Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1272: Trận Chiến Mở Màn.

Lâm Hữu suy nghĩ một chút rồi đặt cược toàn bộ gia sản trên người mình, hai trăm khối tinh thạch cấp 12.
Không còn cách nào khác.
Hiện tại hắn chỉ có như vậy, hơn nữa còn là số tiền đoạt lấy từ chấp sự điện Vạn Thần ở thành Trấn Ma trước đó.
Tuy không nhiều, nhưng nếu hắn thắng cược thì có thể nhân lên gấp đôi.
Đến lúc đó lãi mẹ đẻ lãi con, còn sợ không có tiền sao?
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là đội ngũ của hắn có thể chiến thắng, cho nên nhất định phải cẩn thận tham gia mới được.
Dựa theo hiểu biết của hắn đối Thần Vực, binh chủng tiềm lực tối cao của lãnh chúa cấp 12 cơ bản đều là cấp Truyền Kỳ, dù là Chuẩn Thần cấp 10 thì cũng chỉ có 7 triệu 250 ngàn điểm thuộc tính mà thôi.
Binh chủng Vương tộc của hắn sẽ không yếu hơn quá nhiều.
Cho nên sau khi suy tính, Lâm Hữu quyết định lựa chọn Thanh Cương ra sân đầu tiên.
Bởi vì thiên phú Thống Ngự Chiến Trường của Thanh Cương là tăng thêm 20% phòng ngự cho tất cả cận chiến, cộng thêm Chuẩn Thần cấp 2 của hắn là 40%, 7 triệu điểm thể chất sẽ không yếu hơn đối phương bao nhiêu, huống hồ Chuẩn Thần cấp 10 cũng không phải tùy tiện có thể nhìn thấy.
Sau khi lựa chọn số tiền đặt cược và binh chủng sẽ ra trận, Lâm Hữu đi thẳng tới trên khán đài, tiếp tục quan sát cuộc chiến trong sân.
Lúc này, binh chủng của đội ngũ hai bên đã chiến đấu đến giai đoạn gay cấn, chỉ còn lại một vài binh chủng đang giao tranh với nhau.
Cuối cùng, trong tiếng hò hét cao vút của khán giả, một phương binh chủng thua trận, tuyên bố cuộc tranh tài kết thúc.
Ngay sau đó, trên khán đài nổi lên vô số tiếng reo hò và giận mắng, lại kéo bầu không khí lên đến cao trào lần nữa.
[ Xin quý khách chú ý, trận chiến đấu tiếp theo sẽ bắt đầu sau mười phút nữa.]
[ Lần này là buổi biểu diễn cấp 12, quý khách muốn tham gia mời nhanh chóng tiến hành đăng ký.]
Tiếng nhắc nhở thanh thúy vang lên và quanh quẩn khắp sân thi đấu.
Khán đài vốn dĩ náo nhiệt càng ồn ào không ngớt.
- Nhanh như vậy đã đến buổi diễn cấp 12 rồi?
- Quá tuyệt vời! Ta đang muốn xem binh chủng cấp 12 chiến đấu như thế nào!?
- Đi thôi, có gì nói sau, bây giờ mau đi chiếm chỗ ngồi tốt!
Bởi vì điện Vạn Thần tổ chức tế điển, cho nên mấy ngày này trong Thành Vạn Thần xuất hiện rất nhiều lãnh chúa cấp cao của các thế lực khác nhau.
Lãnh chúa cấp 12 bình thường khó gặp cũng đông đúc hơn trước, cho nên tổ chức buổi diễn cấp 12 trở nên dễ dàng rất nhiều.
Các lãnh chúa còn lại nghe được trận tiếp theo là cấp 12, lập tức điên cuồng ùa vào trong trường đua ngựa, muốn chiếm được vị trí tốt trên khán đài.
Thậm chí có người tìm tới lãnh chúa cấp 12 tham gia giao đấu rồi đưa tiền đặt cược của mình cộng thêm chút phí tổn cho đối phương, dự định kiếm một món tiền lớn.
Cái này cũng là một con đường mà những người không tham gia trận đấu cũng có thể đặt cược.
Tóm lại toàn bộ bầu không khí bị xào lên đến cao ngất, tiếng reo hò xông thẳng lên trời, cơ hồ sắp xé tan tầng mây.
Cuối cùng, mười phút trôi qua, từng cột ánh sáng xuất hiện, từng binh chủng cấp 12 lục tục xuất hiện trong sân và được phân phối ngẫu nhiên đến hai phe.
Số lượng thật sự khoa trương, tổng cộng có gần hai ngàn binh chủng.
Nói cách khác, tham gia trận đấu này có gần hai ngàn lãnh chúa cấp 12!
Thật không hổ là tế điển điện Vạn Thần, có thể hấp dẫn nhiều lãnh chúa cấp cao tới như vậy, ngày thường Chuẩn Thần cực kỳ hiếm thấy cũng nhiều vô số kể.
- Thật nhiều binh chủng cấp 12!
- Mau nhìn mấy thiên sứ phía sau cùng kìa, khí thế thật là mạnh!
- Này sợ là đã đạt tới Chuẩn Thần cấp 7 trở lên?
- Phe bên kia có mấy Khô Lâu Vương, nhưng sao thân thể lại là màu vàng kim?
Trên khán đài vang lên vô số tiếng kinh hô, tất cả đều kích động đánh giá binh chủng cấp 12 mà ngày thường khó gặp được.
Mỗi đội ngũ có một ngàn binh chủng, bọn hắn cứ như vậy đứng tản ra ở hai bên, nhìn đối phương với vẻ mặt tràn ngập chiến ý.
Chuyến này bọn chúng chiến đấu vì chủ nhân, tuyệt đối không thể làm xấu tên tuổi của chủ nhân!
Đây là nhận thức chung của tất cả binh chủng.
Là binh chủng cấp 12, hơn nữa đều là binh chủng anh hùng, trí tuệ của bọn chúng rất cao, tự nhiên là không hy vọng thua trận này.
- Chủ nhân, trận tiếp theo để ta lên đi.
Trong không gian bản nguyên của Lâm Hữu truyền đến giọng nói nóng lòng muốn thử của Vô Ảnh.
- Không, chủ nhân hãy để ta đi, một mình ta là có thể đánh toàn bộ nằm sấp!
Giọng nói của Tiềm Long lập tức vang lên.
Vương tộc còn lại nghe vậy đều lần lượt tự ứng cử ra trận, muốn mình là người xuất chiến kế tiếp, trong không gian Bản Nguyên vô cùng náo nhiệt.
Cùng lúc đó, chỗ cao nhất trên khán đài.
Mấy tên lãnh chúa cấp 12 khí thế cường hãn tập hợp một chỗ, khinh thường nhìn xuống bên dưới.
- Vận khí không tệ, tất cả binh chủng của chúng ta đều được phân phối cùng một đội.
Một nam trung niên nói vẻ mặt nghiền ngẫm.
- Thế nào? Có nắm chắc chiến thắng sao? Lần này ta đặt cược rất nhiều đấy.
Một người khác thấp giọng hỏi.
- Yên tâm đi, với kỹ năng liên hợp của hai chúng ta, tuyệt đối có thể đè đánh phía đối diện.
- Đúng vậy, nếu chúng ta được phân đến cùng một chỗ, như vậy trận đấu này thắng chắc rồi.
Trong giọng nói của những người này tràn ngập sự tự tin, giống như đã nắm chắc thắng lợi trong tay.
Trong lúc bọn hắn trò chuyện thì âm thanh nhắc nhở rốt cuộc vang lên.
[ Trận chiến sắp bắt đầu, năm, bốn, ba, hai, một... Bắt đầu!]
- Rống!
Sau tiếng ra lệnh, binh chủng dã thú trong sân lập tức phát ra tiếng gầm vang dội, mãnh thú phóng tới với tốc độ cực nhanh, một binh chủng có hình dáng chú ngựa dẫn đầu vọt tới trước.
Tiếp theo chính là binh chủng hình người hệ kỵ binh, tất cả sôi nổi hô xung phong rồi lao tới đối phương.
Phía sau có binh chủng đánh tầm xa và phụ trợ phát ra công kích đủ mọi màu sắc, hóa thành tia sáng đầy trời đổ xuống phe địch rồi nổ tung.
Cảnh tượng khí thế bàng bạc kia tức khắc khiến các lãnh chúa trên khán đài trợn mắt há hốc mồm, chăm chú nhìn chiến cục trong sân.
Trong nháy mắt, tất cả binh chủng đều chiến đấu kịch liệt, trải rộng toàn bộ trên trời dưới đất, hai bên cân tài cân sức, cục diện vẫn đang ở thế cân bằng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận