Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 337: Năng Lượng Quy Tắc Thật Nồng Đậm

Tiếp tục thuộc tính kỹ năng của Hiền Giả Rừng Rậm


Lĩnh Vực Hòa Bình (Là loài thực vật luôn hướng tới hòa bình, cho nên Rừng Rậm Hiền Giả đạt được Thần Tự Nhiên ban ân, có thể cưỡng chế phong tỏa lực lượng quy tắc trong phạm vi của nó, khiến tất cả sinh linh dưới cấp Thần không thể phát động công kích hoặc có công kích cũng không có hiệu quả, liên tục trong 10 giây.)
Tự Nhiên Hài Hòa (sẽ không chịu công kích, cũng sẽ không công kích bất luận kẻ nào, trừ bỏ tất cả thuộc tính, đứng ngoài tranh đấu. )



Giới thiệu: Đây là tồn tại có tri thức uyên bác nhất trong nhất tộc Thụ Tinh, có cảm ngộ sâu đậm với lực lượng quy tắc, đã được Thần Tự Nhiên ban ân, yêu thích hòa bình.

-???
Lúc này, Lâm Hữu tâm tình giống hệt nội dung trên bảng thuộc tính của nó, tất cả đều là dấu chấm hỏi.
Nhưng khi hắn nhìn thấy mấy kỹ năng bên dưới, hắn lại cực kỳ khiếp sợ.
Nhất là một cái kỹ năng cuối cùng, sẽ không chịu công kích, cũng sẽ không công kích bất luận kẻ nào.
Này này này...
Đây là năng lực mà một binh chủng Thực Vật có thể có được ư?
Nếu hắn có năng lực này, đừng nói cấp tám cấp chín, kể cả cấp mười cấp mười một, hắn cũng hoàn toàn không sợ.
Bởi vì người khác hoàn toàn không đánh hắn, giống như đã được quy tắc bảo hộ vậy!
Chỉ tiếc, hắn đã vận dụng thử sức mạnh mảnh vỡ Thần cách một chút, kết quả căn bản không thể sử dụng năng lực siêu biến thái này.
Hơn nữa những kỹ năng khác của Hiền Giả Rừng Rậm này cũng siêu cấp biến thái.
Lĩnh Vực Hòa Bình, có thể khiến công kích dưới cấp Thần không có hiệu quả trong vòng 10 giây, quả thực chính là thần kỹ!
Nói cách khác, kể cả công kích của cấp mười một, cũng chịu 10 giây hoàn toàn không có hiệu quả.
Tuy công kích của chính hắn cũng không có hiệu quả, nhưng nó lại không ngăn cản hắn dùng để chạy trối chết.
Trong khoảng thời gian lâu như vậy, cũng đủ để hắn làm rất nhiều chuyện.
Kỹ năng thứ hai cũng vậy, có thể trực tiếp khiến tốc độ phóng ra kỹ năng tăng lên gấp đôi!
Gia tăng thật lớn vào tốc độ ra tay của nhóm thực vật, thậm chí tốc độ dây leo xuyên tới, các loại công kích viễn trình, đều nhận được tăng lên.
Đó là chưa kể tới kỹ năng thêm kinh nghiệm sau khi trải qua biến dị.
Quả thực thứ này chính là... Sinh ra để làm binh chủng phụ trợ!
Nó cũng là binh chủng Vương tộc binh chủng thuần phụ trợ đầu tiên mà Lâm Hữu nhìn thấy!
Hắn kiếc mắt nhìn Hiền Giả Rừng Rậm một cái, có cảm giác giống như một trí giả cao tuổi bình thường, lại mang tới cho hắn một loại cảm giác bình lặng, tập trung tư tưởng, không thể không nói thứ này cực kỳ huyền diệu.
Sau khi hắn nghiên cứu xong kỹ năng của Hiền Giả Rừng Rậm, Lâm Hữu lại thử chuyển hóa nó thành anh hùng.
Kết quả thu được nhắc nhở cấp bậc không hợp không thể chuyển hóa.
-Được rồi...!
Xem ra kỹ năng cuối cùng này không chỉ xóa sạch các loại thuộc tính, ngay cả thuộc tính cấp bậc cũng bị xóa mất rồi, khiến cho Ao Chuyển Hóa Anh Hùng trực tiếp phán định nó thành mục tiêu không có hiệu quả.
Đây cũng là chỗ đáng sợ của quy tắc.
Nhưng có một tin tức tốt chính là kỹ năng binh chủng duy nhất đã bị xóa bỏ, về sau khi hắn ra ngoài còn có thể chiêu mộ thêm một Cổ Thụ Tri Thức nữa, mạo hiểm tăng cho nó lên cấp hai cũng không tồi, còn khá thuận tiện.
- Thử lại kỹ năng khác xem sao.
Để cho Hiền Giả Rừng Rậm tự do hoạt động, Lâm Hữu lại bắt đầu tiếp tục nghiên cứu kỹ năng khác, rồi dần dần hắn đắm chìm trong đó.
Và hắn lại không hề biết.
Động tĩnh vừa rồi khi Hiền Giả Rừng Rậm xuất hiện, đã sớm khiến cho trong ngoài thành Hoàng Sa rơi vào một hồi bàn tán xôn xao chưa từng có.
Rất nhiều tu luyện giả đều hỏi thăm chung quanh xem xuất xứ của thứ lực lượng hồi nãy, bọn họ muốn tới gần lãnh địa của Lâm Hữu, nhưng lại bị rừng rậm dây leo ngăn ở bên ngoài.
Thậm chí ở trong đám người, còn có một lão giả tóc trắng khí thế như cầu vồng, cũng bị thứ khí tức vừa tràn ra bên ngoài làm kinh sợ. Lão đứng tại chỗ cả người đều run rẩy.
- Khí tức quy tắc thật nồng đậm! Thứ này tuyệt đối có thể khiến cho ta đột phá cấp mười!
Lão giả nọ vừa thì thầm một câu rồi trực tiếp xoay người, tìm được Ngụy Cương đang tuần tra trong thành.
- Ngươi nói ngươi muốn gặp lãnh chúa đại nhân của chúng ta?
Ngụy Cương kinh ngạc vô cùng, hắn nhìn lão giả trước mắt có khí thế không biết mạnh hơn mình biết bao nhiêu lần rồi không nhịn được bắt đầu trở nên cảnh giác.
- Đừng hiểu lầm.
Lão giả thấy vẻ mặt đầy cảnh giác của Ngụy Cương, lại vội vàng lên tiếng giải thích:
- Ta chính là khổ tu giả tán nhân vừa đi tới vùng này, tuyệt đối không có lòng dạ xấu xa. Chẳng qua hồi nãy ta vừa cảm nhận được một cỗ khí tức quy tắc nồng đậm vô biên trong thành, cho nên ta muốn gặp mặt lãnh chúa của các ngươi, chẳng biết ngươi có thể thông báo giùm ta hay không?
Lão giả cũng không lộ chút ý tứ khinh miệt nào dù tu vi của Ngụy Cương thấp hơn lão rất nhiều.
Ngược lại lão còn tỏ ra cực kỳ thân thiết, thậm chí trong lời nói có một tia khát vọng không thèm che giấu.
Không còn cách nào khác, lão đã dừng lại ở cấp chín biết bao nhiêu lắm rồi, chỉ kém một bước là có thể tiến vào cấp mười, nhưng cứ mãi chậm chạp không thể cảm ngộ được tia quy tắc cuối cùng kia.
Mà ngay vừa rồi, khi cỗ lực lượng quy tắc ấy bùng nổ lan tràn.
Vậy mà lão đã mơ hồ cảm nhận được thứ cảm ngộ trong lòng mình vừa sâu sắc thêm một tầng. Chuyện này khiến lão xúc động đến hỏng rồi, không nghĩ tới lão có thể đụng tới cơ duyên như thế ở một nơi xa xôi tận biên cảnh công quốc.
- Thông báo thì có thể, nhưng ta cũng không dám cam đoan lãnh chúa đại nhân của chúng ta sẽ gặp mặt ngươi.
Ngụy Cương nhìn vẻ mặt đầy chờ mong của lão giả trước mắt, có chút khó xử nói.
- Không sao hết, chỉ cần thông báo thay ta là được.
Lão giả nhìn ra sự khó xử của Ngụy Cương, tự nhiên cũng biết điều hắn cố kỵ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận