Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 602: Bí Mật Của Vạn Giới

Căn cứ vào lúc trước khi hắn vừa đến thế giới này đã được nghe hệ thống nhắc nhở, dường như vị diện cũ của một đám lãnh chúa bọn họ đã bị hủy diệt trong cùng một mốc thời gian.
Nói đơn giản hơn một chút chính là một vạn vũ trụ bản nguyên khác biệt đồng thời bị hủy diệt.
Thế nhưng nơi bọn họ ở đã bị hủy diệt rồi, thì những lãnh chúa đến sớm hơn bọn họ sẽ tới đây như thế nào?
Trong khi đó lịch sử của nơi này đã kéo dài hơn vạn năm rồi, có khi còn lâu hơn.
Điều này thật sự khiến người ta khó hiểu, cũng khiến Lâm Hữu vẫn luôn nghĩ mãi mà không rõ.
…………….
Đại khái là vấn đề Lâm Hữu hỏi ra có liên quan tới điều huyền bí nào đó, cho nên mấy người kia đều dừng lại.
Kể cả Vương Sâm Đức và Mạc Duy đều hiện lên vẻ mặt tò mò.
Hình như bọn họ cũng giống Lâm Hữu, cũng không hiểu nguyên do trong đó.
Riêng vẻ mặt của Tông Lỗi, người có tư lịch già nhất là không thay đổi, giống như đối phương đã sớm dự đoán được Lâm Hữu sẽ hỏi loại vấn đề này.
Hoặc nói, đây là bí mật mà rất nhiều lãnh chúa đều muốn biết.
- Trước khi ta trả lời vấn đề này này cho ngươi, ta hỏi ngươi một vấn đề trước. Ngươi có biết cái gì gọi là nguồn gốc của thế giới chúng ta không?
- Ngươi nói tới... Vụ nổ lớn của vũ trụ?
Lâm Hữu có chút không xác định nói.
Trải qua khoảng thời gian nghiên cứu, hắn đã biết, kỳ thật lãnh chúa giới vực khác đều đến từ vũ trụ khác.
Mà một vũ trụ tương đương với một giới.
Và khởi nguyên khiến vạn vật trong vũ trụ xuất hiện, đó là vụ nổ lớn của vũ trụ.
- Đúng vậy, chính là thứ đó.
Tông Lỗi cũng không kinh ngạc khi nghe Lâm Hữu trả lời, cũng không thừa nước đục thả câu, bắt đầu nói những tin tức mà hắn biết.
- Theo ta được biết, vũ trụ Vạn Giới mà chúng ta cuộc sống từ trước, được gọi là vị diện gốc, cũng là vị diện cấp thấp nhất.
- Từng vũ trụ đều có tuổi thọ của nó, từ khi sinh ra đến lúc hoàn toàn được củng cố, lại tiếp tục tới giai đoạn từ từ thu nhỏ lại, cuối cùng là quay về một điểm, lại phát sinh nổ mạnh, hình thành vũ trụ mới.
- Đương nhiên, cũng có một bộ phận bởi vì phát sinh ngoài ý muốn mà hủy diệt trước thời hạn.
- Mỗi một vòng luân hồi, đại biểu cho việc nhiều ra thêm một đám lãnh chúa. Ta nói như vậy, ngươi có hiểu không?
Tông Lỗi nhìn về phía Lâm Hữu.
- Ý của ngươi là, những người được truyền tống lên phiến đại lục này với thời gian khác biệt, kỳ thật là do mỗi vòng luân hồi, hoặc mỗi lần vũ trụ bị hủy diệt mà truyền tống tới đây?
Lâm Hữu lập tức hiểu thông, ánh mắt ngạc nhiên hỏi.
Nhưng lập tức, hắn phát hiện ra một vấn đề.
- Không đúng, chiếu theo cách nói như vậy, chẳng phải thời gian là không giống?
- Đương nhiên là không giống.
Tông Lỗi mỉm cười.
- Không phải ta vừa nói rồi sao? Đó là vị diện gốc cấp thấp nhất. Muốn giải thích thật rõ ràng điều này lại cần đề cập tới Không Gian Thứ Nguyên (hoặc chiều không gian, dimension), bởi vì về căn bản, những vũ trụ này không tồn tại trong cùng một thời không.
- Bởi vậy, mỗi một vòng vị diện cơ sở luân hồi, tính theo thời gian của chúng ta ở nơi này, chính là vài năm thời gian. Nói đơn giản hơn một chút, nghĩ là tốc độ dòng chảy thời gian khác biệt.
- Thì ra là thế...
Lâm Hữu và hai người Vương Sâm Đức nghe vậy, lập tức giật mình hiểu ra.
Bọn họ càng bị khái niệm về thế giới quan thật mới mẻ này hấp dẫn, lại càng phát hiện ra thế giới này quá mức sâu xa.
- Nhưng...
Không ngờ, lúc này Tông Lỗi lại lên tiếng.
- Tuy nguyên lý là như thế, nhưng hiện giờ ta vẫn chưa hiểu được cặn kẽ, rút cuộc là dạng tồn tại gì đã đặc biệt triệu tập chúng ta từ trong Vạn Giới hủy diệt đi tới nơi đây.
- Hơn nữa chiếu theo quy tắc này, rõ ràng là tồn tại kia muốn Vạn Giới chúng ta tàn sát lẫn nhau. Chắc các ngươi cũng cảm nhận được điều đó.
- Đúng vậy.
Ba người Lâm Hữu yên lặng gật đầu.
Từ khi buông xuống khu vực hạ giới, bọn họ đã có loại cảm giác này.
Dường như sau lưng thế giới này có một bàn tay vô hình, đang thao túng mọi việc, làm cho bọn họ tàn sát lẫn nhau.
Nói trắng ra chính là dưỡng cổ.
Hệ thống lãnh chúa này là chứng minh rõ ràng nhất, vừa nhìn đã biết nó không phải quy tắc do thiên địa tự động sinh ra.
Thế nhưng vấn đề chính là, nếu bọn họ muốn trở nên mạnh mẽ hơn, muốn tiếp tục sống sót… chỉ có thể dựa vào quy tắc này.
Bằng không chỉ sợ đám ma thú cấp thấp ban đầu, cũng có thể họ ăn sống nuốt tươi toàn bộ bọn. Tới cuối cùng, chỉ có thể nói, quy tắc này vừa có điểm lợi, vừa có điểm hại mà thôi.
Nhưng không biết rút cuộc là tồn tại dạng gì đã thao túng tất cả những chuyện này, và làm như vậy với mục đích gì.
Lâm Hữu suy nghĩ một hồi, cuối cùng đành cười khổ một tiếng:
- Quên đi, hiện giờ ta mới cấp tám mà thôi, nghĩ tới những chuyện này còn quá sớm.
- Đúng vậy.
- Chúng ta không nói chuyện này nữa, nói về chuyện khác đi.
Thực lực càng mạnh, lại càng phát hiện ra chính mình nhỏ bé và vô tri.
Nếu cái gì cũng phải miệt mài theo đuổi tới tận cùng, vậy sống cũng quá mệt mỏi.
Cho nên rất nhanh, mấy người bọn họ không bàn tới đề tài này nữa, mà chuyển sang thương lượng về quan hệ thông thương giữa hai thành.
Mãi cho đến giữa trưa, ba người Tông Lỗi được Lâm Hữu tự mình tiễn đưa, đã lên phi thuyền rời khỏi.
Lúc gần đi, bọn họ còn để lại một đống lương thực vật tư cơ bản linh tinh, xem như ăn mừng hắn thuận lợi lên tới cấp tám.
Nhưng khiến cho Lâm Hữu vui vẻ, vẫn là Vương Sâm Đức tặng hắn một đống Hạch Tâm Động Lực cỡ lớn.
Hình như đối phương đã biết hắn muốn khuếch trương tuyến đường ra bốn phía.
Bởi vậy Vương Sâm Đức, thân là lãnh chúa hệ Máy Móc, đã trực tiếp tặng Hạch Tâm Động Lực cho hắn, gồm 10 cái cỡ lớn và 20 cái cỡ trung.
Cuối cùng, hắn cũng đủ nguyên liệu để tiếp tục tạo ra thêm mấy cái Phi Thuyền Ma Năng.
Đồng thời hắn cũng nhận lời với Vương Sâm Đức và Mạc Duy, sẽ khai thông tuyến đường tới lãnh địa của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận