Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 264: Hợp Tác Với Kỷ Vân Sương

Mà tiếng la lên của cô, cũng hấp dẫn một ít ánh mắt của những lãnh chúa khác bên cạnh, bọn họ đều nhìn về phía hắn.
- Vừa rồi các ngươi có nghe thấy không? Dường như hắn tên là Lâm Hữu?
- Lâm Hữu? Chẳng lẽ là lãnh chúa hệ Thực Vật đã khiến đại lục Nguyên Sát kinh ngạc lần trước?
- Dường như là vậy đó! Ngươi xem binh chủng bên người hắn, không phải là hệ Thực Vật sao?
- Moá nó, đúng thật rồi! Không nghĩ tới cả hắn cũng đến đây.
Nhóm lãnh chúa thấp giọng nghị luận, một đám đều lộ vẻ mặt kinh hãi.
Lâm Hữu nhìn đám người Kỷ Vân Sương đang đi về hướng, cũng cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.
- Sao ngươi cũng đến đây? Một nơi nguy hiểm nhường này mà cha ngươi cũng đồng ý cho ngươi tới ư?
- Ngươi đến được, vì sao ta lại không được đến?
Kỷ Vân Sương nhìn hắn đầy tức giận.
Tuy trải qua mấy ngày này tiếp xúc, cô đã khá quen thuộc với Lâm Hữu, nhưng mỗi lần đối phương thốt ra câu gì đó, đều có thể khiến cô tức muốn chết.
Cái gì mà cô không được tới nơi nguy hiểm?
Ngươi đến được, chẳng lẽ ta lại không?
Kỷ Vân Sương cảm giác mình bị người ta khinh thường, bởi vậy ánh mắt cô nhìn Lâm Hữu càng thêm khó chịu.
Bộ dáng giận mà không làm gì được của cô, lập tức khiến vẻ mặt mấy đồng đội bên người cô kinh ngạc, bởi vì đây là lần đầu tiên, bọn họ nhìn thấy Kỷ Vân Sương lộ ra vẻ mặt như vậy.
Nhưng Lâm Hữu đã lập tức cắt ngang sự kinh ngạc của bọn họ.
- Ta đâu có bảo ngươi không thể tới? Chẳng qua một chút nữa nơi này sẽ rất nguy hiểm, ngươi phải cẩn thận hơn mới được.
Lâm Hữu cũng không có cảm giác đặc biệt gì với Kỷ Vân Sương.
Nhiều nhất hắn chỉ cảm thấy cô và mình ở cùng một công quốc, cô còn giúp hắn vài lần rồi, bởi vậy hắn mới không nhịn được nhắc nhở vài câu mà thôi.
- Yên tâm đi, cha ta đã cho không ít thủ đoạn bảo toàn tính mạng rồi, sẽ không dễ dàng chết như vậy. Ngược lại là ngươi đó, có muốn theo chúng ta cùng hành động hay không?
Kỷ Vân Sương trực tiếp phát ra lời mời với Lâm Hữu.
Lâm Hữu suy nghĩ một chút, lại nhìn thoáng qua binh chủng Thiên Sứ của Kỷ Vân Sương rồi gật đầu:
- Cũng đúng, khi hỗn chiến phối hợp với nhau cũng có người giúp đỡ.
Kỳ thật hắn chỉ coi trọng năng lực tăng thêm và tinh lọc của binh chủng Thiên Sứ mà thôi…
Đương nhiên, chắc chắn hắn không dám nói suy nghĩ đó, hắn chỉ nói tiếp:
- Lần này ta đến, vì muốn tìm cơ hội đánh lén lãnh chúa cấp bảy, thu thập Tinh Hoa Lãnh Địa, cho nên sẽ có chút mạo hiểm.
- Ngươi cũng tới theo dõi lãnh chúa cấp bảy?
Kỷ Vân Sương kinh ngạc nói.
- Làm sao? Ngươi cũng vậy ư?
Lâm Hữu thu hồi ánh mắt.
- Đương nhiên rồi, ai chê mình có nhiều tinh hoa lãnh địa? Hơn nữa giết cấp bảy còn có thể thêm kinh nghiệm cho binh chủng, không cần thì phí.
- A...
Lâm Hữu giật mình.
Vậy mà hắn đã quên, lãnh chúa khác muốn thăng cấp binh chủng, cần phải đánh chết ma thú hoặc lãnh chúa ngang cấp mới được.
2500 giá trị kinh nghiệm, cũng không phải là một con số nhỏ.
Hắn cũng nhờ thú triều lần trước, mới tăng kinh nghiệm của Thanh Đằng lên tới hơn một ngàn điểm, bình thường muốn gặp được nhiều cấp bảy như vậy cũng không dễ dàng.
- Vậy được rồi, chúng ta đến thương lượng chiến thuật trước, miễn cho chút nữa sẽ luống cuống tay chân.
Cứ như vậy, Lâm Hữu và Kỷ Vân Sương và đồng đội của cô tập hợp cùng một chỗ, bắt đầu thương lượng phương pháp đối ứng tiếp theo.
Mãi cho tới gần giữa trưa, khi hai mặt trời sắp giao nhau.
Đột nhiên vẻ mặt của tất cả lãnh chúa trở nên căng thẳng.
- Sắp đến rồi, giữa trưa là thời điểm không gian bất ổn nhất!
Kỷ Vân Sương nhắc nhở một tiếng, sau đó lập tức triệu hồi ra binh chủng thiên sứ của mình, vẻ mặt cô cũng trở thêm sắc bén xưa nay chưa từng có.
Quả nhiên, ngay lúc tiếng nói của cô vừa rơi xuống, mọi người đã nghe được tiếng hét lớn của mấy đầu lĩnh cấy bảy hai bên.
- Xông lên!
- Giết cho ta!
- Giết!
Trong nháy mắt, đội ngũ hai bên vang lên một đợt rống giận, mọi người đều hóa thành nước lũ hung hăng va chạm vào nhau.
Vốn dĩ hồi nãy còn phân rõ chiến tuyền, bây giờ chỉ đảo mắt một cái, tất cả đã loạn làm một đoàn, công kích bay múa đầy trời, tất cả lãnh chúa và binh chủng đều điên cuồng chém giết lẫn nhau!
- Đi, chúng ta cũng lên thôi.
Lâm Hữu vung bàn tay to lên, mảng lớn thực vật được hắn triệu hồi ra.
Số lượng khổng lồ kia lập tức khiến cho mấy đồng đội bên cạnh Kỷ Vân Sương thầm kinh hãi, nhưng bọn họ cũng rất nhanh phản ứng lại, sau đó đều triệu hồi ra binh chủng của mình.
- Phong Vũ!
Chỉ nghe một lãnh chúa hệ nguyên tố trong đám bọn họ khẽ quát một tiếng.
Chỉ thấy mấy Nguyên Tố Gió cấp bảy có khuôn mặt kỳ bên người hắn thổi ra một luồng gió nhẹ, bao vây tất cả binh chủng xung quanh, khiến cho tốc độ của chúng nó đột nhiên tăng lên.
Cùng lúc đó, trên người Rùa Đá của một vị lãnh chúa khác bốc lên ánh sáng màu đất vàng, khiến cho xung quanh đám binh chủng bên cạnh hắn cũng được bao trùm một tầng quầng sáng phòng hộ.
Trong nháy mắt, thực lực cả đội ngũ tăng lên một bậc.
Quả nhiên không hổ là đồng đội được Kỷ Vân Sương chọn lựa, không một người nào tầm thường, thậm chí tuyệt đại đa số binh chủng bên trong đều đã đạt tới cấp bảy, chỉ có số ít cấp sáu mà thôi.
Dưới sự gia nhập của hai người, binh chủng bọn họ triệu hồi ra, cũng lao mạnh về phía chiến tuyến.
Do Cổ Thụ Chiến Tranh da dày thịt béo và Rùa Đá mở đường, đám người bọn họ trực tiếp phát động kỹ năng, hung hăng xông về phía đội ngũ đại lục Nguyên Sát!
………….
- Oanh!
Một tiếng nổ, một mảng lớn binh chủng đại lục Nguyên Sát bị thân thể cao lớn của Cổ Thụ Chiến Tranh phá tan, cũng như xé mở ra một lỗ hổng trên chiến tuyến.
Bên cạnh chúng, có nhiều vô số những sợi dây leo xuyên qua khe hở, không ngừng tiến hành đánh lén.
Rồng Yêu Vương chở nhóm cái nấm bay lên trời cao. Ngay lập tức một đám khuẩn nấm lao thẳng về binh chủng phi hành đối diện, dẫn phát liên tiếp nổ mạnh kịch liệt.
Mà đám thi thể chung quanh đang không ngừng ngã xuống, cũng bắt đầu dần dần bị thối rữa, sinh trưởng ra một gốc Hoa Tử Vong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận