Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 579: Nhiệm Vụ Chiến Trường Cuối Cùng (1)

Trải qua hai ngày tra xét, trên cơ bản nhóm lãnh chúa đã biết, ở chỗ sâu trong chiến trường có Đại Pháp Sư Vong Linh trấn thủ.
Hơn nữa tổng cộng có năm tồn tại như thế, phân biệt đóng ở năm phương hướng, giống hệt khảo nghiệm Mộ Kiếm.
Hiện giờ, đường phía Tây đã bị đả thông, cho nên đội ngũ lãnh chúa vừa tổ chức chuẩn bị phá vây cũng trực tiếp bỏ qua kế hoạch đó, tiếp theo ai nấy đều tự thay đổi tuyến đường. Chuyện này lập tức khiến cả chiến trường trở nên náo nhiệt.
Mà lúc này, ở chỗ sâu trong chiến trường phía Đông.
Mễ Già Nhĩ đang chỉ huy binh chủng chiến đấu kịch liệt với Đại Pháp Sư Vong Linh khác, cũng ngừng thế công lại.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ lạnh nhạt, toát ra một tia tối tăm và nghi hoặc.
- Lại có người, có thể giết chết ma thú lãnh chúa nhanh hơn binh chủng hệ Thiên Sứ của ta?
Phải biết rằng, ma pháp Thánh Quang của hắn có tính khắc chế thiên nhiên với hệ Vong Linh.
Ngay cả như vậy, vẫn chậm hơn người khác một bước, với một người vốn kiêu ngạo như hắn, chuyện này tuyệt đối không được phép xảy ra.
- Là hắn ư?
Cuối cùng, tầm mắt của Mễ Già Nhĩ rơi xuống vị trí số ba bên trên Bảng Ma Năng.
Không giống những người khác.
Hắn lại không cho rằng hành động lần này do lãnh chúa mấy giới vực liên hợp lại.
Mà ánh mắt của hắn chỉ tập trung trên người Lâm Hữu mà thôi.
Bởi vì ngay vừa rồi, tốc độ tăng trưởng ma năng của Lâm Hữu nhanh như thế, chỉ có quét sạch biển khô lâu ở chỗ sâu trong chiến trường mới làm được.
Hơn nữa thời gian cũng rất thích hợp, cho nên hắn liếc mắt một cái đã nhận định Lâm Hữu là kẻ đánh chết Đại Pháp Sư Vong Linh kia, tới cuối cùng trên mặt cũng lần đầu tiên lộ ra vẻ nghiêm túc.
- Tốt lắm, đã thật lâu rồi không ai có thể vượt qua ta như vậy.
Lời nói vừa hạ xuống, cánh chim trắng nõn sau lưng hắn xòe ra, bộc phát ra một cỗ thánh quang lực cường đại.
Trong nháy mắt, Đại Pháp Sư Vong Linh bị một đám Thiên Sứ cấp chín vây công kia, đã hoàn toàn bị áp chế, khắp nơi trên người nó đều là miệng vết thương bị ma pháp thánh quang nổ ra.
Bên kia, sâu trong chiến trường.
Lâm Hữu vẫn một đường đi tới.
Mãi cho đến khi cột sáng trên người biến mất, hắn mới chịu ngừng lại, tìm một góc nào đó tạm thời nghỉ ngơi, khôi phục tại chỗ.
Sau khi hắn xác định không ai đến tìm phiền toái mới lấy ra ba dạng bảo vật vừa đạt được từ trong không gian cá nhân.
Điều khiến cho hắn cực kỳ mừng rỡ chính là, bên trong ba dạng bảo vật này, lại có một tấm quyển trục thăng cấp binh chủng!
Cũng không biết là xác suất xuất hiện quyển trục này cao, vẫn bởi vì vận khí của hắn tốt.
Kể từ đó, hắn đã có hai tấm quyển trục thăng cấp.
Lâm Hữu vui rạo rực cất quyển trục cẩn thận, tiếp theo lại nhìn về phía dạng bảo vật thứ hai, là một miếng lệnh bài màu vàng có hoa văn đầu khô lâu.
Đúng vậy!
Lại là một miếng Lệnh Bài Binh Chủng Hiếm!
Quả nhiên bảo vật chiến trường số 1, không giống bình thường.
Ngay cả loại Lệnh Bài Binh Chủng Hiếm cực kỳ trân quý này, đều có thể dùng làm khen thưởng bình thường.
Nếu đặt trên chiến trường khác, tuyệt đối sẽ không dám tưởng tượng.
Phỏng chừng hệ thống cũng biết bên trong chiến trường số 1 đều là thiên tài các giới, bảo vật bình thường không thể gợi lên hứng thú của bọn họ?
Hắn không nghĩ nhiều, vội vàng ấn mở giao diện xem xét.


Lệnh Bài Binh Chủng: Đại Pháp Sư Vong Linh ( hệ Vong Linh )



Phẩm cấp binh chủng: hiếm



Đẳng cấp binh chủng: cấp tám



Giới thiệu: sau khi sử dụng, có thể mở khoá binh chủng hiếm thấy Đại Pháp Sư Vong Linh hệ Vong Linh.



Điều kiện để sử dụng: lãnh địa cấp tám, 500 ngàn ma năng


Lại là binh chủng cùng loại với Đại Pháp Sư Vong Linh!
Lâm Hữu kinh ngạc.
Ở bên trong tất cả binh chủng hệ Vong Linh, cơ hồ có thể sắp xếp binh chủng này tiến vào năm vị trí đầu, thậm chí là ba cũng được.
Nó là binh chủng mà tất cả lãnh chúa hệ Vong Linh đều ao ước.
Bởi vì nó không chỉ có khả năng triệu hồi lượng lớn khô lâu, còn có thể sử dụng ma pháp hệ vong linh phạm vi lớn.
Tuyệt đối là binh chủng Vong Linh có chiến lực đỉnh nhất.
Hơn nữa nó còn là cấp tám, chỉ cần lãnh chúa cấp tám mở khoá là có thể trực tiếp chiêu mộ.
Nếu lấy ra bán đấu giá, này sợ là lãnh chúa hệ Vong Linh đều phát điên.
- Ha ha, buôn bán lời buôn bán lời.
Có Lệnh Bài Binh Chủng này, chút lo lắng vì binh chủng tổn thất trên mặt Lâm Hữu lập tức trở thành hư không, hắn lại vui vẻ ra mặt.
Lấy trình độ quý hiếm của lệnh bài này, không bán được trên trăm triệu, thật sự là quá xin lỗi đám lãnh chúa cấp tám.
Có một món tiền lớn này, chỉ mấy binh chủng mà thôi, còn không phải tùy tiện chiêu mộ Đột Biến ra?
Phỏng chừng hiện tại cả bên trong chiến trường, người mang theo nhiều tài phú nhất, chình là hắn?
Lâm Hữu vội vàng cất kỹ lệnh bài, đặt ở một vị trí cực kỳ dễ thấy bên trong không gian cá nhân.
Lúc này, hắn mới nhìn về phía cuối cùng.
Đó là một bảo vật chiến trường từ trước tới nay Lâm Hữu chưa từng nhìn thấy.
Hoặc nói, nó căn bản không phải là bảo vật?
Bởi vì nó xuất hiện trên tay hắn, là một lá cờ màu vàng có long văn, thuộc tính cũng chỉ có đơn giản một câu.


Lá Cờ Thống Lĩnh: bằng chứng để tiến vào chiến trường cuối cùng, 1/5

Chiến trường cuối cùng?
Có ý gì?
Chẳng lẽ là chỗ sâu nhất trong chiến trường?
Đã gần hai ngày kể từ khi Chiến Trường Vạn Giới mở ra, trên cơ bản, nhóm lãnh chúa đều đã thăm dò xong những khu vực nên thăm dò bên ngoài rồi.
Nhưng chưa từng có ai nhắc tới chiến trường cuối cùng.
Mà chỗ sâu nhất trong chiến trường này, tổng cộng có năm Đại Pháp Sư Vong Linh trấn giữ, không cần nghĩ cũng biết con đường này không đơn giản.
Chỉ sợ đây cũng là thứ mấu chốt để tham gia khảo nghiệm cuối cùng của chiến trường số 1.
Hơn nữa tổng cộng có năm cái!
Nói cách khác, ít nhất sẽ có năm người cạnh tranh cùng hắn.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua sắc trời, không sai biệt lắm còn nửa buổi sáng nữa mới đến giữa trưa, thời gian còn đủ.
Mà lúc này bóng đen có mây mù vờn quanh ở chỗ sâu trong chiến trường kia, đã trở nên ẩn như hiện, hình như cũng không còn quá xa nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận