Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1035: Thành Công Diệt Sát Thi Vương.

Chẳng qua tốc độ của hắn dù nhanh đến đâu, cũng không nhanh bằng viên đạn của Đại Pháo.
Chỉ nghe “ầm” một tiếng thật lớn, một viên đạn mang theo liệt diễm đã xuyên qua không gian, trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Thi Vương.
Thi Vương vốn đang đang kinh ngạc vì khí thế của đám vương tộc, lập tức sắc mặt nó đại biến, toàn thân sáng lên một tầng ánh kim loại.
- Oanh!
Tia lửa nổ tung, thân thể khổng lồ của Thi Vương bỗng chốc bị đánh bay ra ngoài, trên ngực xuất hiện một lỗ trống thật lớn do bị đốt cháy.
- Không chết?
Đại Pháo nhìn Thi Vương lại một lần nữa đứng lên, có vẻ hơi ngạc nhiên.
- Đã nói các ngươi không được rồi.
Giọng nói lạnh như băng của Truy Hồn truyền đến, tựa như nó đã sớm làm chuẩn bị. Ngay lúc này, Đại Thụ Mộng Cảnh nở rộ sau lưng, hạt giống Bồ Công Anh đầy trời lọt vào bên trong thủy triều Zombies.
Tất cả Zombies bị hạt giống ký sinh, hai mắt lập tức biến thành đỏ thẫm, tất cả đều lâm trận chạy trốn đi qua vây quanh Thi Vương.
Thậm chí ngay cả mấy con Zombies cấp mười đều bên người Thi Vương cũng không may mắn thoát khỏi, chúng nó lập tức nhào lên cắn Thi Vương một cái, xé ra mấy miếng thịt thối trên thân thể nó.
Thi Vương phẫn nộ gào thét, lập tức đánh ra một bàn tay đập mấy con Zombies kia thành thịt nát.
Nhưng chờ đợi nó, lại là binh chủng Vương tộc hung hãn xông đến.
Dưới Rít Gào Dã Man của Thanh Cương gia trì, cả đám trực tiếp tiến hành điên cuồng quần ẩu với nó, trong miệng còn đang không ngừng hô hào các loại lời nói “Đừng có cướp của ta”, hiển nhiên trong khoảng thời gian này, bọn chúng không được ra tay, đã nhịn gần chết rồi.
Linh Tịch Thanh Đằng và Không Minh đều lộ ra vẻ bất đắc dĩ nhìn bọn nó, nhưng không có dính vào, chỉ yên lặng quét sạch thủy triều Zombies xung quanh.
Hiền Giả Sâm Lâm vốn không thích tranh đấu, cho nên dứt khoát ở lại bên trong rừng rậm dây leo của Thanh Đằng cảm ngộ quy tắc thế giới này.
Cứ như vậy, sau mấy vòng quần ẩu cực kỳ tàn ác, cuối cùng dưới một tiếng gầm rống tức giận, đầy không cam lòng, Thi Vương đã ngã xuống dưới dao găm của Vô Ảnh.
- Một đám gà nhép, cuối cùng đầu người vẫn là của ta.
Vô Ảnh thu hồi dao găm, lãnh khốc đứng bên cạnh thi thể.
Dáng vẻ cao ngạo kia, dường như chỉ thiếu mỗi một công đoạn là Lâm Hữu ban phát cho hắn một huy chương MVP thôi.
- Lần này không tính! Là con Zombies này quá yếu, ta còn chưa phát huy ra toàn bộ thực lực!
Thôn Thiên tràn đầy khó chịu nói.
- Đúng vậy, đúng vậy, rõ ràng là ta đánh nổ nó thành trọng thương trước, chờ sau này ta sẽ đi tìm chủ nhân phân xử!
Nấm Yêu Vương vội vàng đáp lời.
- Muốn nói trọng thương, ta đánh nó trọng thương trước mới đúng.
Tuy Đại Pháo không quan tâm tới chuyện này, nhưng vẫn không nhịn được xen vào.
- Một đám quỷ ấu trĩ.
Thanh Cương không nói gì, chỉ ném lại mấy chữ, sau đó đã quay trở về bên cạnh Lâm Hữu.
Nhưng làm sao trong giọng nói này lại có một chút chua chua.
Lâm Hữu cũng bị đám dở hơi này làm cho tức cười, thấy bọn chúng cứ cãi nhau không chịu ngừng, hắn đành phải lên tiếng:
- Được rồi, đều trở về đi.
Nói xong, hắn vung tay lên, thu tất cả về Không Gian Bản Nguyên.
Sau đó, Lâm Hữu triệu hồi Long Vương Phỉ Thúy, lần nữa bay trở về căn cứ.
Bởi vì Thi Vương đã chết, đám Zombies còn lại trực tiếp trở thành quần long vô chủ, lại tập hợp thành thủy triều lui về chỗ sâu trong Thành Yến, chỉ để lại một chút Zombies cấp thấp không có trí tuệ còn bồi hồi ở gần đó.
Cứ như vậy, một đợt nguy cơ có thể hủy diệt toàn bộ căn cứ Thành Yến, giữa lúc nói chuyện lại bị tiêu diệt như thế, khiến tất cả mọi người trên tường thành đều rơi vào rung động thật sâu.
Mãi cho đến khi Lâm Hữu cưỡi Long Vương bay trở về tường thành, Giang Chấn Hoa mới hoàn hồn, vội vàng tiến lên nghênh đón.
- Lâm lão đệ, ngươi khiến ta quá mức kinh ngạc.
Trong giọng nói của hắn, tràn đầy chấn kinh và hoảng sợ không che giấu được.
Thực lực mà Lâm Hữu vừa bày ra còn kinh khủng hơn mấy lần so với hắn tưởng tượng.
Thậm chí chỉ cần Lâm Hữu nguyện ý, đối phương tiện tay cũng có thể tiêu diệt toàn bộ căn cứ Thành Yến, không có bất kỳ khoảng trống nào để phản kháng, cũng vì vậy giọng nói của hắn đã trở nên khách khí hơn rất nhiều.
- May mắn không làm nhục mệnh.
Lâm Hữu mỉm cười, xoay người một cái nhảy xuống từ phía sau lưng Long Vương Phỉ Thúy:
- Bây giờ, ngươi có thể nói cho ta biết tin tức có liên quan tới Hạt Giống Thế Giới chưa?
Hắn đi đến nơi này, ngoại trừ tìm hiểu tin tức, còn mục đích khác chính là tìm hiểu tin tức về Hạt Giống kia.
Và dĩ nhiên là hắn không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, có thể mau chóng giải quyết thì tuyệt đối không dây dưa dài dòng, chỉ sợ chậm một chút sẽ bị người khác nhanh chân đến trước.
- Đó là tự nhiên.
Giang Chấn Hoa không khỏi nhìn thoáng qua Thi Vương chết không toàn thây ở nơi xa, sau đó vươn tay ra hiệu mời:
- Nếu không chê, ngươi cứ vào trong quân khu trước, ta sẽ báo hết toàn bộ những gì mình biết về hạt giống thế giới cho ngươi.
- Được.
Lâm Hữu cũng không nói nhảm, thu hồi Long Vương Phỉ Thúy rồi cùng Giang Chấn Hoa đi xuống bậc thang, vào trong quân khu bên dưới bàn chuyện.
Đợi sau khi bọn hắn rời đi.
Trên tường thành lập tức dấy lên một mảnh nghị luận, tất cả đều đang kích động bàn tán về một màn vừa phát sinh.
Nhất là mấy người Lục Quân trong đám đông, một hồi lâu sau mới hồi phục lại tinh thần.
- Thi Vương đã chết?
Người gầy ngây ngốc nói.
- Chắc là vậy rồi.
Lục Quân đưa tay lau mồ hôi trên trán.
Chỉ dựa vào lực lượng một người, đã đánh lui thủy triều Zombies khủng bố như thế.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thậm chí bọn hắn đều không thể tin được đây là sự thực.
Đồng thời cũng không nhịn được trở nên kích động, bọn hắn lại từng đồng hành cùng đại nhân vật như vậy, nói chỉ sợ không có mấy người tin tưởng.
………
Khi Lâm Hữu rời khỏi căn cứ quân sự, đã là chuyện của hơn một giờ sau, nhờ vào Giang Chấn Hoa kiên nhẫn giảng giải cho hắn, hắn cũng hiểu rõ toàn diện về Giới Sinh.
Nói tóm lại, Giới Sinh và giới vực vạn tộc bọn hắn ngoại trừ quy tắc bất đồng, kỳ thật cũng không khác nhau quá nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận