Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1406: Thánh Diệu Hôn Mê

Đoàn Trường Phong không để ý bọn hắn, mà là tiếp tục nói:
- Ngoại trừ Sâm Chi Thánh Vực ra, xung quanh còn có rất nhiều quốc gia lớn nhỏ, bởi vì bị ức hiếp Thần Quốc lâu dài cho nên đến lúc đó cũng sẽ liên hợp lại với chúng ta, cùng nhau tấn công Thần quốc.
- Nếu như lại thêm quốc gia khác, ngược lại là có thể liều mạng một phen với Thần Quốc không có Chủ Thần thống trị, đây cũng là chuyện Lâm Hữu nguyện ý thấy nhất.
Chỉ cần lại cho hắn một chút thời gian vững chắc thực lực, đến lúc đó tuyệt đối sẽ triệt để lật tung toàn bộ Thần quốc.
- Tốt, nên nói đều đã nói xong, trước mang các ngươi đi an trí lãnh địa đi.
Trong khi nói chuyện, đám người Lâm Hữu đã đi vào một mảnh rừng rậm um tùm có sắc thái ma huyễn.
Những nơi ánh mắt hắn nhìn tới, còn có thể nhìn thấy không ít lãnh địa Đại Đế được thành lập ở gần nơi này, câu thông với nhau vô cùng thuận tiện.
Cho đến lúc này, Lâm Hữu mới nghĩ đến cái gì, đột nhiên hỏi:
- Trường Phong Đại Đế, không biết ngươi có gặp qua Thánh Diệu Đại Đế hay không?
Đại Đế ở đây, ít nhất cũng có hai ba trăm người, cơ bản đều là những gương mặt quen thuộc, nhưng duy chỉ có Thánh Diệu Đại Đế là không thấy.
- Thánh Diệu hắn.
Bước chân Đoàn Trường Phong đột nhiên dừng lại, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.
Phản ứng này,càng làm cho trong lòng Lâm Hữu lộp bộp một tiếng, sinh ra dự cảm không tốt.
- Hắn làm sao vậy? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
Lâm Hữu vội vàng hỏi.
Trước đó, hắn nghe mấy đại đế chạy trốn khỏi Đông Cực Ma Vực nói qua, Thánh Diệu Đại Đế là mang theo thân thể bị trọng thương trốn về phía Nam, theo lý thuyết hẳn là cũng được cứu mới đúng.
- Chẳng lẽ nửa đường xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?
- Ngươi đi theo ta, an trí lãnh địa cho những người khác trước.
Nói xong, hắn trực tiếp đi vào trong rừng rậm.
Lâm Hữu thấy thế, lập tức vội vàng đi theo.
Không lâu sau.
Bọn hắn đã xuyên qua bên ngoài rừng rậm, đi tới bên ngoài một căn nhà yên tĩnh, mở cửa, một đạo thân ảnh quen thuộc đập vào trong mắt, thân ảnh đó đang lẳng lặng nằm ở trên giường.
- Thánh Diệu Đại đế!
Trong lòng Lâm Hữu chấn động, cất bước đi tới bên giường.
Nhưng đáp lại hắn lại hoàn toàn yên tĩnh, Thánh Diệu Đại Đế dường như lâm vào trong hôn mê.
Lúc này, Đoàn Trường Phong cũng chậm rãi đi tới.
- Lúc ta gặp được hắn thì hắn đang bị một Chân Thần của Thần quốc truy sát.
Tuy rằng ra tay cứu hắn, nhưng lúc đó Không Gian Bản Nguyên của hắn đã bị hao tổn nghiêm trọng, là ta nhờ người bạn kia thi triển kỹ năng khôi phục của hệ Thực Vật mới thật không dễ dàng bảo trụ tính mạng của hắn.
- Nhưng muốn tỉnh lại, chỉ sợ rất khó.
Không Gian Bản Nguyên chính là linh hồn của Lãnh Chúa biến thành, cũng là nơi phát ra tất cả lực lượng của Lãnh Chúa.
Nhục thể bị hao tổn có thể thông qua kỹ năng trị liệu và dược phẩm khôi phục, nhưng linh hồn bị hao tổn thì không phải là đơn giản có thể khôi phục.
Nghiêm trọng một chút, thậm chí sẽ vĩnh viễn biến thành một người thực vật, vĩnh viễn đều khó có khả năng tỉnh lại.
Mà tình huống của Thánh Diệu lúc này chính là như thế.
Lâm Hữu ngẩng đầu hỏi:
- Không có cách nào khác có thể chữa trị linh hồn cho hắn sao?
- Linh hồn là căn bản của một Lãnh Chúa, một khi bị hao tổn thì gần như rất khó khôi phục lại, hắn có thể còn sống sót đã coi như là kỳ tích, trừ khi…
- Trừ khi cái gì?
- Trừ khi ngươi có thể mời được Chủ Thần hệ Thiên Sứ ra tay, dùng ma pháp Thánh Quang tu bổ linh hồn cho hắn, nhưng đối với Chủ Thần mà nói cũng là chuyện tiêu hao vô cùng lớn.
- Chủ Thần hệ Thiên Sứ sao?
Lâm Hữu nghe vậy lông mày nhíu lại thật sâu.
Vị Chủ Thần này hắn từng nghe nói qua, đang ở Thần Quốc phía Tây của Thần Vực, bên trong Thiên Đường Thần Thánh.
Lấy thực lực của hắn bây giờ muốn đuổi tới bên đó, sợ là phải hao phí mấy năm, thậm chí nhiều hơn.
Trước không nói Chủ Thần có thể đáp ứng loại thỉnh cầu này của hắn hay không, chỉ là bên phía Thánh Diệu Đại Đế, cũng không biết có thể chống đỡ đến lúc đó hay không.
Lâm Hữu không cam lòng hỏi:
- Chẳng lẽ không có cách nào khác sao?
- Thật đáng tiếc, ít nhất trong số các biện pháp ta biết, không có.
Đoàn Trường Phong lắc đầu, phát ra một tiếng thở dài.
Bây giờ, Lâm Hữu đã không so với lúc trước, trong thời gian ngắn như thế đã đạt đến cấp bậc giống như hắn.
Đợi một thời gian nữa, nhất định có thể phá tan tầng tầng trở ngại, trở thành một vị Thiên Thần cao cấp, với hắn mà nói tuyệt đối là một trợ thủ tốt để báo thù.
Về tình về lý, hắn đương nhiên hy vọng có thể bán nhân tình này cho Lâm Hữu.
Nhưng hiện thực chính là hiện thực.
Dù là Thiên Thần cấp 10 thì hắn cũng thúc thủ vô sách đối với linh hồn bị tổn thương, chỉ có thể nhìn mà cảm thán.
- Đương nhiên, Thần Vực rộng rãi như vậy, khẳng định còn có rất nhiều biện pháp tu bổ linh hồn.
Đoàn Trường Phong suy nghĩ một chút, nói.
- Người bạn kia của ta có một năng lực có thể uẩn dưỡng linh hồn, sẽ thường xuyên đến giúp đỡ, trong khoảng thời gian này trước hết để Thánh Diệu ở chỗ này tĩnh dưỡng đi.
Vâng Lâm Hữu yên lặng gật đầu.
Linh hồn bị thương hắn không hiểu, cũng không dám đụng loạn, chỉ có thể tạm thời đáp ứng.
Về phần biện pháp chữa trị, hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy, lại dùng cảm giác kiểm tra thân thể Thánh Diệu Đại Đế một lần nữa, sau đó đứng dậy rời khỏi thân cây, chuẩn bị tìm một lãnh địa thích hợp ở gần đây.
Nhưng hắn lại không ngờ.
Vừa chọn xong một cánh rừng bên cạnh hồ làm lãnh địa, Thiên Khung Đại Đế lại đột nhiên tìm tới hắn.
- Lâm Hữu, mấy Bán Nhân nô lệ ta mang tới nói, bộ tộc của bọn hắn ở gần đây, muốn trở về, ngươi xem xử lý như thế nào?
Không đợi Lâm Hữu trả lời, Đoàn Trường Phong ở bên cạnh đã kinh ngạc lên tiếng.
Nghi hoặc hỏi:
- Đúng rồi, lúc trước Lâm Hữu và các thương nhân mua về làm việc có vấn đề gì à?
Hơn ba mươi nô lệ Bán Nhân kia là lúc trước Lâm Hữu lưu lại giúp đỡ làm các loại việc vặt.
Tuy rằng quan hệ giữa bọn họ và Ma tộc đã vỡ tan, không cần thu mua vật tư nữa.
Nhưng những nô lệ này tốt xấu cũng coi là người của bọn hắn, lúc chạy trốn cũng bị bọn họ cùng nhau đưa đến bên người, để binh chủng mang theo.
Nhưng không ngờ bộ tộc của Bán Nhân tộc này lại ở gần đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận