Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 410: Tháp Tội Vực

Lâm Hữu mỉm cười đáp lại, và từ từ đi về phía trước.
Không bao lâu sau, hắn đã tới bên trong Thao Trường Tu Luyện, vừa vặn lại chạm mặt với Nhạc lão đang chỉ đạo Ngụy Cương và một đám tu luyện giả bên dưới chiến đấu, trên trường đầy hô quát không ngừng.
Lão cứ đứng bên ngoài như vậy, nhìn nhóm tu luyện giả luận bàn chiến đấu.
Lại một lát sau, Nhạc Đạo Nam mới chú ý tới hắn, trong lòng lão cả kinh.
- Ra mắt lãnh chúa.
Lão cố ý đè thấp âm thanh, nhưng vẫn bị đám người Ngụy Cương đang nghỉ ngơi trong sân nghe được. Bọn họ đều quay đầu nhìn lại.
- Lãnh chúa đại nhân tới ư?
- Lãnh chúa đại nhân, sao ngài lại tới đây?
Ngụy Cương và một đám tu luyện giả đều đứng dậy, đi tới trước mặt Lâm Hữu hành lễ với hắn.
- Ta chỉ tới đây tùy tiện xem thôi, các ngươi cứ tiếp tục đi.
Lâm Hữu mỉm cười, để cho nhóm tu luyện giả vừa dừng lại động tác này không cần phải chú ý tới hắn.
Sau đó, hắn đơn giản nhìn thoáng qua một hồi, phát hiện bên trong trường đã có không ít tu luyện giả cấp bảy.
Ngay cả khí thế trên người Ngụy Cương cũng có tăng trưởng, mơ hồ đã có xu thế đạt tới cấp bảy, xem ra Nhạc lão chỉ điểm có hiệu quả cực kỳ không tồi, không hổ là tu luyện giả cấp chín.
- Đúng rồi.
Lúc này, Ngụy Cương đột nhiên nghĩ đến cái gì, hắn nói:
- Lãnh chúa đại nhân, hôm nay từ chúng ta nghe được thương đội từ công quốc Lưu Hỏa bên kia nói, gần đây có càng ngày càng nhiều ma thú cấp bảy bên trong sa mạc, đội ngũ hộ tống đã có không ít người bị thương, ngài xem nên làm cái gì bây giờ?
- Ma thú cấp bảy trở nên nhiều hơn?
Ánh mắt Lâm Hữu ngưng đọng lại.
Bởi vì gần đây hắn vẫn luôn cho binh chủng ra bên ngoài chiến đấu, dẫn tới chuyện hộ tống thương đội phải giao cho đội ngũ tu luyện giả của thành Hoàng Sa.
Nhưng hiện tại xem ra trong chuyện này vẫn có tính nguy hiểm nhất định.
Hơn nữa từ lần trước sau khi Đại Đế Thánh Diệu đánh chết lãnh chúa cấp mười một của đại lục Nguyên Sát, khí vận của thế giới Nguyên Thủy bọn họ đã được bổ sung thật lớn, ngay cả số lượng ma thú cũng nhanh chóng tăng trưởng.
Một vài khu vực bên ngoài sa mạc còn ổn định, nhưng chỉ sợ ở khu vực càng sâu hơn đã rơi vào tình trạng khắp nơi đều là ma thú cấp bảy rồi, khiến cho hộ tống bất lợi.
Lâm Hữu suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nếu như vậy, lần sau ta sẽ lại phái một vài Thực Vật cấp cao đi hộ tống. Còn nữa, lúc trở về, ngươi đi nói với Tiết tổng quản một chút, để cho hắn chiêu mộ thêm nhiều tu luyện giả cấp bảy trở lên tiến vào, đãi ngộ có thể gia tăng thích hợp.
- Được, đến lúc đó ta sẽ nói với hắn.
Ngụy Cương cung kính trả lời.
Thương đội chính là nơi phát ra tài chính chủ yếu của thành Hoàng Sa bọn họ, tự nhiên không thể để xảy ra vấn đề.
Dù sao năm ngày mới cần hộ tống một lần, đến lúc đó tùy tiện phái ra một binh chủng vương tộc mang đội đi hộ tống là được, cũng không tính là quá mức phiền toái.
Cứ như vậy, hắn lại nghe Ngụy Cương báo cáo một ít về tình hình thương đội và chiêu mộ tu luyện giả, sau đó Lâm Hữu rời khỏi Thao Trường Tu Luyện, chạy về bên trong lãnh địa.

Sớm hôm sau, sắc trời vừa sáng, Lâm Hữu đã đứng dậy.
Sau khi hắn chuẩn bị đơn giản một phen, đã trực tiếp xuyên qua Cánh Cửa Bí Cảnh, đi vào bên trong thánh vực.
Trước khi tiến vào bí cảnh, hắn đặc biệt đến phía trước tấm bia đá ghi bảng xếp hạng nhìn một chút.
Quả nhiên y như những gì nhóm lãnh chúa đã nói, hiện giờ bảng xếp hạng đã được thiết lập lại, cơ hồ bên trên bảng xếp hạng đều là cấp S.
Nhưng tháng này có chút khác biệt, có mấy lãnh chúa đã thông qua bí cảnh cấp SSS đầu tiên, hơn nữa còn đạt được cho điểm độ khó không tệ.
Dù là Ôn Nhạn Minh, hắn từng gặp hôm qua cũng chỉ đứng thứ ba mà thôi.
- Bọn người kia uống thuốc gì nhỉ? Chẳng lẽ tỷ lệ bạo đầu tháng cao hơn?
Vẻ mặt Lâm Hữu đầy nghi ngờ, hắn mang theo Linh Tịch xuyên qua đám binh chủng mới được triệu tập bên người lãnh chúa, đi vào Cánh Cổng Bí Cảnh.


Xin lựa chọn độ khó bí cảnh.

- Cấp bảy cấp SSS, ừm... Trực tiếp đến mốc cho điểm 1000 đi.
Lúc này, Lâm Hữu trực tiếp lựa chọn độ khó cao nhất.
Lúc trước, vì binh chủng chưa thành hình, cho nên hắn không dám quá mức mạo hiểm.
Bây giờ đã khác rồi.
Hắn không chỉ có toàn bộ binh chủng đài rêu, còn có thêm một đại sát khí Đại Pháo, hoàn toàn có thể xông qua độ khó khăn cao nhất này.
Cho nên Lâm Hữu không chút do dự, đã trực tiếp lựa chọn xác định.


Lựa chọn độ khó thành công, đang phân phối bí cảnh...



Bởi vì ngài lựa chọn độ khó bí cảnh cực cao, xin cẩn thận một chút.

Ừm?
Sao lại thêm một lời nhắc nhở so với lúc trước nhỉ?
Lâm Hữu còn nhớ, lúc trước khi hắn tiến vào bên trong bí cảnh, không nghe thấy nhắc nhở này.
Chẳng lẽ bí cảnh cho điểm 1000 này khác với loại bí cảnh 999 hắn từng vượt qua lúc trước?
Chỉ tiếc, căn bản hắn không có cơ hội nghĩ nhiều.
Một cỗ lực hút đã bao vây lấy hắn.
Bá!
Ánh sáng hiện lên, hiện giờ hắn đang có mặt trong một không gian xám xám mịt mùng, đồng thời bên tai vang lên vài tiếng nhắc nhở.


Phân phối bí cảnh thành công.



Bí cảnh trước mắt: Tháp Tội Vực ( cấp bảy cấp SSS)



Phán định độ khó: 1000( cao nhất )



Xin chú ý, vì bị khí tức hỗn độn lây nhiễm cho nên thuộc tính của tất cả ma thú tăng lên 100%, xin cẩn thận một chút.



Vị trí trước mắt: Tháp Tội Vực tầng một

- Tháp Tội Vực?
Lâm Hữu ngây ngốc rên rỉ một câu, hắn nhìn thấy bốn phía xung quanh không gian thật lớn này, nhưng không hề có cảm giác nơi này là một tòa tháp.
Nếu nói nó là một tòa tháp, còn không bằng nói là một mảnh thiên địa thì đúng hơn.
Vì vậy cái tháp này… Quá lớn!
Chỉ có thể nhìn thấy vách tường của tháp đứng sừng sững trong thiên địa ở phía xa xa nhưng lại cao đến mức nhìn hoa cả mắt cũng không thấy giới hạn của nó ở đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận