Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 710: Tin Tức Lan Truyền

Qua chiến đấu lần này, binh chủng của hắn không tổn thất nhiều, chỉ mất mười mấy con mà thôi.
Hai người Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm lại tổn thất tương đối lớn hơn một chút, gần như tổn thất hơn một phần ba.
Nhưng vừa nhận được 300 triệu ma năng, hoàn toàn có thể một lần nữa chiêu mộ trở lại, còn có dư để mua những thứ khác nâng cao thực lực, nói tóm lại vẫn là buôn bán lời.
- Đi thôi.
Thời gian cấp bách, bọn họ cũng không kịp rửa sạch hiện trường.
Chính là đơn giản xử lý một ít dấu vết rõ ràng, sau đó không ở lại lâu, vội vàng rời khỏi, chạy trở về Thánh Vực.
Quả nhiên không bao lâu sau, đã có vài bóng người xuất hiện ở gần chiến trường
May mắn bọn họ rời đi rất nhanh, cũng không bị phát hiện.
Nửa giờ sau, ba người đã trở lại đế quốc Cơ Giới, ngồi lên ô tô bay nghênh ngang đi về trung tâm khống chế.
Mắt thấy Rừng Ác Mộng càng ngày càng xa, lúc này ba người mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
- Tiếp theo các ngươi có tính toán gì không?
Tư Đồ Kiếm dẫn đầu hỏi.
- Chắc là ta sẽ tiếp tục thăm dò khu vực rừng rậm, cố hết khả năng tăng lên thực lực.
Lâm Hữu suy nghĩ một chút rồi nói.
Chiến đấu lần này khiến cho hắn khắc sâu hiểu biết về sự cường đại của lãnh chúa cấp chín.
Chỉ là một cấp chín bình thường nhất mà thôi, đã khiến ba người bọn họ ra hết thủ đoạn, rất mạo hiểm.
Nếu không phải trước đó hắn đã làm ra một đống lớn chuẩn bị chuyên môn nhằm vào, cùng hai kiện trang bị cấp mười tăng phúc, chỉ sợ lần này người thua có thể là bọn họ.
Cho nên hắn tính toán trước khi chiến trường vạn giới tới gần, cố hết khả năng thu thập tài nguyên, tăng thực lực lên tới cực hạn.
- Ta cũng vậy, trong khoảng thời gian này ta chuẩn bị phát triển lãnh địa, khiến cho tín ngưỡng lực tăng nhanh một chút.
Nghiêm Liệt nói ngay sau Lâm Hữu.
Vì năng lực gia trì khí thế, đối phương đã định sẵn phải tự mình lên sân khấu chiến đấu.
Cho nên thực lực bản thân càng thêm quan trọng hơn những người khác.
Thực lực tăng lên, năng lực sinh tồn cũng sẽ tăng lên thật lớn, vì vậy, trong giai đoạn hiện giờ, đây là chuyện ưu tiên hàng đầu với Nghiêm Liệt.
- Còn ta, trong khoảng thời gian này cũng nên trở về giải quyết chuyện quan hệ giữa ta và gia hỏa kia.
Giọng nói của Tư Đồ Kiếm trở nên trầm thấp.
- Gia hỏa kia... Là chỉ Đại Đế Trường Phong?
- Đúng, cũng tới lúc nên giải quyết mâu thuẫn giữa chúng ta.
Hình như lần hành động chém giết cấp chín này đã cho Tư Đồ Kiếm dũng khí lớn lao, ánh mắt hắn đột nhiên trở nên kiên định.
Hắn thân là đứa con của Đại Đế nhưng không dựa vào tài nguyên của cha mình, ngược lại vẫnn luôn dựa vào thực lực bản thân đạt tới độ cao như vậy.
Đối với rất nhiều người, đã xem như cực kỳ vĩ đại.
Lâm Hữu từng nghe nói về chuyện giữa Từ Đồ Kiếm và Đại Đế Trường Phong.
Hình như bắt đầu từ khi hắn còn nhỏ, Đại Đế Trường Phong đã cực kỳ khắc nghiệt với hắn, thậm chí còn khắc nghiệt hơn thủ hạ.
Điều này cũng tạo nên tình huống bây giờ.
Rất nhiều lúc Đại Đế Trường Phong không hoàn thành nghĩa vụ của một người cha, chỉ bồi dưỡng Tư Đồ Kiếm như một công cụ kế thừa.
Cuối cùng mâu thuẫn tích lũy đến đỉnh điểm, hai cha con quyết liệt.
Lâm Hữu không biết sau chuyện này có gì đó càng thêm bí ẩn hay không nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, sau khi im lặng hồi lâu, hắn nói:
- Nếu như vậy, về sau chúng ta có cơ hội lại tiếp tục hợp tác cùng nhau nhé, có cái gì cần hỗ trợ cứ nói với ta.
- Ừm, ta sẽ.
Tư Đồ Kiếm yên lặng gật đầu.
Đại khái là vừa trải qua một hồi đại chiến tiêu hao quá lớn.
Ba người không nói gì nữa, chỉ tựa vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi, cũng khiến không khí cả xe dần dần trở nên yên tĩnh lại.
Một giờ sau, bọn họ cũng trở lại bên trong Thánh Vực.
Sau khi từ biệt nhau trên quần đảo trôi nổi, Lâm Hữu trực tiếp truyền tống quay về lãnh địa, đến dưới tàng cây Đại Thụ Thế Giới dùng ma năng vừa đạt được bổ sung binh chủng tổn thất.
Mà hắn không biết chính là không bao lâu sau khi hắn trở về, tin tức Trương Quan bị đánh chết giống như một cơn gió lớn, rất nhanh đã truyền khắp Thánh Vực.
…………
- Nghe nói gì chưa? Tên Trương Quan kia bị người giết bên trong Rừng Ác Mộng!
- Trương Quan? Chẳng lẽ là lãnh chúa cấp chín của vương quốc Lăng Vân?
- Đúng vậy, chính là hắn, hôm nay mấy anh em đến Rừng Ác Mộng thăm dò, đã phát hiện ra thi thể của hắn nằm bên trong rừng rậm.
- Moá nó! Một lãnh chúa cấp chín mà chết như vậy? Ai mạnh thế nhỉ?
- Cần phải hỏi sao? Khẳng định là lãnh chúa cấp chín khác làm.
- Chết hay lắm, nhân phẩm tên kia xấu xa, ta đã sớm nhìn hắn không vừa mắt.
Trong cả đại lục không có nhiều lãnh chúa cấp chín.
Cho nên về cơ bản đại đa số lãnh chúa đều biết bọn họ.
Dù không biết, có thể đều nghe nói qua một ít.
Cho nên khi tin tức Trương Quan bị giết truyền ra, vẫn làm nổi lên một mảnh oanh động, tất cả đều đang suy đoán hung thủ là ai.
Một bộ phận người mắng to đầy sung sướng, hình như ngày thường đã bị Trương Quan ức hiếp khá nhiều.
Tuy lãnh chúa cấp chín chết đi sẽ có chút ảnh hưởng tới khí vận giới vực nhưng chẳng có bao nhiêu người đồng tình với loại gia hoả xuống tay với đồng tộc như Trương Quan.
Chỉ có thể nói hắn chết xứng đáng.
Chết rất hay!
Mà khi mọi người ở đây đang bàn tán xôn xao về chuyện này.
Đương sự Lâm Hữu lại không để ý đến chuyện bên ngoài, đang ở bên trong lãnh địa tiếp tục Đột Biến binh chủng.
Hơn nửa giờ trôi qua, hắn cũng bổ sung toàn bộ binh chủng tổn thất.
Nhìn lại ma năng, còn chừng 270 triệu, về cơ bản đều tiêu hao trên qúa trình Đột Biến Rêu Cộng Sinh.
Nhưng với hắn ở hiện tại, chút tiêu hao ấy cũng không tính là cái gì.
Lâm Hữu Đột Biến xong binh chủng đứng dậy vỗ bụi đất trên người, đi vào Ao Chuyển Hóa Anh Hùng.
Trong khoảng thời gian này hắn luôn cân nhắc, nên dành vị trí anh hùng còn lại cho binh chủng nào.
Suy đi tính lại, hắn vẫn quyết định dùng danh sách này để cường hóa binh chủng vương tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận