Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 869: Tháp Khí Vận

Xôn xao qua đi, nhóm lãnh chúa đều cưỡi lên tọa kỵ, chạy thật nhanh tới trung tâm cánh đồng hoang bên ngoài.
Trong nháy mắt, cả chiến tranh doanh địa đã trở nên náo nhiệt dị thường, binh chủng tọa kỵ không ngừng xuất hiện, gần như đã trải rộng cả trên trời dưới đất, đồng thời với sự xuất hiện của chúng là từng chuỗi những tiếng hò hét của các lãnh chúa.
- Lâm Hữu.
Lúc này, Nghiêm Liệt Tư Đồ Kiếm còn có Kỷ Vân Sương cũng từ trụ sở tới hội hợp cùng Lâm Hữu.
- Các ngươi cũng đến đây.
Lâm Hữu nhìn về phía bọn họ.
- Nếu không chúng ta cùng đi qua trước đã? Có chuyện gì trên đường lại nói sau.
Nghiêm Liệt đề nghị.
- Cũng đúng, cứ đi trước nhìn có chuyện gì.
Lâm Hữu gật đầu.
Sau đó bốn người không tiếp tục nhiều lời vô nghĩa nữa, thay vào đó là trực tiếp triệu hồi tọa kỵ bay lên không trung, nhanh chóng đi theo bước chân của lãnh chúa khác.
Mãi cho đến khi rời xa chiến tranh doanh địa, Tư Đồ Kiếm mới dẫn đầu lên tiếng:
- Theo ta được biết, tòa tháp này là một loại vật phẩm có tên là Chí Bảo Hỗn Độn
- Trước kia ta cũng từng nghe cha ta nhắc tới nó, hình như là một loại vật phẩm cổ xưa, sinh ra còn sớm hơn Vạn Giới.
Âm thanh của Kỷ Vân Sương truyền đến ngay sau đó.
- Sinh ra còn sớm hơn Vạn Giới?
Lâm Hữu nghe vậy, trong lòng cả kinh.
Dựa vào thân phận của hai người Tư Đồ Kiếm và Kỷ Vân Sương, hiển nhiên câu nói này không thể nào là tin vỉa hè, có nghĩa là tin tức này vô cùng chính xác.
Vật phẩm cổ xưa sinh ra còn sớm hơn Vạn Giới là tồn tại thần bí cỡ nào?
Không nghĩ tới loại vật phẩm này lại xuất hiện ở phía trên chiến trường Giới Vực bọn họ, khiến người ta có chút không thể tưởng tượng nổi, cũng không biết bên trong có thể xuất hiện thiên đại cơ duyên gì đó hay không.
Giống như để trả lời cho thắc mắc của hắn, lúc này, Tư Đồ Kiếm lại nói tiếp:
- Ở mấy chục ngàn năm trước, tòa tháp này từng xuất hiện một lần, mà sau khi nó xuất hiện, Vạn Giới đã xảy ra một lần kịch biến, khiến lượng lớn lịch sử bị biến mất, vị diện ma thú cũng sinh ra khi đó.
- Nghe nói chỉ cần có thể đi lên đỉnh tháp, là có khả năng đạt được sức mạnh siêu thoát quy tắc thế giới này, không biết có phải là sự thật hay không.
- Thôi đi, lấy trình độ của chúng ta, còn chưa thăng lên nổi cấp mười, còn nói cái gì mà siêu thoát thế giới chứ?
Nghiêm Liệt ở bên cạnh, không nhịn được hắt qua một chậu nước lạnh.
- Ta cũng từng nghe lời đồn này nhưng hình như ở mấy chục năm trước khi tòa tháp này buông xuống, trong Vạn Giới vẫn chưa có một ai đi lên được đỉnh tháp.
Kỷ Vân Sương lập tức nối tiếp.
- Không một ai ư? Đại Đế cũng không được?
Lâm Hữu nghe vậy lập tức kinh ngạc.
Lãnh chúa các tộc ở Vạn Giới nhiều tới kinh khủng, vậy mà không một ai đi lên được đỉnh tháp, có thể hiểu độ khó của chuyện này khủng bố tới mức nào.
Đương nhiên, Tư Đồ Kiếm và Kỷ Vân Sương cũng chỉ nghe ngóng được đôi câu ba lời mà thôi, cũng không tính là quá mức hiểu biết với tòa tháp cao kia, cho nên có thể coi chuyện bọn họ nói là những ghi chép về các chuyện kỳ lạ của người đi trước.
Cứ như vậy một đường vừa nói chuyện phiếm vừa chạy đi, rất nhanh bọn họ đã theo đại bộ đội đi vào trung tâm hoang nguyên.
Vừa xẹt qua bên ngoài cánh đồng hoang kia, đã nhìn thấy đại quân của hai đại trận doanh đang tụ tập ở hai bên hoang nguyên, giằng co cách nhau một tòa bảo tháp lưu ly.
Trong hư không, lại có vô số những bóng dáng cao lớn đang đứng thẳng, khí tức trên người bọn họ tuôn ra, va chạm kịch liệt giữa không trung, khiến cho không khí bốn phía đều run rẩy nhè nhẹ.
- Là Liên Minh Giới Vực, không nghĩ tới hành động của bọn họ cũng nhanh như vậy.
Ánh mắt Tư Đồ Kiếm ngưng lại, trầm giọng nói.
- Xem ra bọn họ cũng nhìn chằm chằm vào chí bảo hỗn độn.
- Có thể khiến quân đội hai bên đều tụ tập qua đây, xem ra chuyện này rất không đơn giản.
- Đợi chút nữa đừng tản ra ngoài, lỡ như chiến tranh đến, tốt xấu gì chúng ta cũng có thể phối hợp với nhau.
Dứt lời, bốn người sử dụng phi hành tọa kỵ rớt xuống mặt đất, tập hợp ở phía sau rồi gia nhập vào trận đại quân doanh phản liên minh, rất nhanh đã tìm tới đội ngũ Giới Nguyên Thủy.
- Các ngươi đến đây.
Kỷ Tinh Hà đang đứng trong đội ngũ quốc vương cấp mười ở phía trước đội ngũ, quay đầu lại nhìn về phía bọn họ.
Nói một cách chính xác là nhìn về phía Kỷ Vân Sương, con gái của hắn.
- Cha, chúng ta đang muốn khai chiến với Liên Minh Giới Vực sao?
Mấy người đi theo Kỷ Vân Sương tới bên cạnh Kỷ Tinh Hà.
Dù sao hiện tại Kỷ Tinh Hà cũng được coi như một trong người phụ trách trụ sở Giới Nguyên Thủy, đi theo hắn sẽ tìm hiểu được nhiều tin tức hữu dụng hơn.
Quả nhiên, Kỷ Tinh Hà chỉ liếc mắt nhìn bọn họ một cái đã nói:
- Chắc sẽ không khai chiến, hiện tại nhóm Đại Đế hai bên đều đang đàm phán, rất nhanh có thể cho ra kết quả.
- Đàm phán? Chẳng lẽ là vì tòa tháp này?
Lâm Hữu kinh ngạc nói.
Hắn không khỏi nhìn về phía tòa tháp cao mười ba tầng đứng sừng sững giữa thiên địa, đang được quầng sáng màu đen bao phủ, kia.
- Đúng, chính vì sự xuất hiện của tòa tháp khí vận này. Ta không biết vì sao nó lại xuất hiện ở nơi này, nhưng tòa tháp này có liên quan đến sự thay đổi khí vận của cả Vạn Giới. Nó sẽ căn cứ vào số tầng mà người vào tháp leo lên được để phán định giới vực mạnh yếu, sau đó phân chia khí vận. Có thể nói, đây là cơ hội tuyệt hảo để Giới Nguyên Thủy chúng ta, thậm chí cả Vạn Giới có thể chuyển mình.
Kỷ Tinh Hà cất giọng vô cùng nặng nề, lại cộng thêm hàng lông mày hơi lộ chút hoa râm đang nhíu chặt vào nhau, có thể nhìn ra biểu hiện của đối phương nghiêm túc hơn ngày thường rất nhiều.
Mà mấy người Lâm Hữu nghe vậy, đều kinh hãi trong lòng.
Tháp khí vận!
Liên quan đến sự thay đổi khí vận của cả Vạn Giới!
Sao món Chí Bảo Hỗn Độn bất chợt xuất hiện này lại khủng bố đến thế?
Phải biết rằng, khí vận bao nhiêu có thể liên quan trực tiếp đến sự mạnh yếu của giới vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận