Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 726: Gặp Lại Người Quen Cũ

Lâm Hữu xuyên qua đám người tản mạn, rất nhanh đã thông qua cửa vào vị diện ở hòn đảo trung tâm tiến vào vị diện Ma Thú, truyền tống đến đế quốc Cơ Giới, lại dùng hơn một giờ, hắn cũng đi vào Rừng Ác Mộng.
- Được rồi, xuất phát.
Lâm Hữu vung bàn tay to lên, trực tiếp cưỡi Rồng Yêu Đế xẹt qua tường thành, bay lên trời cao, tiến về giải đất trung tâm Rừng Ác Mộng.
Điều khiến cho Lâm Hữu cực kỳ kinh ngạc chính là lúc này ở trên không lại có rất nhiều lãnh chúa cưỡi tọa kỵ phi hành chạy tới chỗ sâu trong rừng rậm như hắn.
Thấy không rõ thực lực như thế nào, nhưng tốc độ của họ không hề chậm hơn hắn, hiển nhiên là binh chủng cấp chín.
Hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng còn đạt tới trình độ cách trăm mét có thể nhìn thấy một người.
Chẳng lẽ đám người này đều tới chỗ Đại Thụ Bản Nguyên?
Lâm Hữu thầm kinh ngạc, sau đó cẩn thận duy trì khoảng cách với bọn họ.
Dựa vào thực lực hiện tại của hắn, chỉ cần không bị bao vây, muốn chạy thoát khi gặp phải lãnh chúa cấp chín vẫn không có quá nhiều vấn đề.
Đương nhiên, không kể tới loại lão quái vật đã sống mấy chục tới hơn trăm năm.
Cứ như vậy, một đường hắn vừa cảnh giác vừa đi tới, cuối cùng cũng lướt qua khu vực bên ngoài đã thăm dò từ trước, đi vào nơi càng sâu hơn trong Rừng Ác Mộng.
- Ừm?
Đột nhiên, Lâm Hữu nhẹ nhàng phát ra một tiếng nghi hoặc.
Hắn phát hiện, sau khi đi vào chỗ sâu trong Rừng Ác Mộng, cây cối xung quanh bắt đầu trở nên thưa thớt.
Từ cao hơn trăm mét, dần dần biến thành cao mấy chục mét.
Đến cuối cùng lại trực tiếp diễn biến thành một mảnh thảo nguyên xanh biếc bao trùm mặt đất và ốc đảo, kéo dài đến cuối tầm mắt.
Chính là một vùng thảo nguyên bát ngát ở sâu trong rừng rậm!
Mà trong mây mù cuối tầm mắt, có một bóng đen thật lớn như ẩn như hiện đứng vững trong thiên địa.
Dường như tán cây rậm rạp của nó đã bao trùm khắp không trung.
Đứng trước mặt bóng đen kia, Lâm Hữu và Rồng Yêu Đế dưới thân hắn tựa như một hạt cát nhỏ trong sa mạc, nhỏ bé vô cùng.
- Đây là... Đại Thụ Bản Nguyên?
Lâm Hữu khẽ nhếch miệng, đưa mắt nhìn cây cổ thụ sừng sừng dần dần xuất hiện trước mắt.
Nó giống như một cây cột chống trời, cứ như vậy tọa lạc ở vị trí trung ương nhất tại thảo nguyên xanh ngắt.
Chỉ tính riêng bộ rễ cây bên dưới đã lan tràn ra ngoài hơn mười km.
Bên trên tán cây có vô số phi hành ma thú với khí thế dũng mãnh đang bay lượn, tự thành một mảnh sinh thái ở trong thiên địa.
Vừa tới gần hơn một chút, Lâm Hữu đã cảm nhận được một cỗ khí tức sinh mệnh nồng đậm vô cùng đập vào mặt.
Khí tức giống như thực chất vờn quanh bên trong phương thiên địa này, khiến Đại Thụ Bản Nguyên được dát lên một tầng quang huy thần thánh.
- Ha ha, cuối cùng cũng vượt qua.
- Nhìn bộ như vậy, chắc sắp kết quả Bản Nguyên.
- Chúng ta nhanh tiến lên chiếm vị trí tốt, lần này nhất định phải cướp được nhiều hơn mấy quả Bản Nguyên.
- Dùng tốc độ cao nhất đi tới!
Từng tiếng hò hét truyền đến từ phía xa xa.
Ánh mắt Lâm Hữu ngưng lại, hắn cũng theo sát bọn họ mà tăng tốc độ, đi theo đằng sau đám lãnh chúa kia.
Đại khái vì chuyện tranh đoạt quả Bản Nguyên, cho nên không có bao nhiêu lãnh chúa lựa chọn ra tay với lãnh chúa khác ở giai đoạn này, khiến hắn yên tâm hơn không ít.
Hơn nữa theo khoảng cách không ngừng thu hẹp lại, hắn cũng ra phát hiện một phần trong số những lãnh chúa này là cấp tám, vậy càng thêm không có uy hiếp gì.
Rất nhanh, lượng lãnh chúa lớn vô cùng từ khắp các phương hướng hội tụ về phía Đại Thụ Bản Nguyên, tạo thành một cảnh tượng cực kỳ đồ sộ ở trên bầu trời.
Lâm Hữu theo nhóm lãnh chúa rớt xuống mặt đất, tìm một nơi gần như an toàn, triệu hồi bộ phận binh chủng bảo vệ quanh thân, đồng thời cũng âm thầm đánh giá bốn phía.
Lúc này mới qua nửa buổi sáng nhưng đã có lượng lớn lãnh chúa tới rồi.
Nơi tầm mắt hắn quét tới, tất cả đều là lãnh chúa cấp tám, cấp chín và binh chủng đến từ các giới. Đám người này đang tốp năm tốp ba tụ tập bên trên bộ rễ cây rắc rối phức tạp của Đại Thụ Bản Nguyên, làm cho cả thảo nguyên xanh ngắt dần dần trở nên náo nhiệt.
Trong lòng Lâm Hữu vô cùng ngưng trọng.
Hắn phát hiện ở nơi này, chỉ có không đến một phần năm là lãnh chúa cấp tám, còn lại tất cả đều là lãnh chúa cấp chín ngày thường cực kỳ hiếm thấy.
Nếu ở đây xảy ra chiến đấu, chỉ sợ hắn cũng không kiếm được ưu thế gì, chớ đừng nói tới chuyện cướp đoạt quả Bản Nguyên.
- Là ngươi!
Lâm Hữu đang suy nghĩ, đột nhiên một tiếng hét đầy kinh hoảng từ xa xa truyền đến.
Lâm Hữu nghe tiếng nhìn sang, rồi không nhịn được nhăn mày lại.
Bởi vì người tới không phải ai khác, đúng là lãnh chúa hệ Ác Ma đã dùng quyển trục truyền tống định hướng chạy thoát trong tay hắn vào ngày hôm qua.
Hình như Quách Trung Hiền cũng không dự đoán được mình sẽ gặp phảii Lâm Hữu ở chỗ này. Bởi vậy, sắc mặt đối phương trầm xuống trong nháy mắt.
- Làm sao vậy? Ngươi biết hắn?
Người đàn ông trung niên bên cạnh Quách Trung Hiền thấp giọng hỏi nói, ánh mắt người này lạnh nhạt liếc Lâm Hữu một cái.
Lâm Hữu cảm nhận được khí tức trên người đối phương, vẻ mặt thay đổi một chút.
Lãnh chúa cấp chín!
Bên người gia hỏa kia lại có lãnh chúa cấp chín đồng hành!
Hơn nữa còn không chỉ một người!
Hắn đâu còn tâm tư nghĩ nhiều, thân thể lập tức căng thẳng, làm tốt chuẩn bị tùy thời truyền tống đi.
Mà lúc này, Quách Trung Hiền cũng ghé tới bên tai người đàn ông trung niên đó nói vài câu, lập tức khiến sắc mặt người này trở nên không tốt, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm vào Lâm Hữu.
- Tiểu tử, ngày hôm qua ngươi đã giết người Giới Vô Tướng chúng ta?
Trong giọng nói, ẩn chứa sát ý không thèm che giấu.
Tuy nói tranh đoạt quả Bản Nguyên không thích hợp để ra tay nhưng Lâm Hữu chỉ là một lãnh chúa cấp tám mà thôi, đối phương căn bản không để trong mắt.
Âm thanh vừa rơi xuống, người này đã triệu hồi ra hơn một ngàn binh chủng cấp chín, đi tới vây quanh Lâm Hữu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận