Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1411: Đại Quân Tập Kết (Phần 2)

Trong Thần Hải, chính là vị trí lãnh địa của Chủ Thần, cũng là nơi linh hồn cuối cùng của Chủ Thần tiêu tán.
Nếu như hắn có lưu lại truyền thừa gì thì đúng là có khả năng rất lớn ở đây.
Nhưng vấn đề là, hiện tại toàn bộ Thần quốc và các đại thế lực xung quanh đều đang tìm kiếm tung tích của hắn, hắn muốn chui vào đó gần như không thể.
Một khi bị phát hiện, bị bảy đại Thiên Vương đồng thời tiến hành vây công, cho dù thực lực của hắn có mạnh hơn nữa cũng khó thoát khỏi cái chết.
Quả nhiên.
Ta vẫn phải phải đề thăng một ít thực lực mới được.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, tuỳ tiện tiến vào Thần quốc sẽ chỉ chịu chết không công mà thôi.
Nhưng mà cũng tốt.
Từ khi đi vào Thần Vực, hắn vẫn ở đào vong bốn phía, không có một ngày được sống cuộc sống an ổn, giờ cũng là lúc nên tĩnh dưỡng một chút.
Dù sao đã nhận được tin tức trọng yếu như vậy, không cần vội vã nhất thời.
Cứ như vậy.
Ba người lại trò chuyện một chút tình hình gần đây của mỗi người, sắc trời bên ngoài cũng dần dần tối xuống.
Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm cáo biệt một tiếng, rồi cưỡi toạ kỵ rời khỏi.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua hình chiếu mặt trăng và điểm điểm tinh quang trong hồ nước xa xa, cũng quay người về lãnh địa, biến mất trong bóng đêm đen kịt.
Sáng sớm hôm sau.
Lâm Hữu đang ngủ mơ màng bị âm thanh huyên náo ngoài rừng rậm đánh thức.
Thông qua liên hệ với Phỉ Thuý Lục Long, rất nhanh hắn đã nhìn thấy xa xa có từng đội ngũ khổng lồ do lãnh chúa và binh chủng tạo thành, đang từ bốn phương tám hướng hướng tiến về Sâm Chi Thánh Vực.
Nếu như hắn đoán không sai thì đây chính là đội ngũ mà Đoàn Trường Phong nói, muốn cùng bọn hắn tấn công Thần Quốc.
Mặc dù chỉ vừa chạy tới chỉ là một phần trong đó mà thôi, nhưng quy mô như vậy cũng đã rất lớn, lập tức làm cho cả thành trấn xung quanh Sâm Chi Thánh Vực trở nên náo nhiệt hơn, cũng có rất nhiều lãnh chúa cấp thấp đến rèn luyện.
- Các người mau nhìn! Bên kia có rất nhiều binh chủng!
Trong một đội ngũ cách bọn Lâm Hữu gần đây, một đám lãnh chúa thiếu niên, còn có chút ngây ngô rất nhanh đã chú ý tới từng toà lãnh địa rộng rãi ở biên giới và bóng người to lớn bay lượn trên bầu trời Sâm Chi Thánh Vực, phát ra từng tiếng kinh hô.
Rất nhiều người trong số bọn hắn đều là vừa thức tỉnh không bao lâu, phổ biến đều ở cấp 8 trở xuống.
Nơi nào thấy qua cảnh tượng hùng vĩ như thế?
Ngay cả những lãnh chúa cấp 10 trở lên trong đội ngũ kia cũng đều vẻ mặt sợ hãi, bọn hắn vẫn là lần đầu nhìn thấy binh chủng và lãnh địa khí thế khủng bố như vậy.
- Nhìn cái gì vậy!
Lúc này, một người đàn ông cấp 12 dẫn đầu đột nhiên quay đầu.
- Bên đó là chỗ ở của các Chân Thần của Sâm Chi Thánh Vực, nghe nói hôm qua còn có một vị Thiên Thần tới, không muốn chết thì đừng tuỳ tiện tới gần.
- Thiên Thần!
Mọi người phía dưới nghe vậy thì ánh mắt lập tức trừng lớn, không hẹn mà cùng nhìn về phía ven rừng rậm.
Cấp độ như bọn hắn, nơi nào thấy qua loại tồn tại tầng thứ này?
Đây chính là Thiên Thần đó!
Ở trong cả Thần Vực đều là đại nhân vật đứng đầu nhất.
Đừng nói là Thiên Thần.
Dù là Chân Thần thì bọn hắn cũng chỉ từng từ xa nhìn qua một chút mà thôi, ngay cả như thế nào cũng không thấy rõ.
Một thiếu niên hệ Vong Linh vẻ mặt khao khát nói:
- Các ngươi nói xem vị Thiên Thần kia có chọn truyền nhân trong số chúng ta không?
- Tỉnh lại đi, với binh chủng Hiếm Có cấp ban đầu của ngươi, Thiên Thần sẽ coi trọng ngươi sao?
- Đúng vậy, ít nhất phải là Siêu Phàm cấp mới được, hơn nữa còn phải thức tỉnh thiên phú cực tốt.
- Không biết Thiên Thần có hình dạng như thế nào, chắc cũng đã sống mấy chục ngàn năm rồi nhỉ?
- Nên đi rồi, nếu có thể nhìn thấy thì tốt rồi.
Nói xong, các lãnh chúa tuổi trẻ lại không khỏi nhìn về phía bầu trời xa xa bị màn sáng bao phủ kia, tràn ngập chờ mong.
Thời gian nửa tháng thoáng cái đã trôi qua.
Chỉ trong vòng hơn mười ngày ngắn ngủi, ngoài Sâm Chi Thánh Vực đã tập kết rất nhiều lãnh chúa, cấp 12 trở lên càng nhiều vô số kể.
Tất cả bọn hắn đều là quốc gia và thế lực đã từng bị Thần Quốc lấn ép.
Bây giờ thu được Sâm Chi Thánh Vực hiệu triệu tiến công Thần Quốc, rất nhiều người đều là làm việc nghĩa không chùn bước dẫn đội chạy đến.
Mà theo đội ngũ không ngừng lớn mạnh, tin tức đương nhiên cũng không giấu được, rất nhanh đã bị Thần Quốc và các thế lực lớn biết được, trong lúc nhất thời vùng phía Đông và vùng phía Nam Thần Vực một mảnh xôn xao.
- Ta không nghe lầm chứ? Sâm Chi Thánh Vực lại muốn tập kết đội ngũ tấn công Thần Quốc?
- Tấn công Thần Quốc? Bọn hắn điên rồi sao?
Tuy Thần Quốc không có Chủ Thần, nhưng bảy đại Thiên Vương và hơn trăm vị Thiên Thần cao cấp cũng không phải đùa giỡn.
- Chẳng lẽ bọn hắn muốn chịu chết hay sao?
Sâm Chi Thánh Vực ở trong cả Thần Vực, nhiều lắm là chỉ có thể coi là một quốc độ Thiên Thần mà thôi, thể có 5 Thiên Thần cao cấp trở lên đã không tệ.
Cho dù lại thêm quốc gia lớn nhỏ xung quanh, có thể đạt tới một nửa Thần Quốc hay không còn khó nói.
Huống chi trong Thần Quốc còn có bảy vị Thần Thiên Vương đã từng phụng dưỡng Chủ Thần, thực lực có thể xưng là khủng bố.
Cử động lần này ở trong mắt người khác không khác nào thiêu thân lao vào lửa, không khác gì chịu chết.
Mà lúc này.
Bên trong Thần Quốc, một đám Thiên Vương cao cấp tề tụ một đường.
- Ý của ngươi là, lãnh chúa hạ giới mang truyền thừa của Chủ Thần trên người kia rất có thể ở trong Sâm Chi Thánh Vực à?
Ngồi ở chủ vị là một vị lão giả đạt tới Thiên Thần cấp 9, một thân khí thế cực kỳ cường hãn.
Một vị Thiên Vương nghiêm túc nói:
- Chắc là không sai được, người đứng đầu Sâm Chi Thánh Vực là Thu Hàm Nguyệt có quan hệ không tầm thường với Đoàn Thiên Vương, nếu Đoàn Thiên Vương còn sống thì khả năng rất lớn sẽ ở đây.
- Nghe ngươi nói như vậy, đúng là có khả năng này, nếu không thì chỉ dựa vào một mình Thu Hàm Nguyệt chắc chắn không dám đối đầu với chúng ta.
- Vậy còn chờ gì nữa? Tranh thủ thời gian phái người tới bắt lãnh chúa hạ giới kia đi, nếu còn kéo dài sợ rằng sẽ bị những người khác vượt lên trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận