Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 799: Ra Mắt Đại Nhân

Trên mảnh thổ địa cằn cỗi ở biên cảnh công quốc này, cấp bảy đã xem như chiến lực cấp cao nhất.
Về cơ bản đại biểu các thế lực lớn cũng đều là cấp bậc này.
Từ đó có thể hiểu, khi các thiếu niên, thiếu nữ với đẳng cấp phổ biến chỉ có một, hai cấp, vừa bước vào con đường tu luyện nhìn thấy những đại nhân vật này, trong lòng bọn họ sẽ kích động tới mức nào.
Ai nấy trong số bọn họ đều hy vọng mình có thể trổ tài, biểu hiện xuất sắc trong thi đấu săn bắn lần này, được đại biểu các thế lực lớn coi trọng.
Như vậy bọn họ có thể gia nhập những thế lực lớn, một bước lên trời, thậm chí nhân sinh (cuộc đời và số phận) cũng vì vậy mà thay đổi.
Cho nên một đám đều đang âm thầm vận kình, chuẩn bị và chờ đợi thi đấu săn bắn bắt đầu sẽ trổ hết tài năng, vượt lên vị trí thứ nhất.
Một ít người có tính tình quái gở, một mình đứng trong góc, cũng chớp chớp hai mắt, nở rộ ra quang mang vô cùng kiên định.
Mà lúc này, ở phía trước đội ngũ các đại biểu thế lực lớn, những đại biểu cấp bảy tụ tập cùng một chỗ, thấp giọng trò chuyện.
- Nghe nói trận đấu lần này do thành chủ thành Hoàng Sa chủ trì, không biết vị đại nhân kia có xuất hiện hay không?
- Nếu có thể gặp vị kia một lần thì tốt rồi.
- Chỉ sợ có chút khó, ngày hôm qua lúc ta mang theo lễ vật tới, còn nhìn thấy vài vị cấp tám đang phải chờ ở bên ngoài.
- Quả thật, ngay cả cấp tám cũng không thể gặp, làm sao đến phiên tiểu thế lực như chúng ta?
Về cơ bản, những đại biểu cấp bảy này, đều đến từ mấy thế lực đứng đầu kia, hoặc là chủ nhân một thành coi như là đại nhân vật có máu mặt giữa vùng địa vực nơi biên cảnh công quốc này.
Mà ở phía sau bọn họ, lại có các loại thế lực to to nho nhỏ trải rộng, tất cả đều muốn chiêu mộ được mấy mầm tốt từ trận thi đấu lần này trở về, làm lớn mạnh bản thân.
Đó cũng là nguyên nhân khiến thi đấu săn bắn ma thú tồn tại.
Cho nên hàng năm, mỗi khi những thiếu niên thiếu nữ dân bản địa trong thành thị trực thuộc lãnh chúa xung quanh đạt tới yêu cầu, bọn họ đều sẽ cùng người lớn trong nhà tới nơi đây.
Mục đích chỉ có một, đó là có thể gia nhập thế lực luôn ngưỡng mộ trong lòng, chân chính bước trên con đường tu luyện.
Đưa mắt nhìn lại, nhân số ít nhất cũng tới mấy chục ngàn nhưng vẫn đang không ngừng gia tăng, tất cả đều tụ tập bên trên dải sa mạc bên ngoài phạm vi rừng rậm thành Hoàng Sa kia.
- Đến đây!
Bỗng nhiên, một tiếng la lên cắt ngang mọi người nghị luận.
Đại biểu các thế lực lớn chấn động tinh thần, ai nấy đều đồng loạt quay đầu lại nhìn về phía thành Hoàng Sa.
Chỉ thấy ở phía trên mảnh rừng rậm xanh um tươi tốt, một đội ngũ tọa kỵ phi hành với thanh thế lớn xuất hiện, nhanh chóng tới gần bên này.
Mà ở vào hàng đầu tiên của đội ngũ, rõ ràng là một con thực vật rồng có hình thể khổng lồ, uy vũ khí phách, bên cạnh còn có vài con thực vật rồng khác đi cùng.
Nơi chúng nó đi tới, cuồng phong chợt tung bay, còn kèm theo một cỗ uy áp khủng bố.
- Là tọa kỵ của vị đại nhân kia!
Đại biểu các thế lực trừng lớn mắt, lập tức trở nên nôn nóng, ở một bên chờ đợi.
Bộ dáng cung kính vô cùng kia, lập tức khiến các thiếu niên, thiếu nữ ở xa xa khiếp sợ không thôi.
Chẳng lẽ người tới là đại nhân vật mà bọn họ biết?
Đáng tiếc còn không chờ bọn họ nghĩ nhiều, đội ngũ phi hành tọa kỵ khổng lồ kia đã chậm rãi rơi xuống đất trong một đợt cuồng phong gào thét, vững vàng rơi xuống trước mặt đội ngũ các thế lực lớn.
- Cung nghênh đại nhân đại giá!
- Bái kiến đại nhân!
Các đại biểu cao giọng đồng thanh hô lớn, trên mặt tràn ngập kích động.
Không nghĩ tới, vị đại nhân vật này thật sự tự mình đến đây.
Phải biết rằng kia chính là tồn tại ngay cả cường giả cấp tám muốn gặp cũng không nhất định có thể gặp được, cũng là người quản lý chân chính của khu vực biên cảnh công quốc hiện tại!
- Miễn lễ đi.
Lâm Hữu ngồi trên lưng Rồng Yêu Đế quét một vòng mọi người bên dưới, trong lòng thầm kinh ngạc.
Hắn không dự đoán được, cuộc thi đấu săn bắn ma thú này sẽ tụ tập nhiều thế lực như vậy đi tới.
Chỉ sợ tất cả những thế lực có tên tuổi ở xung quanh đều tới rồi.
Khó trách hắn đã nói làm sao đường phố lại náo nhiệt hơn bình thường rất nhiều lúc đi dọc đường như thế.
Lâm Hữu nhìn từng khuôn mặt non nớt ở xa xa đang hướng ánh mắt tò mò nhìn qua bên này, trong lòng sinh cảm khái.
Những người này chính là trụ cột vững vàng của khu vực biên cảnh công quốc sau này.
Hắn không lãng phí thời gian, xoay người một cái rơi xuống mặt đất, rồi cùng một đội hộ vệ Ngụy Cương, chậm rãi đi tới trước mặt đại biểu các thế lực.
- Ra mắt Lâm đại nhân.
Lúc này, một gương mặt quen thuộc trong đội ngũ đứng ra, cung kính hành lễ với hắn.
- Mạnh Thanh An?
Lâm Hữu nhìn thấy người tới, sắc mặt hơi hài hước, đây chẳng phải là hàng xóm của hắn, lãnh chúa thành Song Diệp sao?
- Không nghĩ tới ngươi cũng lên tới cấp bảy rồi, gần đây cuộc sống tàm tạm ha?
Lại nói, Mạnh Thanh An này buông xuống cùng thời kỳ với hắn, chỉ chậm hơn hắn vài ngày thôi.
Không nghĩ tới lãnh chúa thành thị khác không ngừng thay đổi, ngược lại gia hoả này vẫn luôn sống sót, còn lên tới cấp bảy.
- Ít nhiều cũng nhờ đại nhân quan tâm, hiện tại mọi việc đều tốt lắm.
Mạnh Thanh An lại hơi hơi hành lễ.
Dáng vẻ của đối phương khi nói chuyện với Lâm Hữu thật vui, lập tức khiến lãnh chúa và đại biểu thế lực khác đỏ mắt không thôi nhưng không ai dám lên tiếng.
Mà mấy đứa nhỏ đứng sau cha mẹ mình đứng ở xa xa, cũng nghe được thân phận của Lâm Hữu, một đám lập tức kích động lên.
- Cha ơi, người kia là ai?
Một thiếu niên có khí chất bất phàm tò mò hỏi.
- Đó chắc là lãnh chúa thành Hoàng Sa, Lâm Hữu!
Cha của thiếu niên nọ cất giọng vô cùng run rẩy, vội vàng dặn dò nói:
- Thiên Nhi, nhớ kỹ, nhất định phải dốc hết toàn lực biểu hiện, nếu có thể được vị đại nhân kia lựa chọn, Chu gia chúng ta tuyệt đối có thể trực tiếp chen vào hàng ngũ gia tộc đứng đầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận