Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 663: Các Anh Em, Đội Ngũ Chiếm Lĩnh Trung Tâm Khống Chế Chuẩn Bị Xuất Phát, Nhanh Tới!

Lâm Hữu lại ở đài cao bày quầy hàng thêm nửa giờ, nhưng không đợi được người có duyên, bởi vậy hắn cũng trực tiếp thu quán quay về lãnh địa.
Hắn cưỡi lên Rồng Yêu Vương đi tới trước mặt pho tượng lãnh chúa ở quảng trường trung tâm thành Hoàng Sa, lấy ra thánh vật vừa trao đổi được.


Xin hỏi có thay thế thánh vật Cân Bằng Tự Nhiên hay không?



Một khi thay, không thể sửa đổi, thánh vật cũ sẽ biến mất, xin cẩn thận lựa chọn.

- Thay!
Lâm Hữu hít sâu một hơi, trực tiếp đáp.
Giây tiếp theo, thánh vật có ngoại hình pháp trượng bằng mây trong tay hắn chậm rãi bay lên, dung nhập vào pho tượng lãnh chúa ở đài cao phía trước.
Cùng với một tiếng chấn vang, một cỗ khí tức sinh mệnh nồng đậm lấy thánh vật làm trung tâm kích động lan tràn, khuếch tán ra ngoài xung quanh thành Hoàng Sa.
Đồng thời, khoảng không trên quảng trường trung tâm, dần dần hiện ra một hư ảnh cây cân thật lớn, gọi nhịp với Đại Thụ Thế Giới ở ngoài thành.
Cảnh tượng đồ sộ kia lập tức hấp dẫn tất cả ánh mắt của cư dân lãnh địa trong ngoài thành qua đây, khiến bọn họ kinh hô liên tục.
Đám tu luyện giả còn vội vàng chạy vào bên trong thành, chuẩn bị thể nghiệm một chút hiệu quả của thánh vật mới.
Lâm Hữu không để ý tới bọn họ, mà nhìn về phía Rồng Yêu Đế bên cạnh.
Quả nhiên hiệu quả giống như phần giới thiệu của thánh vật, trên người binh chủng có thêm một lớp lá chắn vô hình.
Ngay cả Linh Tịch vẫn đi theo bên người hắn, cũng được bao vây, thoạt nhìn như có thêm một tầng phòng vệ.
Lá chắn 15%, ví dụ có 1000 điểm thể chất, thì sẽ giảm 1500 thương tổn, hơn nữa còn là mỗi 10 giây phát động một lần.
Hiệu quả rất mạnh.
Thậm chí Lâm Hữu còn có tin tưởng, nếu lần này gặp lại thanh niên con ngươi đen lúc trước, hắn đã có đủ lực lượng để chiến một trận, ít nhất giữ bất phân thắng bại là không có vấn đề.
Chờ lên tới cấp chín mở khoá kỹ năng thánh vật, hắn còn nắm chắc sẽ chiến thắng!
- Các anh em, đội ngũ chiếm lĩnh trung tâm khống chế chuẩn bị xuất phát, nhanh tới!
Đúng lúc này, một tin tức đột nhiên xẹt qua trên kênh nói chuyện công quốc.
Nhanh như vậy đã xuất phát?
Ánh mắt Lâm Hữu ngưng trọng.
Hắn không kịp nghĩ nhiều, lập tức cưỡi Rồng Yêu Đế chạy về lãnh địa.
Sau khi đơn giản chuẩn bị một chút, hắn vội vàng truyền tống tới thánh vực, đi vào bên trên quần đảo trôi nổi.
Quả nhiên lúc này ở quần đảo trung tâm, đã có lượng lớn lãnh chúa cấp bảy cấp tám tụ tập, tất cả đều đứng bên ngoài cửa vào vị diện sẵn sàng trận địa đón quân địch.
Mà quả nhiên đứng ở trước nhất, là mấy lãnh chúa uy tín lâu năm thoạt nhìn khá lớn tuổi, xem ra bọn họ chính là người khởi xướng chiến dịch lần này.
Nghe tiếng nghị luận bên cạnh, hình như mấy người kia rất có uy vọng bên trong lãnh chúa cấp tám cả đại lục, thực lực có thể xếp vào hai mươi hạng đầu.
- Thật kích động, rốt cục cũng có thể tính sổ với đám gia hoả đại lục Nguyên Sát kia.
- Nghe nói hiện giờ đúng là khi bên kia ít người nhất, chúng ta cần phải thừa dịp tin tức chưa tiết lộ, nắm chặt thời gian tiến công.
- Chẳng quan tâm người khác nhiều người hay ít người, giết đủ đã lại nói sau.
- Ha ha, coi chừng đến lúc đó không cẩn thận bị người giết chết nhé.
Bên cạnh không ngừng truyền đến tiếng kích động nghị luận của lãnh chúa khác.
Lâm Hữu nhìn quanh một vòng, trên cả đài cao ít nhất cũng có 20 -30 ngàn lãnh chúa, và phần lớn đều là cấp tám.
Quy mô không phải lớn bình thường, tuyệt đối đủ để khiến Giới Nguyên Sát uống sạch một bình (ăn không tiêu).
- Được rồi, xuất phát!
Vừa nghe người đàn ông trung niên hệ nhân hình đứng ở trước nhất hét lớn một tiếng, rốt cục đội ngũ cũng hành động.
Mấy chục ngàn người được mấy vị lãnh chúa kia dẫn dắt hóa thành thủy triều, dũng mãnh lao tới cửa vào vị diện, sau đó đều triệu hồi phi hành tọa kỵ, bay khỏi cửa vào.
Một ít người không có phi hành tọa kỵ, đều nhờ những người khác tiện thể mang mình bay đoạn đường, tăng lên tốc độ chạy đi.
Lâm Hữu xen lẫn trong trong đám người, cũng triệu hồi Rồng Yêu Đế ra, chuẩn bị đi theo đội ngũ.
- Lâm Hữu!
Không ngờ, lúc này một âm thanh đột nhiên vang lên ở sau người.
Lâm Hữu nghi hoặc quay đầu lại, lập tức thấy hai bóng dáng đang đi về phía hắn.
Rõ ràng là hai người Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm đã nhiều ngày không thấy.
- Các ngươi cũng đến đây?
Lâm Hữu khiến cho Rồng Yêu Đế chờ trước, tiến lên nghênh đón.
- Đương nhiên rồi, loại chuyện này sao thiếu được ta?
Nghiêm Liệt nhếch miệng cười nói.
- Dường như mấy ngày gần đây chưa nhìn thấy ngươi, đang bận chuyện gì ư?
Tư Đồ Kiếm theo sát mà hỏi.
- Ách... Xem như vậy đi.
Lâm Hữu ngập ngừng một chút.
Mấy ngày nay, hắn vẫn luôn dưỡng thương trong cung điện của đại đế Thánh Diệu, đương nhiên bọn họ không nhìn thấy hắn.
Nhưng hắn không dừng lại trên đề tài này lâu, lại nói tiếp:
- Có chuyện gì chúng ta vừa đi vừa nói, bằng không sẽ tụt lại phía sau.
- Cũng đúng, vừa đi vừa nói.
Tư Đồ Kiếm gật đầu, trực tiếp triệu hồi ra hai tọa kỵ đường lang, sau đó nhìn về phía Nghiêm Liệt bên cạnh.
- Nhìn ta làm cái gì, ta không thèm cưỡi con côn trùng xấu xí của ngươi đâu, chẳng phong cách tí nào.
Vẻ mặt Nghiêm Liệt đầy ghét bỏ, sau đó hắn nhìn về phía Lâm Hữu:
- Lâm Hữu mau, triệu hồi một con nữa ra cho ta đi, thực vật rồng của ngươi soái hơn một chút.
- Thích cưỡi cũng không có mà cưỡi.
Tư Đồ Kiếm khinh thường bĩu môi, trực tiếp ngồi lên lưng Đường Lang.
-...
Lâm Hữu yên lặng không nói gì, lại cảm thấy một trận buồn cười.
Quả nhiên gia hoả Nghiêm Liệt này vẫn không nỡ bỏ một vị trí binh chủng trống để chiêu mộ tọa kỵ phi hành.
Nhưng hắn cũng không nói thêm điều gì, tâm niệm vừa động, triệu hồi Rồng Yêu Hậu ra.
- Đi thôi, quân đoàn đã đi xa, chúng ta phải nhanh vượt qua mới được.
Nói xong, ba người trực tiếp cất cánh, đuổi theo đoàn người.
Đội ngũ gần 30 ngàn người, có thể nói là cực kỳ lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận