Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 259: Chẳng Lẽ Hoàng Thất Cũng Thiếu Ma Năng?

- Nhị Nha mau trở lại! Đó là công chúa điện hạ, sao có thể là cô vợ mới của lãnh chúa đại nhân được?
Người đầu tiên phản ứng được chính là mẹ của Nhị Nha. Cô thấy con gái mình thắc mắc loại câu hỏi này, bởi vậy cô lập tức hoang mang rối loạn gạt đám người qua một bên, rồi vội vàng chạy tới vừa nhận lỗi vừa ôm lấy Nhị Nha.
- Nhưng ta nghe cha nói, cô vợ mới của lãnh chúa đại nhân sẽ là người xinh đẹp nhất thế gian này. Ta thấy chị gái này rất xinh đẹp nha, vì sao chị ấy lại không phải cô vợ mới của lãnh chúa đại nhân?
Vẻ mặt Nhị Nha đầy ủy khuất nói.
Trẻ nhỏ ăn nói không kiêng kị, chắc chắn câu này để dành cho Nhị Nha rồi. Cô bé ngây thơ thốt ra lời nói nhưng lại khiến tất cả đám người chung quanh hoảng sợ.
Nhưng khiến tất cả mọi người không nghĩ tới chính là, Kỷ Vân Sương kia lại không có chút tức giận nào, ngược lại ánh mắt cô đầy dịu dàng đi tới trước mặt Nhị Nha rồi ngồi xổm xuống, đưa tay sờ sờ đầu cô bé:
- Chị không phải là cô vợ mới của lãnh chúa đại nhân các ngươi nha, nhưng vẫn cám ơn ngươi đã khen chị xinh đẹp.
………
Không thể không nói, khi Kỷ Vân Sương trở nên dịu dàng, quả thực giống như một người hoàn toàn khác vậy, khiến cho hắn không thể tưởng tượng nổi, người trước mặt chính là công chúa công quốc Đại Hoang hắn từng quen biết.
- Ngươi thích trẻ nhỏ?
Hắn không nhịn được hỏi.
- Ừm.
Kỷ Vân Sương không quay đầu lại:
- Bởi vì tâm tư của trẻ đều rất đơn thuần, bọn chúng không giống đám người như chúng ta, cả ngày đều suy nghĩ xem nên tính kế người khác như thế nào.
- Cũng đúng.
Lâm Hữu yên lặng đáp lại, vẻ mặt hắn cũng trở nên phức tạp.
Tính kế lẫn nhau, dường như là thái độ thường thấy ở thế giới này.
Hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ để cho người mẹ ấy đưa con gái của mình rời đi, lại tiếp tục mang theo đội ngũ đi vào trong thành, một đường đi thẳng vào sảnh lớn tiếp khách rồi mới ngừng chân.
Lúc này, trong sảnh lớn tiếp khách, đã không còn đơn sơ như trước, sớm đã được xây dựng lại thành một tòa kiến trúc đầy khí thế.
Mấy người vừa bước vào, Kỷ Vân Sương đã bắt đầu làm theo việc công, mở miệng chúc mừng, còn cho người mang vào không ít lễ vật.
Lâm Hữu hơi quan sát một chút, cơ hồ đều là tài nguyên mà thành Hoàng Sa của hắn đang thiếu thốn, còn cả vật tư cơ sở và lương thực thực phẩm cho cư dân lãnh địa, hầu như cái gì cần có đều có, hơn nữa số lượng cực kỳ khổng lồ.
Vừa vặn giúp hắn giải quyết vấn đề dân cư trong thành đang không ngừng tăng lên.
Xem ra Kỷ Tinh Hà đã chuyên môn nghiên cứu tình huống lãnh địa của hắn, mới đưa ra quyết định nên tặng cái gì.
- Quốc vương thật có tâm.
Lâm Hữu không nhịn được cảm kích nói.
Sau đó, hắn nhìn về phía Kỷ Vân Sương đang ngồi ở đối diện:
- Ta thấy các ngươi dùng Truyền Tống Trận tới đây, chắc là tiêu hao không nhỏ?
- Đương nhiên rồi, loại Truyền Tống Trận định vị cự ly xa thế này, mỗi lần truyền tống sẽ tiêu hao rất nhiều ma năng, bình thường chúng ta cực ít sử dụng tới.
Kỷ Vân Sương nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, nói.
Trải qua đoạn đường này, cô cũng dần dần khôi phục lại sự bình tĩnh vốn có.
Lâm Hữu không hề để ý, chỉ có chút kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ Hoàng thất cũng thiếu ma năng?
Trong suy nghĩ của hắn, nếu quốc vương đã quản lý quốc gia lớn như vậy, lẽ ra không nên thiếu ma năng mới đúng, thế nhưng thực tế hình như không phải như vậy?
- Vì sao Hoàng thất không có thể thiếu ma năng?
Kỷ Vân Sương liếc nhìn Lâm Hữu một cái, từ từ buông chén trà xuống:
- Thành thị có mức tiêu dùng của thành thị, công quốc cũng có mức tiêu dùng của công quốc, nhưng còn phải thưởng cho cấp dưới, bảo vệ các nơi, đều cần chi tiêu rất lớn.
- Điều này cũng đúng.
Lâm Hữu yên lặng gật đầu.
- Hơn nữa chắc ngươi cũng biết, Chiến Trường Vạn Giới lần trước, cha ta trọng thương trở về, binh chủng tổn thất thảm trọng, cho nên cần rất nhiều tài nguyên để một lần nữa chiêu mộ.
- Binh chủng cấp mười?
Ánh mắt Lâm Hữu khẽ nhúc nhích.
- Đúng.
Vẻ mặt Kỷ Vân Sương dần dần trở nên nghiêm túc:
- Chiêu mộ binh chủng cấp mười cũng không đơn giản như ngươi tưởng tượng, chỉ chiêu mộ một cái cũng mất tới vài triệu ma năng, mười cái chính là hơn mười triệu. Đó là còn chưa kể tới những tài nguyên khác.
- Nhiều như vậy?
Lâm Hữu kinh ngạc.
Tuy hắn đã đoán được chiêu mộ binh chủng cấp cao cần chi rất nhiều ma năng, nhưng không nghĩ tới sẽ đạt đến tình trạng khủng bố như thế này.
Chỉ chiêu mộ một cái đã mất tới vài triệu ma năng, quá khủng khiếp.
Hắn đang suy nghĩ, lại nghe Kỷ Vân Sương tiếp tục nói:
- Thế nào? Chẳng lẽ ngươi không biết chuyện này?
- Sau khi vượt qua ranh giới cấp sáu, mỗi lần chiêu mộ binh chủng tăng một bậc, sẽ cần tài nguyên tăng lên gấp mười lần. Kể cả thăng cấp lãnh địa cũng vậy, đây cũng là nguyên nhân vì sao rất nhiều người trong chúng ta đều lựa chọn tạm thời dừng lại ở cấp sáu.
- Ách...
Nghe được chuyện này, Lâm Hữu thật sự có chút không kiềm lòng được.
Mỗi lần tăng một cấp sẽ tiêu hao nhiều hơn gấp mười lần!
Khác nào chiêu mộ binh chủng cấp bảy cần 2500 ma năng?
Nếu dùng chúng để Đột Biến, hắn chọn lựa một binh chủng cần dùng tới 5000 ma năng.
Mà đó là tình huống Đột Biến thành công!
Lỡ như Đột Biến ra binh chủng mình không cần, hoặc là không kế thừa kỹ năng mong muốn, số lượng này còn có thể nhiều hơn!
Nhưng không riêng gì tài nguyên chiêu mộ tăng lên, tài nguyên khác cũng sẽ tăng lên.
Nói cách khác, tinh hoa lãnh địa cũng vậy!
- Xem ra ngươi thật sự chưa từng nghe nói tới chuyện này.
Nhìn thấy phản ứng của Lâm Hữu, cuối cùng, Kỷ Vân Sương cũng xác nhận được suy đoán của mình.
- Nhưng cũng đúng. Về cơ bản cấp sáu chỉ có thể xem như vừa bắt đầu mà thôi, tài nguyên cần dùng cũng không nhiều lắm.
- Nhưng sau khi bước lên cấp bảy lại khác, binh chủng thăng cấp cần tiêu hao càng ngày càng nhiều Tinh Hoa Lãnh Địa, cho nên càng là lãnh chúa cấp cao, bên người lại càng không dễ dàng xuất hiện binh chủng cấp bậc cao hơn mình.
- Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu, khiến cho lãnh chúa cấp tám chỉ có một hoặc hai binh chủng cấp chín. Từ cách nghĩ này phát triển ra, kỳ thật đám lãnh chúa chúng ta đang bị ép buộc phải tàn sát lẫn nhau để thu thập càng nhiều Tinh Hoa Lãnh Địa càng tốt.
- Thì ra là thế...
Lâm Hữu nghe xong, thật sự giật mình hiểu ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận