Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 911: Đại Đế Thánh Diệu Vươn Cành Liễu

Ầm vang long ——
Chấn động kịch liệt, thổi quét cả trong ngoài Vạn Giới.
Trải qua mười ngày chiến đấu hăng hái, cuối cùng tháp Khí Vận không biết đến từ phương nào đã chậm rãi dâng lên không.
Sau đó, trong cái nhìn chăm chú của tất cả các lãnh chúa, nó đã phá tan không gian, biến mất trong hư không mênh mông rộng lớn, chỉ để lại một mảnh đất trống trải.
- Lui lại!
Một tiếng hét lớn tràn đầy uy nghiêm vang lên giữa trời cao.
Lãnh chúa hai trận doanh vội vàng lùi lại, không một ai chọn ra tay vào thời khắc hỗn loạn này.
Trong nháy mắt, trên cánh đồng hoang chỉ còn lại các Đại Đế thuộc hai trận doanh, đứng giằng co trên bầu trời xa xa, không khí bốn phía căng thẳng đến nghẹt thở.
- Bách Ma, rốt cuộc gần đây các ngươi đang làm cái quỷ gì?
Long Hoàng phe Phản Liên Minh dẫn đầu lên tiếng.
Đại Đế Bách Ma, chính là Đại Đế có thực lực mạnh nhất Giới Phục Ma, hiển nhiên bọn họ tra xét kế hoạch hành động của Liên Minh Giới Vực, không thể gạt được cảm giác của đối phương.
Cho nên Long Hoàng cũng lười nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp lên tiếng chất vấn.
- Giở trò quỷ? Làm cái quỷ gì chứ? Ta chẳng làm cái gì hết.
Đại Đế Bách Ma cười lạnh một tiếng, lộ ra vẻ mặt vô tội.
Lúc này trên người hắn ta, mơ hồ có sát khí vờn quanh, khí thế toàn thân không yếu hơn Long Hoàng bao nhiêu.
- Ngươi cho rằng ta sẽ tin chuyện ma quỷ của ngươi sao?
Long Hoàng lạnh nhạt nói.
- Tin hay không tùy ngươi?!
Đại Đế Bách Ma lại cười lạnh:
- Ngươi đừng quên, nơi này là địa bàn của Giới Phục Ma chúng ta, muốn vượt qua nơi này, cũng phải xem chúng ta có đồng ý hay không mới được!?
Nói xong, sát khí quanh thân hắn lại điên cuồng phun ra, âm thanh vô cùng cuồng ngạo, tựa như hoàn toàn không đặt đại quân Phản Liên Minh vào mắt.
Mà quả thật bọn họ cũng có tiền vốn để cuồng ngạo.
Bởi vì từ sau khi tồn tại vô thượng kia thoát khỏi phong ấn gia nhập vào phe bọn họ, thực lực đám người bên này đều đạt được tăng lên không nhỏ.
Kể cả khi đối mặt với Long Hoàng loại cường giả đứng đầu vạn giới này, cũng không sợ chút nào.
Có thể nói thực lực phe bọn họ đã tăng lên trên diện rộng.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao lại có nhiều giới vực cam tâm tình nguyện gia nhập Liên Minh như vậy.
Dù sao có ai không muốn mình trở thành tồn tại siêu việt của Vạn Giới?
Ít nhất là trên phương diện này, kể cả đám người thân là Đại Đế như bọn họ, cũng không thể ngoại lệ.
Long Hoàng không thay đổi sắc mặt, chỉ yên lặng đánh giá bọn họ hồi lâu, mới nói:
- Đám các ngươi đã tự tin như vậy, thì chờ gặp gỡ trên chiến trường đi, chúng ta đi!
Hắn quát khẽ một tiếng, nhóm Đại Đế phe Phản Liên Minh đều rời đi, biến mất bên trong trời cao rộng lớn.
- Hừ, tùy thời phụng bồi!
Nhóm Đại Đế Liên Minh Giới Vực cũng không ở lâu, đồng dạng xoay người rời khỏi.
Đến nơi đây, coi như một lần tụ hội quan trọng của lãnh chúa Vạn Giới, đã tạm thời hạ màn.

Bên kia, Lâm Hữu đi theo đội ngũ trở lại chiến tranh doanh địa, rất nhanh đã thông qua Truyền Tống Trận chạy về bên trong lãnh địa của mình.
Hắn vừa sử dụng tín ngưỡng nguyên lực mới được khen thưởng, sức mạnh tín ngưỡng đã tăng tới 200 ngàn, bên tai lập tức truyền đến âm thanh của Đại Đế Thánh Diệu.
- Tiểu tử, đi tới đây một chút.
Không đợi hắn phản ứng, phía sau đột nhiên xuất hiện một không gian thông đạo có thể cho phép một người thông qua, đầu kia trực tiếp đi thông đến cung điện của Đại Đế Thánh Diệu.
Vốn dĩ trong lòng Lâm Hữu vẫn luôn nhớ thương mười tấm quyển trục thăng cấp binh chủng kia, hắn tự nhiên không chút do dự, lập tức đi vào.
Chỉ chốc lát sau, hắn đã xuất hiện trong hoàng cung của Đế Quốc Thánh Diệu, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Đại Đế Thánh Diệu đang ngồi trên vương vị, cùng đại thần đế quốc song song đứng thẳng hai bên.
Đây là thiết triều ư?
Lâm Hữu sửng sốt một chút nhưng rất nhanh sau đó hắn đã phản ứng lại, vội vàng hơi khom người hành lễ với Đại Đế Thánh Diệu.
- Ra mắt Đại Đế.
- Được rồi, miễn lễ đi.
Đại Đế Thánh Diệu khoát tay áo:
- Lần này gọi ngươi tới, ngoại trừ giao vật phẩm đã đồng ý cho ngươi, còn một chuyện khác muốn nói với ngươi.
- Còn chuyện khác?
- Đúng, bởi vì ngươi vượt ải tầng mười một trên chí bảo hỗn độn, xem như đã làm ra cống hiến không nhỏ cho giới vực, nên ngoại trừ ta khen thưởng cho ngươi, đến lúc đó, các đế quốc khác cũng sẽ giao một phần lãnh địa do bọn hắn quản lý cho Đế Quốc Thánh Diệu chúng ta.
- Ta thấy, ngươi cũng sắp lên tới cấp mười rồi, nên tính toán giữ lại phần lãnh thổ này cho ngươi, về sau nó sẽ là lãnh thổ quốc gia của ngươi.
- Lãnh thổ quốc gia?
Lâm Hữu thầm cả kinh.
Các đại thần hai bên cũng xôn xao một trận.
Tuy lãnh thổ quốc gia mà Đại Đế Thánh Diệu vừa nhắc tới chỉ là một phần đất đai rất nhỏ lại không qúa dồi dào, nằm dưới quyền quản lý của mỗi một đế quốc nhưng diện tích lại gần như gấp đôi một công quốc bình thường.
Kể cả những lão quốc vương kia cũng không nhất định sẽ có được lãnh thổ quốc gia lớn như vậy.
Mà quan trọng hơn là, phần lãnh thổ quốc gia này còn tiếp giáp với đế quốc Thánh Diệu, một khi tiếp nhận quản lý nó, sẽ nhận được sự trợ giúp tới từ đế quốc, trên phương diện mậu dịch lui tới tuyệt đối sẽ phát triển cấp tốc, không bao lâu sau, hoàn toàn có thể tấn chức làm một đại cường quốc.
Xem ra Đại Đế muốn dùng phần lãnh thổ quốc gia này để giữ chân vị lãnh chúa trẻ tuổi đó.
Về cơ bản, những người có thể đứng ở trong này, đều là nhân tinh, bọn họ nghĩ một lát đã đoán ra mục đích chân chính của Đại Đế Thánh Diệu. Từ đó, ánh mắt nhìn Lâm Hữu cũng trở nên khác biệt.
- Thế nào? Ngươi cảm thấy đề nghị của ta như thế nào?
Đại Đế Thánh Diệu trực tiếp hỏi:
- Đến lúc đó, ta cũng đặt phạm vi xung quanh tòa thành thị của người trở thành lãnh thổ lệ thuộc quyền quản lý của ngươi, tránh cho tiểu tử ngươi luyến tiếc.
Vị trí thành Hoàng Sa đúng là nơi tiếp giáp hai phương Nam Bắc của công quốc Đại Hoang và công quốc Lưu Hỏa, khoảng giữa bị ngăn cách bởi một khu cánh đồng hoang.
Ngoại trừ dãy núi phía Tây, phía Đông lại vừa vặn là của biên cảnh đế quốc Thánh Diệu, quả thật hoàn toàn có thể kết nối với phiến lãnh thổ quốc gia mới gia nhập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận