất hiện như thế nào và xuất hiện ở nơi nào, bởi vậy bọn họ mới cho rằng mấy người này cũng giống như bọn họ, từ một nơi khác bị hấp dẫn tới đây, nhưng lại vừa trải qua một hồi đại chiến.
Thấy đối phương chật vật như thế, đoàn người Quang ca lập tức sinh ác ý, mang theo mấy chục binh chủng từ từ vây quanh, trên mặt bọn họ cũng dần dần lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
Mà lúc này, mấy người Lâm Hữu vừa thoát khỏi mảnh đất sương mù xám, cũng chú ý đám người Quang ca đang tới gần, sau đó sắc mặt dần dần trầm xuống.
- Hình như đều là cấp năm, giải quyết như thế nào?
Viêm Vũ nhẹ giọng hỏi.
- Diệt khẩu!
Sắc mặt Lâm Hữu phát lạnh.
Tuy bọn họ vừa xuyên qua mảnh đất sương mù xám, tìm được đường sống trong chỗ chết, nhưng không rách nát tới mức tùy tiện cho mấy lãnh chúa cấp năm bắt nạt.
Huống chi, bọn họ tuyệt đối không thể cho người khác biết chuyện bọn họ vừa từ khu vực khác xuyên tới nơi này!
Nếu những người này đã muốn nhằm vào bọn họ, vậy bọn họ cũng chẳng cần thương hại bất kỳ ai.
Sau khi bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái, mấy người đều lập tức truyền mệnh lệnh mấy binh chủng cấp sáu còn sót lại bên người.
Trong phút chốc, Thánh Quang Thiểm Diệu, Dây Leo Bay Múa, hai Ác Ma cấp sáu và hai Nguyên Tố Đất cấp sáu đột nhiên nhằm về phía mấy người Quang ca.
- Ừm? Cũng dám ra tay trước chúng ta? Các anh em lên! Giải quyết bọn họ!
Thấy mấy người Lâm Hữu giành ra tay trước, Quang ca đột nhiên nở nụ cười, chỉ có vài binh chủng như vậy cũng muốn đối phó với đội ngũ cấp năm khổng lồ thế này?
Thật sự là buồn cười.
Quang ca hét lớn một tiếng, mấy chục binh chủng bên người hắn ta lập tức vây quanh mấy người Lâm Hữu.
Nhưng giây tiếp theo, chuyện khiến đám người Quang ca quá mức hoảng sợ đã xảy ra.
Chỉ thấy hai Ác Ma kia đột nhiên ngưng tụ tia bóng tối trong hai tay, rồi vung mạnh về phía binh chủng của bọn họ.
- Oanh!
Tia sáng nổ tung ra, hung hăng chấn động cả mặt đất, và lập tức nổ chết mười mấy binh chủng cấp năm ngay tại chỗ.
Nhưng chưa có kết thúc!
Sau khi Ác Ma phát động công kích, hai Nguyên Tố Đất khác cũng theo sát tới, bọn chúng đồng thời giơ hai tay cao lên, mang theo uy thế không gì sánh kịp, đột nhiên đập xuống mặt đất.
- Ầm vang!
Trong nháy mắt, cả mặt đất vỡ ra, mười mấy binh chủng xông lên phía trước đã trực tiếp bị đập nát tại chỗ.
Đồng thời, vài tiếng phá không sưu sưu truyền đến, từng tia Thánh Quang xuyên thấu đám thân thể binh chủng này, khiến chúng không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết đã chết tươi.
Đoàn người Quang ca trừng lớn hai mắt, chứng kiến mọi việc những gì vừa xảy ra, nhìn thấy bộ đội binh chủng của bọn họ không ngừng chết dưới công kích của đối phương, trong mắt lập tức hiện lên kinh hãi nồng đậm.
Tiếp theo dường như Quang ca đã nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên cả người hắn ta chấn động.
- Không đúng! Đây không phải cấp năm, là binh chủng cấp sáu! Tất cả đều là binh chủng cấp sáu! Chạy mau!
Giờ khắc này, hiển nhiên Quang ca đã biết mình đá phải ván sắt rồi, trong lòng hắn đã bị cơn sóng sợ hãi phủ kín từ lâu.
Cấp sáu!
Tất cả đều là binh chủng cấp sáu!
Làm sao có thể!
Từ khi nào bên trong khu vực bọn họ lại xuất hiện nhân vật khủng bố như vậy?
Đã vậy, còn một lần xuất hiện tới bốn người!
Nhưng hắn ta không dám nghĩ nhiều, chỉ biết bỏ chạy, bỏ chạy thật nhanh ra bên ngoài rừng rậm.
Mấy tên đàn em bên người hắn ta cũng bị tiếng hô kinh hoảng của hắn ta làm cho giật mình. Bọn họ bối rối chạy trốn khắp nơi, còn chẳng để ý tới binh chủng của chính mình.
Nhưng điều khiến bọn họ không ngờ tới chính là, bọn họ vừa chạy được vài bước, đã có mấy sợi dây leo xuất hiện ngay dưới chân bọn họ, vút một cái, chúng đã bò lên chân, sau đó thân hình đám người đang chạy trốn kia đã bị dây leo quật ngã, rồi kéo về phía sau.
- Không! Ta không muốn chết! Xin ngươi! Xin tha cho ta!
- A ——
Âm thanh cầu xin tha thứ lập tức ngừng lại.
Bốn người, tất cả đều bị gai nhọn do Linh Tịch gọi về xuyên thủng ngực, máu tươi phun ra.
Tính cả bọn họ còn lại binh chủng, cũng đều là kêu rên một tiếng, đều bị mất mạng.
Một hồi chiến đấu không nghiêng về số lượng, cứ như vậy mà nhẹ nhàng bị giải quyết.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua bốn phía, sau khi xác định mình không quên thứ gì, mới nói:
- Xem ra chúng ta đã thành công đi vào khu vực khác.
- Đúng vậy, cuối cùng, cũng tới đây rồi.
Viêm Vũ hít sâu một hơi, âm thanh của hắn có chút run rẩy.
Vì xuyên qua mảnh đất sương mù xám, bọn họ đã trải qua biết bao nguy hiểm, lại làm nhiều chuẩn bị như vậy.
Hiện tại, cũng thành công thoát khỏi khu vực vốn bị phong tỏa, hiển nhiên đang vô cùng kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận