Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 589: Đường Vấn Thiên Và Thanh Phượng Bị Đào Thải

- Quả nhiên không dễ dàng như vậy...
Lâm Hữu cũng không vừa lòng với kết quả này.
Nhưng kết quả cũng coi như nằm trong dự đoán.
Có thể một lần chém giết được nhiều người như vậy từ trong tay nhóm đối thủ khó giải quyết kia, cũng một phần nhờ xuất kỳ bất ý (đánh bất ngờ khi đối phương không chú ý)
Nhất là Mễ Già Nhĩ có được mảnh vỡ Thần cách, kỹ năng Thánh Quang phải nói là nhiều vô số kể, có năng lực trị liệu, bảo vệ cho đồng đội, có năng lực phát động công kích tầm xa.
Muốn thắng tên kia cũng không dễ dàng, cũng may trải qua phản kích lần này, cuối cùng phe bọn họ đã chiếm cứ thế chủ động, cướp lại được phòng tuyến.
Nhưng khiến cho tất cả mọi người không nghĩ tới chính là đúng lúc này, đám người bên ngoài chiến trường lại vang lên một mảng lớn kinh hô.
Một đám lãnh chúa vốn đang mải chiến đấu, đột nhiên cảm thấy đỉnh đầu mình tối sầm lại, bầu trời đen kịt trong nháy mắt!
……..
Biến cố xảy ra quá bất ngờ, khiến tất cả mọi người đều kinh sợ.
Cả đám ngẩng đầu, nhìn thấy một cơn sóng gió động trời cơ hồ bao trùm cả chiến trường, xuất hiện trên đỉnh đầu bọn họ.
- Ha ha ha... Một đám gia hoả không não.
Ai Lan Tư cầm Tam Xoa Kích trong tay đứng phía trên sóng lớn, từ trên cao nhìn xuống mọi người bên dưới, phát ra một tràng cười to đắc ý.
Đúng là kẻ này đã khi thừa dịp bốn phương đang quần chiến, phát động một năng lực khủng bố, triệu hồi ra công kích dũng mãnh như thế!
- Đều chết hết cho ta!
Chỉ nghe Ai Lan Tư quát một tiếng chói tai, trong nháy mắt cơn sóng lớn ẩn chứa ngập trời uy thế kia đã quét qua đỉnh đầu mọi người, bắt đầu vỗ về phía bọn họ.
- Ầm vang!!
Sóng lớn vỗ lên mặt đất, làm cho cả trung tâm chiến trường hung hăng chấn động.
Lực trùng kích dũng mãnh vô biên kia, hoàn toàn bao phủ nhóm lãnh chúa bên dưới, giống như đặt mình vào giữa biển rộng đang nổi giận, khắp nơi sáng lên mảng lớn bạch quang.
Chỉ dùng một kích, trực tiếp nhấn chìm, giết chết mấy ngàn lãnh chúa!
Nhưng nước biển này thế đi không giảm, đột nhiên đánh sâu vào lá chắn ở biên giới chiến trường, làm đám xem bên ngoài hoảng sợ, thiếu chút nữa đã trực tiếp truyền tống rời đi.
Trong lòng Ai Lan Tư vô cùng đắc ý.
Không nghĩ tới bọn người kia lại ngu xuẩn như vậy, dám ném hắn qua một bên mặc kệ, khiến cho hắn có thể ngưng tụ ra sát chiêu cường đại nhường này.
Thấy làn sóng trên chiến trường đang có xu hướng yếu bớt, hắn lập tức nhìn về phía đội ngũ bên người đang được bong bóng bảo vệ, chuẩn bị gọi bọn họ đi thu gặt đầu người còn lại, không để cho đội ngũ khác có cơ hội thở dốc.
Không ngờ.
Lúc này trong đám người bên ngoài đang xem cuộc chiến, đột nhiên lại dấy lên mảng lớn kinh hô, cắt ngang động tác của hắn.
- Cái gì!?
Sắc mặt Ai Lan Tư đại biến, hắn nhìn màn ánh ság hình tròn thật lớn với một thiên sứ thần thánh được ngưng tụ từ thánh quang dần dần lộ ra khi thuỷ triều rút đi.
Rõ ràng là Thành Lũy Bảo Vệ của Lâm Hữu và Thiên Sứ Tán Ca của Mễ Già Nhĩ, đã bảo vệ hơn phân nửa đồng đội trở lên.
- Đáng chết!
Sắc mặt Ai Lan Tư xanh mét, trở nên âm trầm vô cùng.
Hắn đã liên hợp với hơn mười vị lãnh chúa Hải Tộc phát động thế công, thế mà bị hóa giải dễ dàng như vậy!
Hắn còn có thể chấp nhận Mễ Già Nhĩ, dù sao cũng là đối thủ lâu năm, khẳng định không dễ dàng đánh bại đối phương như vậy.
Nhưng đội ngũ nhân tộc kia là có chuyện gì vậy?
Sao bên trong đội ngũ đó lại có người mang kỹ năng phòng hộ cường đại như vậy?
Mà không chỉ mình hắn.
Kể cả nhóm lãnh chúa bên trong trận doanh Bá Vương, cũng trưng ra vẻ mặt ngạc nhiên, hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Khi vừa rồi khi bọn họ nhìn thấy cơn sóng lớn khủng bố ập tới, cả đám còn cho rằng mình chết chắc rồi.
Ai biết đâu màn sáng này đột nhiên xuất hiện, bảo vệ tất cả bọn họ ở bên trong.
Dù vẫn có không ít người bị thương, nhưng vẫn thành công còn sống.
So sánh xuống, Đường Vấn Thiên và Thanh Phương bên kia thê thảm hơn nhiều.
Ngoại trừ số ít lãnh chúa có trang bị hơi tốt và có năng lực phòng hộ, cơ hồ toàn quân bị diệt, chỉ còn lại hai vị tư lệnh đứng một mình nơi đó.
- Răng rắc ——
Đúng lúc này, một tiếng giòn vang truyền đến.
Thành Lũy Bảo Vệ được Lâm Hữu phát động trong khi khẩn cấp, hoàn toàn vỡ nát.
Không đợi nhóm lãnh chúa phản ứng, trên người đột nhiên nhiều thêm một lớp lá chắn gần như hóa thành thực chất.
- Moá nó, tình huống gì đây?
- Hình như là lá chắn phòng hộ.
- Chẳng lẽ đây cũng là hiệu quả của quầng sáng kia? Móa nó, mạnh mẽ như vậy!
- Rốt cuộc là ai phát động năng lực?
- Mặc kệ nó, thừa dịp đang có lá chắn tăng phúc, làm thịt những người đó lại nói sau!
- Xông lên!
Trong tiếng rống giận dữ, lãnh chúa trận doanh Bá Vương như được Thần tương trợ, mang theo vũ khí xung phong liều chết về phía những đội ngũ khác.
Đội ngũ Mễ Già Nhĩ và Ai Lan Tư tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đánh chó rơi xuống nước này, hai phe đều nhanh chóng tới gần hai người Đường Vấn Thiên.
Đối mặt nhân số chênh lệch thật lớn như thế, dù Đường Vấn Thiên và Thanh Phượng không cam lòng cỡ nào, chỉ còn biết buông xuôi trận đấu, hóa thành một chùm sáng trắng rồi biến mất tại chỗ.
Trước khi đi, hai người này còn hung hăng nhìn thoáng qua ba người trên chiến trường.
Biến hóa này, lập tức khiến đám người bên ngoài hai mắt trừng lớn lên.
- Người bị đào thải trước, lại là Đường Vấn Thiên và Thanh Phượng?
- Rốt cuộc Lâm Hữu kia là thần thánh phương nào? Lại có thể kiên trì đến tận bây giờ.
- Có thể đứng song song với Mễ Già Nhĩ và Ai Lan Tư, xem ra chúng ta đã coi thường hắn.
- Sớm biết như vậy, ngay từ đầu ta đã chọn vào đội ngũ của hắn.
- Ta xem chưa chắc, đối đầu với hai kẻ biến thái kia, phỏng chừng rất nhanh hắn sẽ bại trận.
- Không đúng! Các ngươi mau nhìn bên trong!
Bỗng nhiên, một tiếng thét kinh hãi truyền khắp bên ngoài chiến trường.
Tất cả lãnh chúa đang ồn ào nghị luận đều nhìn vào chiến trường, rồi ngỡ ngàng phát hiện hình ảnh trong tưởng tượng của mình lại không xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận