Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 905: Chiến Đấu Với Mã Mông

Nhưng lúc này lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Khi hắn đi lên tầng thứ sáu, một lãnh chúa ác Ma Tộc với khí thế dũng mãnh lại xuất hiện ở ngay phía đối diện hắn.
Thật bất ngờ, người này lại chính là Mã Mông, lãnh chúa cấp chín, đã thành công ngưng tụ mảnh vỡ Thần cách của Giới Ma Nguyên!
- Là ngươi.
Mã Mông nhìn thấy Lâm Hữu, cũng tỏ ra cực kỳ ngoài ý muốn.
Tuy hắn ta không thể thấy rõ dáng vẻ của Lâm Hữu, nhưng lại ghi nhớ rất rõ khí tức trên người Lâm Hữu, vừa gặp mặt đã không khỏi nhướng mày.
Ngày đầu tiên, ở khi thí luyện tầng hai, hắn ta đã tận mắt chứng kiến quá trình Lâm Hữu đánh bại Trầm Trọng của Giới Vĩnh Hằng.
Khi đó hắn ta vẫn luôn muốn đánh một hồi cùng Lâm Hữu, nhìn thực lực của ai càng mạnh hơn không nghĩ tới, hắn ta lại thực sự gặp được đối phương.
- Hoá ra là ngươi.
Lâm Hữu kinh ngạc nhìn Mã Mông.
Hắn cũng mơ hồ ghi nhớ khí tức của Mã Mông, hơn nữa trên người đối phương có ngoại hình độc đáo của tộc Ác Ma, liếc mắt một cái là có thể nhận ra.
Nghe nói ở hai tháng trước, đối phương đã thành công ngưng tụ mảnh vỡ Thần cách, chỉ chờ chiến trường Vạn Giới lần tiếp theo trôi qua, sẽ thăng lên cấp mười, thực lực của người này có thể sắp xếp hàng đầu ở bên trong cấp chín cả Vạn Giới.
Nói thật, Lâm Hữu cũng không muốn gặp phải đối thủ như vậy.
Bởi vì gặp bọn họ, chỉ khiến hắn tiêu hao trầm trọng hơn thôi.
Nhưng nếu đã gặp phải, cũng không còn cách nào khác, bên cạnh đó, vừa vặn có thể thử xem sau khi thực lực tăng lên, rốt cuộc hắn đã đạt tới trình độ gì rồi.
Hiển nhiên Mã Mông cũng ôm ý tưởng này, khí thế toàn thân điên cuồng phun ra, khiến cho không khí xung quanh cũng dần dần trở nên vặn vẹo.
Hai bên không nói được một lời, chỉ đứng cách một mảnh sân đấu, nhìn nhau.
Giây tiếp theo, mặt đất dưới lòng bàn chân hai người đột nhiên nổ vang, gần như cả hai đồng thời ra tay, trực tiếp hóa thành mũi tên nhọn nhằm về phía đối phương.
- Hát!
Chỉ nghe Mã Mông hét lớn một tiếng, nắm tay được rót vào ác ma lực làm nổ tung ra không gian, đánh về phía Lâm Hữu, thậm chí bên tai còn mơ hồ có tiếng âm bạo vang lên.
Lâm Hữu đối mặt với âm công kích đánh thẳng chính diện, ánh mắt trở nên lạnh thấu xương, trực tiếp phát động Cỏ Bốn Lá thêm thuộc tính bảo vệ, cũng đánh ra một quyền.
- Phanh!
Va chạm kịch liệt, nổ tung giữa hai người.
Mã Mông vốn có khí thế như hồng, đột nhiên biến sắc.
Hắn ta cảm nhận được một thứ lực lượng vô cùng dũng mãnh, đang theo nắm tay dung nhập vào trong cơ thể, đánh bay cả thân thể cao lớn của hắn ra ngoài.
Thua.
Hắn ta lại bại bởi một Nhân tộc ngay trong lần đầu tiên va chạm chính diện!
Trong lòng Mã Mông đầy khiếp sợ.
Phải biết rằng, trời sinh tộc Ác Ma có thân thể cực kỳ dũng mãnh.
Dưới tình huống ngang cấp, bọn họ tuyệt đối mạnh hơn rất nhiều so với chủng tộc khác nhưng lần này lại thua triệt để như vậy…
Rốt cuộc lực lượng của gia hoả này khủng bố đến cỡ nào?
Đối phương còn là hệ Thực Vật lấy phòng ngự làm chủ ư?
Dưới kinh hãi, hắn lập tức xoay người một cái giữa không trung, vẫy cánh ổn định thân hình.
Đúng lúc này, đột nhiên trên mặt đất xuất hiện lượng lớn dây leo, chúng nó nhanh chóng bắn thẳng về phía hắn ta.
Cả trung tâm đấu trường, lại mọc ra lượng lớn thực vật, cấu thành một mảnh rừng cây rậm rạp ngay tại chỗ.
- Muốn đánh bại ta, cũng không dễ dàng như vậy!
Mã Mông hừ lạnh một tiếng, thân hình phóng lên cao, thông qua năng lực phi hành tránh thoát sự công kích của dây leo.
Đồng thời cánh tay tráng kiện vung lên, Ngọn Lửa Ác Ma xuất hiện đầy trời, rơi thẳng xuống rừng rậm bên dưới. Trong một chuỗi nổ mạnh kịch liệt liên tiếp, khắp nơi trên rừng rậm đã hóa thành một mảnh biển lửa ngập trời.
Ngọn Lửa Ác Ma khác với hỏa diễm bình thường, năng lực đốt cháy của nó không được mãnh liệt như vậy, nhưng lại sở hữu năng lực bám dính và ăn mòn rất mạnh.
Như giòi bám vào xương, một khi bị lây dính sẽ rất khó dập tắt, sau đó không ngừng tạo thành thương tổn dạng bỏng.
Nó là loại hỏa diễm khiến cho rất nhiều lãnh chúa không tình nguyện gặp phải, nhất là hệ thực vật vốn luôn e ngại hỏa diễm.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Mã Mông tự tin như thế.
Nhưng còn không chờ Mã Mông thừa thắng xông lên, một âm thanh bình tĩnh đã vang lên trong rừng.
- Trường Trọng Lực!
Lâm Hữu quát khẽ một tiếng, không gian cả đấu trường, đột nhiên trở nên vặn vẹo, bao phủ cả hỏa diễm vào trong phạm vi của nó.
Mã Mông đang bay trên bầu trời, cũng cảm thấy cả người nặng nề, trực tiếp từ không trung rơi xuống.
Sưu!
Sưu!
Sưu!
Hắn ta vừa rơi xuống đất, lượng lớn dây leo và gai gỗ đã từ bốn phương tám hướng lao ra, hoàn toàn vây quanh hắn.
Mà Lâm Hữu đang ở trong biển lửa, lại không bị Ngọn Lửa Ác Ma ảnh hưởng, bởi vì xung quanh thân thể hắn đã có một tầng vòng bảo hộ nhàn nhạt che chở, hoàn toàn ngăn cách hỏa diễm ở bên ngoài.
Làm sao có thể!?
Mã Mông khiếp sợ không thôi, không nghĩ tới lại có người sở hữu kỹ năng ngăn cản hỏa diễm xâm nhập.
Mắt thấy vô số công kích đang tới gần, hắn ta cũng không dám tiếp tục nương tay, vội vàng vận chuyển lực lượng quy tắc, bùng nổ một mảnh tường lửa tận trời ở quanh người.
Những dây leo và gai gỗ kia vừa tới gần, bị đốt thành tro bụi trong nháy mắt, rồi rơi rụng xuống đất.
Lâm Hữu không thay đổi sắc mặt, lại nâng tay, không khí bốn phía bị hút đi nhanh chóng, xung quanh biến thành trạng thái chân không.
Ngọn Lửa Ác Ma vốn đang hừng hực thiêu đốt, cũng nhanh chóng tàn lụi.
Oanh!
Dưới chân Mã Mông nổ vang một tiếng, đối phương lại xông thẳng về phía hắn.
Cùng lúc đó, huyết mạch Ác Ma trên người hắn ta lưu chuyển, thân thể vốn đã cao lớn lại nhanh chóng bành trướng thêm, cơ bắp phình to ra.
- Chết!
Trong miệng Mã Mông truyền ra một tiếng rít gào khàn khàn như đến từ vực sâu thăm thẳm.
Khí thế toàn thân tăng mạnh, nắm tay được Ngọn Lửa Ác Ma vờn quanh đột nhiên đánh về phía Lâm Hữu.
Nơi chúng nó đi tới, tốc độ nhanh đến kinh khủng đã khiến không gian mơ hồ xuất hiện từng đường rách!
Bạn cần đăng nhập để bình luận