Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 464: Đi! Ta Lập Tức Đi Lên Góp Vài Đầu Người!

Với Lâm Hữu, thu hoạch của hành trình bí cảnh lần này đã là cực kỳ lớn.
So sánh xuống mấy thứ bên ngoài như bảo vật này nọ, có vẻ không quan trọng quá mức.
Hiện giờ, hắn cần nghĩ thông suốt quá trình chiến đấu hồi nãy, rồi tôi luyện chính mình một chút, cũng thuận tiện tăng lên trình độ điều khiển lực lượng quy tắc, như vậy về sau chúng sẽ có trợ giúp rất lớn cho hắn.


Xin các vị lãnh chúa chú ý, còn hai giờ nữa thần điện hiến tế sẽ chấm dứt.



Hiện tại bắt đầu công bố các phần thường trên xếp hạng...

Đột nhiên lúc này, một tiếng nhắc nhở vang lên bên trong bí cảnh, khiến lãnh chúa các giới vốn đang xem chiến đấu, lập tức bị một quầng sáng thật lớn xuất hiện trên không trung đấu trường hấp dẫn.
Mười vị trí đứng đầu, mỗi người có thể đạt được một bí bảo cấp SSS, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy x10.
Hai mươi vị trí đầu, mỗi người có thể đạt được một bí bảo cấp SS, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy x9.
Cứ thế mà suy ra.
Bát!
Lâm Hữu cảm thấy hai má mình hơi rát rát, vừa rồi hắn còn nói không cần ban thưởng, kết quả đột nhiên nhảy ra một cái danh sách ban thưởng.
Mười vị trí đứng đầu, lại nhận được bí bảo cấp SSS, cùng mười viên Tinh Hoa Lãnh Địa!
Hơn nữa còn là tất cả những người trong giới vực tương ứng nhận được!
Trong giây lát đó, không khí trên cả khán đài trở nên nóng bỏng.
Kể cả khi không vào được mười hạng đầu, lọt vào ba mươi hạng đầu, cũng có thể nhận bí bảo cấp S và tinh hoa, giá trị này tuyệt đối đủ khiến bọn họ liều mạng một phen.
Huống chi chiến đấu này còn có thể nhận thua!
- Xem ra không liều mạng không được nha.
Tư Đồ Kiếm thấp giọng nỉ non.
Dù là hắn, cũng không thể ngăn cản sự hấp dẫn của bí bảo cấp SSS.
Hơn nữa mười viên Tinh Hoa Lãnh Địa đại biểu cho có thể thăng cấp thêm một binh chủng cấp tám.
Tuy với người sắp nâng lãnh địa lên cấp tám như hắn, nó chẳng là cái gì, nhưng vẫn là một lượng tài nguyên cực kỳ dày.
- Đi! Ta lập tức đi lên góp vài đầu người!
Nghiêm Liệt đùng đùng đứng dậy, đi đến Truyền Tống Trận.
- Ta cũng đi!
- Tính ta một cái!
- Xông lên! Tiếp tục thắng thêm mấy lần!
Nhóm lãnh chúa cao giọng la lên, đều dũng mãnh tràn về đấu trường.
Lãnh chúa các giới khác cũng như thế, ánh mắt một đám đều trở nên nóng bỏng.
Lâm Hữu không nói thêm gì, nhưng vẻ mặt lại trở nên vô cùng nghiêm túc.
Sau khi hắn đứng nhìn tình huống trên đài, đợi khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, hắn cũng đứng dậy đi theo, tìm một cơ hội truyền tống đến sân bãi địa hình rừng rậm khác.
Lần này, hắn vẫy tay một cái, một bóng đen khổng lồ ầm ầm hạ xuống.
…………..
- Mau nhìn! Đó là cái gì?
Trên khán đài, ánh mắt của các lãnh chúa bỗng chốc bị sự xuất hiện của quái vật khổng lồ thu hút.
Chỉ nhìn thấy trong sân của một cánh rừng ở khu vực hẻo lảnh trên đất liền, đột nhiên hiện ra một lượng lớn dây leo, vừa mới đảo mắt thì đã trải rộng gần nửa khu vực, thậm chí còn không ngừng lan tràn ra ngoài phía rừng rậm.
Cảnh tượng hùng vĩ kia, nhất thời thu hút ánh mắt ào ào của các lãnh chúa.
- Đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là biến động của bãi sân?
- Không, không đúng! Giống như là có người triệu hồi binh chủng!
- Binh chủng gì mà biến thái như thế chứ, lại lớn bằng cả nữa bãi sân?
- Sợ không phải là ma thú do lãnh chúa trực tiếp gọi ra!
Các lãnh chúa khác ngạc nhiên mà không ngừng hô lên, nhưng vì sự che chắn của rừng rậm, cho nên không thể nghe rõ tình hình ở trong rừng rậm.
Chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy được một hình dáng khổng lồ vừa đi vừa vặn vẹo ở trong rừng rậm, như ẩn như hiện ở trên một gốc bông hoa lớn, thoạt nhìn thì vô cùng khủng bố, chớ đừng nói đến lãnh chúa hệ Nguyên Tố kia thân vốn dĩ là ở trong sân rừng rậm, trực tiếp bị dọa đến phải lùi lại bên rừng, nghi ngờ không chắc chắn.
- Cẩn thận!
Đột nhiên, trên khán đài truyền đến một tiếng hô lên.
Lãnh chúa kia còn chưa kịp phản ứng lại, vài tiếng phá bầu trời bỗng nhiên vang lên.
Số lượng và dây leo khổng lồ xông mặt đất mà leo lên, lấy thế hướng sét đánh không kịp bịt tai mà đánh thẳng đến.
- Cái gì!?
Sắc mặt của tên lãnh chúa đó thay đổi.
Không ngờ rằng công kích này của đối thủ lại mãnh liệt đến như thế, căn bản là không kịp suy nghĩ nhiều, thì dây leo đã đến trước mặt.
- Vành đai lửa!
Một bên hô to, một bên bạo phát ra ngoài.
Đồng thời, nguyên tố lửa đột nhiên bạo phát, một vòng tròn lửa cháy mạnh lan ra bốn phía, đánh bay toàn bôn dây leo, mà hắn cũng thuận lợi chạy ra khỏi sự bao quanh của dây leo.
Vậy mà lại có thể trong khoảng thời gian ngắn ngủi đưa ra một phán đoán chính xác như thế.
Đúng thật không hổ là lãnh chúa có thể đánh bại đối thủ còn ở lại trên trận.
Lâm Hữu đứng trên ven rừng rậm của dây leo Thanh Đằng, ngạc nhiên nhìn nguyên tố lửa cháy mạnh ở bên người đối phương.
Mặc dù nói hào quang và kỹ năng riêng có thể gia tăng thuộc tính của Thanh Đằng không giống như Linh Tịch.
Nhưng thuộc tính cơ sở của nó ngoại trừ nhanh nhẹn, cơ bản là đều đã tiếp cận gần 2500 điểm.
Lại cộng thêm tăng cường 20% của mảnh vỡ Thần Cách, chắc chắc còn kinh khủng hơn ma thú Thủ lĩnh mấy phần.
Có thể giải trừ công kích của nó, thì thực lực của lãnh chúa hệ Nguyên Tố này hiển nhiên không kém.
- Tiếp tục.
Ánh mắt di chuyển, Lâm Hữu từ tốn nói.
Ngay sau đó, lại là vô số các dây leo từ trong rừng rậm điên cuồng hiện lên, vây quanh về hướng lãnh chúa kia ở phía xa xa.
Số lượng khổng lồ, thậm chí còn phong kín tất cả các đường lui của hắn!
- Sao lại có thể chứ!?
Trong lòng lãnh chúa kia tràn đầy chấn động, nhìn theo bốn phương tám hướng mà dây leo to lớn xuất hiện.
Không phải là nói trong sân chỉ có thể triệu hoán một binh chủng thôi hay sao?
Tại sao lại xuất hiện nhiều dây leo như thế được?
Số lượng này... Sợ là mười mấy binh chủng cũng đều không đủ.
Không!
Thậm chí còn khoa trương hơn cả mười mấy binh chủng!
Làm gì còn dám suy nghĩ nhiều, lập tức ra lệnh với Người Lửa ở bên ngoài, bốn phía mặt đất dấy lên những mảng biển lửa lớn
Vẩy...
Ngọn lửa nóng rực, chỉ chỗ lát đã thiêu đốt những dây leo vây quanh kia thành than cốc, rũ ngã xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận