Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1297: Ngươi Muốn Ta Giúp Ngươi Đối Phó Những Người Kia À?

Xem ra sau này phải lưu ý tin tức Tinh Thạch Pháp Tắc đỉnh cấp nhiều một chút mới được.
Lâm Hữu nghĩ tới đây, mới đứng dậy phủi đi bụi đất trên người, chuẩn bị đến biên giới luồng khí xoáy xem tình huống thu thập tài liệu đá.
- Nhân loại.
Nhưng ngay lúc này, một âm thanh quen thuộc vang lên.
Giao Thủ Lĩnh hôm qua đã gặp mặt vài lần ba đầu vỗ cánh thẳng tắp xông vào trong luồng khí xoáy, hạ xuống trước mặt hắn.
- Sao vậy? Tìm ta có chuyện gì không?
Lâm Hữu dừng bước lại, hỏi.
- Không có chuyện thì không thể tìm ngươi à?
Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu ngẩng đầu lên, liếc trộm Thanh Đằng ở trên Đại Thụ Thế Giới và quân đoàn dây leo bên cạnh nó một cái.
Lâm Hữu thấy thế, trong lòng lập tức hiểu rõ.
- Lại đói bụng à?
- Hắc hắc, ta chỉ tiện đường tới xem một chút.
Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu xấu hổ cười một tiếng, khi hắn đối mặt với Lâm Hữu lại không có chút cao ngạo của ma thú cấp 13.
- Đến đây đi.
Lâm Hữu không nói thêm gì, vẫy tay với hắn, sau đó mang theo hắn đi vào trong lãnh địa.
Sau đó tại hắn ra hiệu, Thanh Đằng và quân đoàn dây leo bỗng nhiên phun ra rất nhiều sương độc, bao phủ Độc Giao Ba Đầu ở trong.
Hắn là một con Độc Giao Ba Đầu, khí độc với hắn tuyệt đối là vật đại bổ, thậm chí có thể tăng tốc tốc độ tiến hóa của hắn.
Nhất là Sương Độc Tiên Huyết của Thanh Đằng lại càng có trợ giúp thật lớn đối với hắn.
Cho nên khi biết được trong tay của Lâm Hữu có rất nhiều thực vật mang độc thì hắn đã ở lại nơi này không đi, sau khi đánh với các ma thú khác xong thì lập tức chạy tới bổ sung lực lượng.
- Đúng rồi, trên đường ta đến đây có nhìn thấy có một đám người đang đi về hướng bên này, hình như là người của điện Vạn Thần, là bằng hữu của ngươi à?
Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu đột nhiên mở miệng nói ra một câu.
…….
Người của điện Vạn Thần à?
Lâm Hữu nghe thấy Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu nói như vậy, trong nháy mắt vẻ mặt của hắn trầm xuống.
Ngay cả khí tức trên người hắn cũng đều cuồn cuộn kịch liệt, khuấy động huyết khí xung quanh.
- Sao vậy? Bọn hắn có thù oán với ngươi à?
Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu vừa hấp thu khí độc, vừa kinh ngạc hỏi.
Hắn thật không ngờ Lâm Hữu sẽ phản ứng kịch liệt như vậy, nên hắn hiếu kỳ bu lại.
- Giúp ta một việc.
Lâm Hữu đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt thâm trầm.
- Mặc kệ có được hay không, sau này ngươi đến ta đều miễn phí phóng độc cho ngươi.
- Thành giao!
Độc Giao Ba Đầu mở ra miệng rộng đầy răng nanh, nở nụ cười.
Hắn đại khái đã đoán được Lâm Hữu muốn hắn hỗ trợ cái gì, đương nhiên sẽ không từ chối chỗ tốt đưa tới cửa này.
- Ngươi muốn ta giúp ngươi đối phó những người kia à?
- Đúng vậy, có thể làm được không?
- Chuyện nhỏ, ta vừa nhìn một chút, bọn hắn có tổng cộng ba người cấp 13, còn lại cao nhất cũng mới cấp 7 mà thôi.
Độc Giao Ba Đầu ngẩng đầu ưỡn ngực, vô cùng tự ngạo nói.
Ma thú Thủ Lĩnh cấp 13 giống với binh chủng Siêu Phàm, hạn mức tiềm lực cao nhất là 50%, mà lại là trực tiếp đạt đến điểm tối đa.
Nói cách khác.
Lúc này, thực lực của hắn đã tương đương với Lãnh Chúa Chân Thần cấp 10, tương đương với Điện Chủ điện Vạn Thần.
- Ngươi chờ đó, ta lập tức gọi các tộc nhân của ta tới lấy thêm đồ ăn, gần đây đồ ăn có chút không đủ.
Cái tên Độc Giao Ba Đầu này, chưa nói đến rất giảng nghĩa khí, mà làm việc cũng không mập mờ chút nào.
Vừa mới dứt lời, hắn đã ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rống chói tai, trực tiếp xuyên thấu huyết khí truyền về phương hướng sào huyệt ở hậu phương.
Sau đó cũng không lâu lắm, tiếng vỗ cánh liên tiếp vang lên, Độc Giao Ba Đầu cấp 13 từ khắp nơi đen nghìn nghịt kích động cánh gào thét tới.
Số lượng rất khủng bố, khoảng nhiều hơn hai trăm ngàn con, hơn nữa tất cả đều là cấp Tinh Anh và cấp Đầu Mục!
Nhìn bóng người to lớn trải rộng khắp trong ngoài lãnh địa, Lâm Hữu khiếp sợ không thôi.
Bây giờ, hắn cuối cùng đã hiểu vì sao Ma Tộc thiếu đồ ăn, chỉ riêng số lượng này thì một ngày đã không biết phải ăn bao nhiêu thứ.
So sánh ra, binh chủng Lãnh Chúa thì thuận tiện hơn nhiều, dùng năng lượng của bản thân cung cấp có thể giảm bớt một bộ phận tiêu hao.
Khó trách ma thú thăng cấp nhanh hơn Lãnh Chúa, có lẽ dây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu.
- Tốt, trừ một ít lưu thủ sào huyệt ra, ta đã gọi cả một tộc bầy qua rồi.
- Nhưng ta vẫn phải nói trước, thực lực của đối phương không yếu, đuổi bọn hắn đi có thể, nhưng ta không thể bảo đảm có thể giết chết toàn bộ bọn hắn.
- Không có việc gì, đến lúc đó ta sẽ ở phía sau hỗ trợ.
Lâm Hữu nghiêm túc nói.
Nhiều ma thú cấp 13 như vậy đã làm cho lực lượng của hắn tăng lên rất nhiều.
Cũng đến lúc nên thu chút lợi tức với điện Vạn Thần.
- Hỗ trợ à?
Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu nghi ngờ:
- Không phải ta chê cười ngươi, nhưng ngươi chỉ mới cấp 12 thì có thể hỗ trợ cái gì?
- Chờ chút nữa ngươi sẽ biết.
Lâm Hữu cười thần bí, cũng không có nói ra.
Ba cái đầu của Thủ Lĩnh Độc Giao Ba Đầu càng lộ ra vẻ nghi hoặc, hắn hoàn toàn không biết Lâm Hữu đang nói gì.
Mà lúc này, ở trên khu vực hoang dã của Đông Cực Ma Vực.
Sau khi trải qua vài giờ đi đường, một đoàn người của điện Vạn Thần cũng đã đi tới chỗ sâu của cánh đồng hoang.
Nhìn khí lưu màu đỏ ngòm điên cuồng phun trào trước mắt, Tam trưởng lão lộ vẻ kinh ngạc.
- Lần trước ta tới đây đã là mấy năm trước, không ngờ huyết khí nơi này lại trở nên nồng đậm nhiều như vậy.
- Chắc thực lực của vị kia chủ nhân Ma Vực ở chỗ sâu nhất kia lại mạnh lên, không biết hắn có thể cảm ứng được sự xuất hiện của chúng ta hay không?!
Thất trường lão có vẻ hơi lo lắng nói.
- Yên tâm đi, tồn tại cấp độ đó căn bản sẽ không để chúng ta vào mắt, chúng ta cần nhất lo lắng chính là con Độc Giao Chín Đầu kia và Thủ Lĩnh dưới tay hắn.
Sắc mặt Đại trưởng lão ngưng trọng nói.
- Độc Giao Chín Đầu!
Tam trưởng lão và Thất trường lão nghe vậy đều giật mình, trong mắt lóe lên một tia e ngại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận