Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 342: Tiến Đánh Đại Lục Nguyên Sát

Chỉ thấy gió mây cuồn cuộn nổi lên khắp vòm trời, tiếp theo cột sáng bảy màu lao thẳng từ trên trời xuống, ầm ầm rơi vào lãnh thổ vương quốc Thánh Diệu.
Mà ở xung quanh cột sáng, lại có thánh ca vờn quanh, giống như đang ca tụng một Đại Đế sinh ra.
Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng Lâm Hữu lại mơ hồ cảm giác được thế giới Nguyên Thuỷ đang biến thành lớn hơn, bầu trời đã được mở rộng hơn rất nhiều so với bình thường.
Thậm chí nơi tiếp giáp với thế giới Nguyên Sát, cũng bắt đầu truyền đến một đợt tiếng nổ “Ầm vang”, làm cho cả đại lục chấn động càng thêm kịch liệt.
Mà đúng lúc này, mấy tiếng nhắc nhở đột nhiên vang lên trong đầu tất cả lãnh chúa.


Xin các vị lãnh chúa chú ý, tuyên bố mệnh lệnh đại lục chinh chiến!



Xin lãnh chúa từ cấp bảy trở lên lập tức đi tới chủ thành biên cảnh, kết hợp với nhóm Đại Đế chinh phạt thế giới Nguyên Sát!



Đại chiến hai giới sẽ mở ra, tất cả điểm tích luỹ thu hoạch được khi đánh chết địch nhân sẽ tăng lên 10 lần, còn không ngừng phát triển!



Chiến tranh lần này sẽ ảnh hưởng đến hưng suy của cả đại lục, xin các vị lãnh chúa hãy anh dũng giết địch, chiến đấu vì đại lục Nguyên Thủy!!

……………
Oanh!
Trong nháy mắt tất cả lãnh chúa nổ tung.
Lệnh đại lục chinh chiến?
Hai giới đại chiến?
Rốt cục cũng đến lúc bọn họ phải triển khai toàn diện chiến tranh với đại lục Nguyên Sát?
Nhưng không chờ bọn họ nghĩ nhiều, đột nhiên bên trong kênh thế giới truyền đến một tiếng hét to.
- Đám nhãi con kia! Khi báo thù rửa hận tới rồi! Là đàn ông (nguyên văn là đái bả (
带把

) từ này chỉ bộ phận sinh dục nam) thì cùng lão tử giết qua đi!
Là Thánh Diệu Vương... Không đúng, giọng nói của đại đế Thánh Diệu!
Nghe tiếng hét to như thế, nhóm lãnh chúa vốn đang nghị luận đều như tìm được người tâm phúc, cả đám điên cuồng trả lời bên trong kênh.
- Giết lũ chó chết kia!
- Đúng! Lần này nhất định phải giết xuyên thế giới Nguyên Sát!
- Dựa vào cái gì mà chỉ cho đàn ông đi? Lão nương không có cờ-him cũng muốn đi!
- Điểm tích luỹ tăng lên gấp mười đó, không đi quá có lỗi với chính mình rồi!
- Lần trước bị đại lục Nguyên Sát đuổi giết, ta đã sớm đợi ngày này rồi.
- A a! Vì sao cấp sáu không được đi?
- Các anh em, gặp ở chủ thành!
Không thể không nói, nhân cách mị lực cuả đại đế Thánh Diệu vẫn cực kỳ có thể kích động người ta.
Đối phương chỉ nói mấy câu ngắn ngủi mà thôi, đã khơi dậy huyết tính của nhóm lãnh chúa rồi.
Huống chi còn có ban thưởng điểm tích lũy gấp mười, với bọn họ, lực hấp dẫn của thứ này cực kỳ to lớn.
Hơn nữa trên chiến trường bình thường, muốn nhìn thấy một địch nhân cấp bảy cấp tám cũng không dễ dàng.
Trận đại chiến này, tuyệt đối là cơ hội tốt nhất để kiếm lượng lớn điểm tích luỹ!
Mà không chỉ bọn họ, cả Lâm Hữu cũng vô cùng động tâm.
Hắn gọi tới mấy người Tiết Trường Quý tới, đơn giản dặn dò vài câu, sau đó vội vàng đi vào Truyền Tống Trận.
Tách!
Ánh sáng màu trắng sáng lên, hiện giờ hắn đã xuất hiện bên trên quảng trường truyền tống ở chủ thành.
Vừa hiện ra, hắn đã bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ, chỉ thấy không ngừng có tia sáng lên trên khắp truyền tống quảng trường.
Một lãnh chúa lại nối tiếp một lãnh chúa xuất hiện, nhét đầy cả chủ thành.
Thậm chí bên ngoài chủ thành, đều lâm thời dựng rất nhiều Truyền Tống Trận cỡ lớn, dùng để đón chào những lãnh chúa từ nơi khác đến.
Mà ở nơi xa hơn bên ngoài thành, có mười bóng dáng đang lơ lửng trên không trung, liên thủ bày ra một siêu cấp đại hình Truyền Tống Trận vượt giới, cơ hồ đã bao phủ cả đồn biên phòng ở bên trong.
Cấp mười một!
Mười bóng dáng kia, tuyệt đối là lãnh chúa cấp mười một!
Đôi con ngươi của Lâm Hữu đột nhiên co rút lại, không nghĩ tới lần này hắn được nhìn thấy nhiều cường giả được xưng là cấp Bán Thần như vậy!
Bên này nhóm lãnh chúa vừa truyền tống tới đây thấy cảnh đó, cũng kinh hô lên tiếng, một đám cực kỳ khiếp sợ.
Nhưng bọn họ không biết chính là, chừng ngàn mét phía trên không trung, đang có năm bóng dáng ngạo nghễ đứng, quan sát mặt đất bên dưới.
Trên thân năm người ấy, đều tản ra uy thế không gì sánh kịp, thậm chí còn mênh mông vô bờ hơn mười cấp mười một kia.
- Răng rắc!
Đúng lúc này, không gian vỡ nát.
Đại đế Thánh Diệu vừa thành công tiến cấp đã xuất hiện ở trước mặt mấy người kia.
- Ha ha, Thánh Diệu lão đệ, ngươi tới chậm rồi.
Một người đàn ông trung niên có gương mặt phúc hậu, phát ra một tiếng trêu chọc thân mật.
Mấy người bên cạnh cũng đều nhìn về phía đại đế Thánh Diệu, trên mặt bọn họ đều lộ ý cười.
- Không nghĩ tới, chỉ trong thời gian ngắn vậy thôi, Thánh Diệu ngươi đã lên cấp mười hai rồi. Chúc mừng chúc mừng.
- Về sau đại lục Nguyên Thuỷ chúng ta đã có thêm một vị Đại Đế.
- Phỏng chừng mấy gia hoả thế giới Nguyên Sát kia muốn nhức đầu rồi?
- Hừ, trực tiếp đau chết bọn chúng là tốt nhất!
Nhóm Đại Đế ngươi một câu ta một câu, đều mừng cho đại đế Thánh Diệu.
Đại đế Thánh Diệu cũng phản ứng lại rất nhanh, hắn sang sảng cười nói:
- Các vị lão ca cũng đừng tâng bốc ta, ta chỉ có vận khí tốt mà thôi.
- Vận khí tốt? Nếu chỉ dựa vào vận khí tốt mà có thể đi tới độ cao của chúng ta, đám người chúng ta đâu chỉ có một nhúm thế này.
Người đàn ông phúc hậu kia cổ quái nói.
Nhưng hắn cũng không có rối rắm về chuyện này, chỉ nhìn thoáng qua bốn phía, rồi nghi hoặc lên tiếng:
- Sao chỉ có mấy người chúng ta tới? Mấy người khác đâu?
- Em gái Tương Nguyệt và tên Long Uyên kia đã đi nơi đó rồi, phỏng chừng trong thời gian ngắn sẽ không về được, còn mấy kẻ khác thì lười, chờ khi chúng ta không gánh vác nổi lại gọi bọn họ.
Một Đại Đế khác mặc vải thô chậm rãi lên tiếng nói.
- Không đến thì không đến đi.
Người đàn ông phúc hậu bất đắc dĩ lắc đầu:
- Dù sao trong thời gian ngắn cũng không công phá được đại lục Nguyên Sát, để mấy người chúng ta kiềm chế mấy lão già bên kia cũng đủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận