Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 877: Chọn Lọc Tự Nhiên

Tầng hai Tháp Khí Vận là một vùng thảo nguyên thật lớn.
Ánh sáng sáng lên, Lâm Hữu vừa thông qua tầng thí luyện thứ nhất đã xuất hiện ở trong này.


Chúc mừng ngài, thành công đi lên tầng hai tháp Khí Vận.



Thí luyện sắp bắt đầu, xin chuẩn bị sẵn sàng.

Lâm Hữu nghe nhắc nhở trong đầu, không khỏi nhìn quanh bốn phía.
Cả thảo nguyên rỗng tuếch, chỉ có một mảnh cỏ dại, vàng xanh đan xen.
Biên giới bình nguyên có một dãy núi đồi bao quanh, lại bị một quầng sáng hơi mỏng ngăn cách, xem ra tầng thí luyện thứ hai sẽ được tiến hành ở trong này.
Hắn đưa mắt nhìn lại, trên thảo nguyên chỉ có hắn và mấy bóng dáng lẻ tẻ đứng ở mỗi một góc khác nhay, tất cả đều đang tò mò đánh giá bốn phía.
Bá!
Đúng lúc này, hai luồng tia sáng trắng sáng lên.
Lại có hai lãnh chúa được truyền tống đi lên, hẳn là bọn họ vừa vượt ải thí luyện thứ nhất.
Nói cách khác, những người xuất hiện ở trong này, đều là những lãnh chúa xông qua tầng thí luyện thứ nhất trước tiên, được đi vào tầng thứ hai, cũng là một đám có thực lực cường đại nhất.
Dưới kinh ngạc, Lâm Hữu lập tức đánh giá những lãnh chúa khác.
Sau đó, hắn cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ quen thuộc trên thân mấy người trong đó.
Lực lượng quy tắc!
Từ trên thân mấy người kia, Lâm Hữu lại cảm nhận được khí tức của sức mạnh quy tắc!
Tuy nó yếu nhược hơn rất nhiều so với bốn mảnh nhỏ Thần cách của hắn nhưng nó thực sự tồn tại.
Chẳng lẽ nói, đây là những thiên tài yêu nghiệt mà đám lãnh chúa lúc trước từng nhắc tới, bọn hắn là những người đã hoàn thành con đường thánh giả, ngưng tụ ra mảnh nhỏ Thần cách?
Khó trách lại có thể nhanh lên tầng hai như vậy, chỉ sợ thực lực của những người này cũng không kém.
Còn mấy lãnh chúa vừa truyền tống tới đây, tuy trên người bọn hắn không có khí tức quy tắc nhưng khí thế toàn thân cũng cực kỳ mạnh mẽ, vượt qua cấp chín bình thường, phỏng chừng đều là nhân tài kiệt xuất của các giới.
Mà ngay khi Lâm Hữu đánh giá bọn họ, những lãnh chúa này cũng đang đánh giá hắn, một đám đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Bởi vì lúc này Lâm Hữu không hề phát động kỹ năng bảo vệ của Cỏ Bốn Lá hay bất luận cái gì kỹ năng loại cường hóa nào, cho nên khí tức của hắn yếu ớt hơn tất cả mọi người đang đứng ở đây.
Thực lực như vậy, lại có thể đồng thời đi lên tầng hai cùng bọn họ, tự nhiên đã khiến cho bọn họ chú ý.
Dù sao thiên tài cũng có kiêu ngạo của chính mình.
Tuyệt đối không cho phép có người dựa vào phương pháp mưu lợi, để đứng ngang hàng cùng bọn họ.
Cho nên rất tự nhiên thôi, bắt đầu có người lộ ra vẻ mặt khinh thường, thực sự cho rằng Lâm Hữu là loại người dựa vào mưu lợi để thông qua thí luyện.
- Ui, đây là A Đạo Phu của Giới Thánh Quang sao? Ngươi vẫn còn sống hả?
Đột nhiên âm thanh đầy châm chọc vang lên tại một góc nào đó.
Một vị lãnh chúa tộc Ác Ma có hình thể cao lớn, sau lưng mọc một đôi cánh màu tím, đi tới trước mặt một vị lãnh chúa tộc Thiên Sứ, tựa như có biết thân phận của đối phương.
- Mã Mông? Không nghĩ tới ngươi cũng ở trong này.
Lãnh chúa hệ Thiên Sứ kia trầm giọng nói.
Giọng nói của hắn ta không lớn, nhưng lại rơi vào trong tai tất cả lãnh chúa có mặt ở đây cực kỳ rõ ràng, cũng lập tức châm ngòi cho một đợt xôn xao.
Phải biết rằng A Đạo Phu và Mã Mông lần lượt là thiên chi kiêu tử của Giới Thánh Quang và Giới Ma Nguyên.
Ngắn ngủi chưa đến năm năm, bọn họ đã thành công ngưng tụ mảnh nhỏ Thần cách, thực lực của bọn họ tuyệt đối là tồn tại đỉnh cao nhất bên trong Vạn Giới.
Chỉ cần bọn họ nguyện ý, thậm chí có thể lập tức lên tới cấp mười, tiền đồ một mảnh quang minh.
Không nghĩ tới hai nhân vật yêu nghiệt này lại cùng lúc xuất hiện ở nơi đây, khiến cho lãnh chúa khác không khỏi cảm thấy khiếp sợ, trong âm thầm bắt đầu bàn tán xôn xao.
Lâm Hữu đứng trong góc, tự nhiên cũng nghe được những lời nghị luận của bọn họ, trong lòng kinh ngạc không thôi.
Giới Thánh Quang và Giới Ma Nguyên, đều là một trong mười đại giới vực. Phân biệt lấy lãnh chúa tộc Thiên Sứ và tộc Ác Ma làm chủ.
Hai giới này vốn đối địch với nhau, hiện tại lại chia ra hai trận doanh Liên Minh Giới Vực và Phản Liên Minh, chỉ sợ qua một chút nữa, bọn họ sẽ trực tiếp bùng nổ chiến tranh.
Nói như vậy, hắn có thể dựa vào cơ hội này nhìn cái gọi là thực lực của thiên tài, cũng có thể làm chuẩn bị trước.
Mà theo thời gian trôi qua, lãnh chúa xuất hiện trên thảo nguyên càng ngày càng nhiều, không ngừng có người vượt ải tầng thí luyện thứ nhất, truyền tống đến không gian tầng hai, bên tai cũng dần dần truyền đến từng tiếng kinh hô.
- Mau nhìn! Dường như là Thanh Nguyệt của Giới Yêu Tiên!
- Đúng là cô ta rồi, ta còn nhớ vũ khí của cô ấy chính là roi.
- Còn có Trầm Trọng của Giới Vĩnh Hằng, ta từng nhìn thấy Huyền Vũ Hộ Thể của hắn một lần!
- Bên kia… Có phải là Tử thần Áo Tây Lý của Giới Hư Vô hay không?
- Ngay cả những người này cũng đến đây, phỏng chừng chút nữa có trò hay để xem rồi.
Nhóm lãnh chúa kinh hô không ngừng, tất cả đều bị những bóng dáng dũng mãnh liên tiếp xuất hiện kia hấp dẫn.
Những người này đều có khí tức dũng mãnh, gần như đều là nhân vật thiên tài của các giới, hiển nhiên rất dễ dàng bị người ta nhận ra thân phận.
Lãnh chúa khác thấy vậy, bắt đầu kinh hoảng tản ra bốn phía, chạy đến biên giới thảo nguyên, khiến vị trí trung tâm đột nhiên thành trống trải.
Trong nháy mắt, cả trung ương thảo nguyên chỉ còn lại những lãnh chúa cấp yêu nghiệt kia, khí tức trên người bọn họ tuôn ra, va chạm kịch liệt, khiến trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng đậm đặc.
Hiển nhiên, những người này đều muốn muốn chứng minh sự mạnh mẽ của giới vực mình, bởi vậy khi đối mặt với thiên tài giới vực khác, không hề có ý lùi bước.
Lâm Hữu lại không ngốc nghếch như bọn họ, vì chút sĩ diện mà bại lộ bản thân giữa đám đông người.
Cho nên rất nhanh hắn cũng xuất hiện ở biên giới, âm thầm chú ý thế cục xung quanh, tùy thời mà động.
Dần dần, lãnh chúa trên thảo nguyên càng ngày càng nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận