Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 358: Mảnh Vỡ Thần Cách Thứ Hai

Bởi vì ngay vừa rồi, cô đã thử liên hệ với cha. Nhưng rõ ràng đã liên hệ được, lại không thấy có tín hiệu phản hồi, khiến cho trong lòng cô đột nhiên xuất hiện một tia lo lắng.
- Cha ngươi hắn... Bị trọng thương, bây giờ còn hôn mê bất tỉnh.
Đại Đế Thánh Diệu chậm rãi nói.
- Hôn mê bất tỉnh?
Cả người Kỷ Vân Sương run lên, cô vội đưa tay che miệng:
- Làm sao có thể!?
- Đây là chuyện từ hai ngày trước.
Đại Đế Thánh Diệu bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
- Do lúc trước ngươi bị lãnh chúa cấp cao của đại lục Nguyên Sát nhằm vào rồi mất tích, cha ngươi chạy qua bên đó muốn báo thù cho ngươi, kết quả lại lọt vào mai phục của hai tên cấp mười đối diện, bản thân bị trọng thương, thần cách tổn thương, vẫn may ta kịp cứu hắn trở về.
- Vậy hiện giờ người đang ở nơi nào?
Kỷ Vân Sương hỏi.
- Đang dưỡng thương ngay trong doanh địa.
Đại Đế Thánh Diệu chỉ về phía đám kiến trúc tạm thời bên trong chủ thành.
Sưu!
Âm thanh còn chưa rơi xuống, Kỷ Vân Sương đã lao nhanh đi, cô vội vàng chạy qua bên kia.
Trong chốc lát, cả bốn phía chỉ còn lại hai người Đại Đế Thánh Diệu và Lâm Hữu.
………..
- Tiểu tử, còn ai biết chuyện trên người ngươi có mảnh vỡ Thần cách nữa không?
Chờ tới khi bốn bề vắng lặng, Đại Đế Thánh Diệu mới đi thẳng vào vấn đề.
Lâm Hữu nghe vậy, trong lòng thầm rùng mình, quả nhiên chuyện hắn có thần cách không thể thoát khỏi ánh mắt của Đại Đế.
Tuy tới cấp bậc của Đại Đế không thèm để thần cách cấp mười vào mắt, nhưng hắn vẫn khó tránh khỏi có chút khẩn trương.
Lâm Hữu chần chờ một chút rồi nói:
- Chỉ có Kỷ Vân Sương biết một chút, nhưng cô ấy cũng không quá rõ ràng thứ đó là thần cách.
- Vậy là tốt rồi.
Đại Đế Thánh Diệu yên lặng gật đầu, sau đó sắc mặt lão dần trở nên nghiêm túc.
- Ngươi nhớ kỹ, tuyệt đối không được để cho những người khác biết chuyện ngươi có thần cách, bằng không sẽ đưa tới họa sát thân.
- Vâng, ta biết.
Lâm Hữu lập tức đáp lại.
Hắn hiểu rất rõ đạo lý thất phu vô tội hoài bích có tội.
- Ngươi hiểu được là tốt rồi.
Đại Đế Thánh Diệu nghe được câu trả lời của hắn cũng vừa lòng nở nụ cười.
- Lúc này, ngươi lại lập thêm một công lớn cho đại lục Nguyên Thuỷ, đúng là khiến lão tử nở mày nở mặt. Ngươi có biết tin tức ngươi vừa mang về quan trọng tới mức không chỉ hạn chế tổn thất cho chúng ta, thậm chí còn cứu được ít nhất một vị Đại Đế hay không?
- Nói như vậy, Đại Đế sẽ ban thưởng cho ta?
Ánh mắt Lâm Hữu sáng ngời, hắn tràn ngập chờ mong nhìn lão.
- Đúng là ngươi chẳng khách khí với ta chút nào, có ai trực tiếp đòi ban thưởng như ngươi không?
Đại Đế Thánh Diệu hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, nhưng trên khuôn mặt vẫn tươi cười như trước.
Nói cho cùng, lần này Lâm Hữu đã lập được một công lớn, còn là một công lớn liên quan tới khí vận của toàn bộ đại lục Nguyên Thủy, còn cộng thêm công lớn bắt được gian tế thế giới Nguyên Sát lần trước.
Nghĩ tới đây, Đại Đế Thánh Diệu đột nhiên phát hiện ra, có tiểu tử này tồn tại trong công quốc dưới quyền hắn, đúng là phúc tinh ông trời đưa cho lão.
Hơn nữa tiềm lực của tiểu tử này cũng khiến lão kinh ngạc vô cùng.
Thậm chí còn mơ hồ có phong phạm năm đó của lão.
Chỉ cần chú ý bồi dưỡng một chút, có khi bên dưới lão sẽ nhiều thêm một lãnh chúa cấp mười một.
Thậm chí đối phương còn có một tia cơ hội thành Đế?
Một quốc gia tồn tại hai Đế. Nếu loại chuyện này thực sự xảy ra, tuyệt đối có thể xưng là một giai thoại, cũng khiến lão cực kỳ có thể diện.
Nghĩ vậy, lão ho nhẹ một tiếng rồi nói:
- Lần này ngươi lập công lớn, làm đế quốc Thánh Diệu chúng ta nở mày nơ mặt, dĩ nhiên là phải ban thưởng, hơn nữa lần này, ta đang tính tặng cho ngươi một phần đại lễ!
Nói xong, lão trực tiếp vung bàn tay to lên, phong tỏa toàn bộ không gian xung quanh hai người, không cho người bên ngoài nhìn thấy hay nghe được.
- Đại lễ? Là cái gì vậy?
Lâm Hữu nuốt nuốt nước miếng, trong lòng tràn đầy chờ mong.
Nhưng còn không chờ hắn nghĩ nhiều, đã thấy Đại Đế Thánh Diệu duỗi bàn tay ra, đột nhiên một miếng tinh thể bất quy tắc lóng lánh tia sáng vàng, hình thái không ngừng biến hóa xuất hiện, chỉ trong nháy mắt nó đã chiếu sáng khắp không gian quanh bọn họ.
- Đây là……. Mảnh vỡ Thần cách!
Lâm Hữu trừng lớn hai mắt, đột nhiên hắn kinh hô lên tiếng.
Hắn chỉ cho rằng Đại Đế Thánh Diệu sẽ cho mình binh chủng hiếm thấy, hoặc bảo vật cường đại linh tinh gì đó.
Lại trăm triệu lần không nghĩ tới, thứ lão Đại Đế lấy ra lại là một mảnh vỡ Thần cách!
Trong nháy mắt, hô hấp của Lâm Hữu trở nên dồn dập, đôi mắt hắn đầy trông mong nhìn khối thần cách kia, chỉ thiếu một chút là lao lên cướp lấy.
- Thế nào? Có vừa lòng với phần thưởng này không?
Đại Đế Thánh Diệu thấy phản ứng của Lâm Hữu, ý cười trên mặt càng tăng lên vài phần.
- Này… Thật sự cho ta thứ này?
Lâm Hữu nhìn mảnh vỡ Thần cách, lại nhìn Đại Đế Thánh Diệu, có chút không dám tin.
- Đúng, ta muốn đưa cho ngươi.
Đại Đế Thánh Diệu gật đầu:
- Hiện giờ, ngươi đã dung hợp mảnh vỡ Thần cách thứ nhất, sức mạnh thần cách kia, sẽ trợ giúp ngươi dung hợp mảnh vỡ thứ hai. Đến lúc đó thực lực của ngươi cũng sẽ trở nên mạnh hơn rất nhiều. Xem như ban thưởng cho ngươi liều mạng mang tin tức về đây đi.
- Cảm ơn Đại Đế!
Lâm Hữu đâu còn dám do dự, hắn trực tiếp nhận lấy mảnh vỡ Thần cách, đặt ở trên tay bao phủ nó lại.
Cảm giác nhẹ nhàng vừa vào tay đã khiến hắn kích động không thôi, sau đó hắn thật cẩn thận cất nó vào trong không gian cá nhân, cũng không hấp thu ngay tại chỗ.
Đại Đế Thánh Diệu đứng bên cạnh, lại rất vừa lòng với phản ứng bình tĩnh của hắn.
Đối phương tiếp tục nói:
- Còn cô bé Vân Sương bên kia, đến lúc đó ta sẽ qua tìm cô bé sau. Lại nói nếu đã thưởng cho ngươi xong, ta cũng tiện tay giúp ngươi thêm một chuyện nữa đi.
Nói xong, đối phương lại vung bàn tay to lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận