Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 306: Chết! Đều Chết Đi Cho Ta!

Mà trong đám lãnh chúa này, có hai người khí thế bất phàm, bên cạnh đều có một binh chủng cấp tám, cũng đều phát hiện ra Lâm Hữu trong rừng cây, và mơ hồ có thể thấy được binh chủng thực vật bên cạnh hắn.
Sau khi bọn họ nhìn thấy mớ dây leo to lớn gần như bao phủ khắp rừng cây kia, sắc mặt hai người lập tức biến đổi.
- Binh chủng thật biến thái!
- Còn là hệ thực vật, chẳng lẽ hắn chính là Lâm Hữu kia?
- Chắc là đúng, nghe nói hắn đang hoạt động ở khu vực thành Đông này.
- Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
- Cứ bình tĩnh theo dõi biến hóa trước, xem có cơ hội xuống tay hay không.
Hai người không bị bảo vật che mờ mắt mà gia nhập vào đội ngũ truy kích.
Mà ngay trong lúc bọn họ nói chuyện, bằng vào tốc độ khủng bố của mình, Nhện Độc Mặt Người đã đuổi tới trong rừng cây.
Nơi nó chạm đến, toàn bộ cây cối hoa cỏ đều dễ dàng bị cắt nát, nhanh chóng héo rũ xuống.
Uy thế khủng bố ập thẳng vào mặt, lập tức khiến Lâm Hữu vừa bắt được bảo vật phải biến sắc, hắn vội vàng truyền mệnh lệnh cho thực vật bên cạnh.
- Đi, ngăn cản nó!
Âm thanh rơi xuống, đám dây leo thật lớn nhiều vô cùng tận đột nhiên từ trong rừng cây rơi ra, cả hàng trăm hàng ngàn Hoa Bất Tử, đều bao vây xung quanh Nhện Độc Mặt Người.
Cảnh tượng đồ sộ kia, lập tức khiến nhóm lãnh chúa đang đuổi theo phải kinh hoàng ngừng lại, vẻ mặt đầy rung động.
- Ta nhận ra hắn! Hắn chính là Lâm Hữu kia!
Lập tức, có người đã nhận ra thân phận Lâm Hữu còn phát ra một tiếng thét kinh hãi.
- Lâm Hữu? Lâm Hữu đứng đầu hai bảng ư?
- Tên lãnh chúa biến thái một mình tiêu diệt mấy chục người?
- Không ngờ ngay cả hắn cũng đến đây!
Lập tức, nhóm lãnh chúa đều trở nên chần chờ.
Một bộ phận lãnh chúa trực tiếp bị thanh danh của Lâm Hữu làm kinh sợ, do dự một chút, sau đó lập tức mang theo binh chủng rút lui, không dám tiếp tục tham gia vào chuyện này nữa.
Nhưng vẫn còn một bộ phận người gắt gao nhìn chằm chằm vào bảo vật chiến trường kia, vẻ mặt lóe lên sự tham lam, không lập tức rời khỏi.
Mà lúc này, Nhện Độc Mặt Người đã nhảy vào trong Biển Hoa Bất Tử của Lâm Hữu, chân nhện của nó điên cuồng bay múa, từng mảng từng mảng Hoa Bất Tử ngã xuống dưới công kích của nó, căn bản không phải đối thủ!
- Linh Tịch! Thanh Đằng!
Lâm Hữu hét lớn một tiếng, Linh Tịch Thanh Đằng bên cạnh hắn đều ra tay.
Dây leo thật lớn từ bốn phương tám hướng hướng vây quanh Nhện Độc Mặt Người, Linh Tịch trên không trung lại bùng nổ lực lượng tự nhiên, búng một ngón tay vào hư không.
Ngay lập tức, mảng lớn bụi gai từ mặt đất lao ra, nhanh chóng trói thân thể Nhện Độc Mặt Người lại, đồng thời lá cây đầy trời rơi xuống, hóa thành từng đường lưỡi dao sắc bén cắt nát thân thể nó.
- Chết! Đều chết đi cho ta!
Không ngờ, đau xót lại không làm Nhện Độc Mặt Người yếu đi, ngược lại còn kích động huyết tính của nó, đột nhiên nó phát ra một tiếng rít chấn động màng tai.
Tiếng rít kia hóa thành sóng âm chấn động khủng bố, thổi ra ngoài bốn phía, làm nát vụn cát đá dưới mặt đất.
Kể cả dây leo của Thanh Đằng và thực vật công kích của Linh Tịch, đều bị đẩy lui ra ngoài.
Chúng nó còn như vậy, càng đừng nói tới đại quân Hoa Bất Tử.
Không một con nào may mắn thoát khỏi, toàn bộ bị mất mạng!
Khiến cho một mảnh rừng cây đột nhiên biến mất.
Đúng lúc này, Nhện Độc Mặt Người chợt ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Lâm Hữu đang được binh chủng vây quanh trên kia, rồi nhanh chóng lao thẳng về phía hắn.
Lâm Hữu không ngờ con Nhện Độc Mặt Người này lại khó dây dưa như vậy, chân mày hắn nhíu lại thật sâu.
Mà hình như đám lãnh chúa xung quanh thấy binh chủng của hắn tổn thất thật lớn, cũng bắt đầu rục rịch, dần dần vây lại phía hắn, khiến trong lòng Lâm Hữu không khỏi trầm xuống.
Xem ra, những người này muốn nhân lúc cháy nhà đi hôi của.
Nếu đã như vậy, hắn cũng không thèm nương tay nữa.
- Thanh Cương!
Chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, Thanh Cương đang bảo vệ trước mặt hắn cũng ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rít gào.
Trong phút chốc, tất cả thực vật đều được ánh sáng đỏ bao vây, toàn bộ thuộc tính bạo tăng 30%!
Chỉ một hành động như vậy, Nhện Độc Mặt Người vốn đang hoành hành không cố kỵ trong Biển Hoa Bất Tử, nháy mắt đã bị hai ma thụ cấp 8 ngăn cản, quất một roi qua bay ra ngoài.
Thừa dịp thân thể nó đang ở không trung, mất đi cân bằng, đám dây leo trải rộng bốn phía của Thanh Đằng phóng lên cao, hóa thành từng mũi giáo sắc bén, thẳng tắp đâm qua.
- Phốc!
Không có bất ngờ gì xảy ra, thân thể Nhện Độc Mặt Người bị xuyên thủng trong nháy mắt, sau đó nó chỉ kịp gào lên một tiếng thê lương thảm thiết rồi mất mạng tức thời!
Cũng khiến cho nhóm lãnh chúa vừa tới gần vội vàng ngừng chân lại, vẻ mặt đầy hoảng sợ.
Ma thú hỗn độn cấp 8 có thuộc tính biến thái như thế… đã chết như vậy?
Nhưng Lâm Hữu căn bản không để cho bọn họ có cơ hội phản ứng, trong ngự hoa viên bắt đầu bốc lên lá cây đầy trời, sưu sưu sưu vài tiếng bắn nhanh về phía bọn họ!
- A ——-
- A ——-
- A ——-
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng quanh quẩn trong ngự hoa viên.
Linh Tịch được cộng 30% thuộc tính thêm vào, thực lực đã đạt tới một trình độ cực kỳ khủng bố.
Đám lãnh chúa cấp 6 này căn bản chưa thấy rõ ràng, vậy mà chớp mắt yết hầu đã bị xuyên thủng, không có cả cơ hội để gọi binh chủng quay về.
Trong nháy mắt, đã thấy từng mảng từng mảng lãnh chúa binh chủng ngã xuống, khiến cho đám lãnh chúa chưa xông lên kinh sợ một mảnh.
- Quái... Quái vật!
Giờ phút này, bọn họ đâu có gan tiếp tục trêu chọc Lâm Hữu nữa, một đám quá sợ hãi, cuống quít mang theo binh chủng rời khỏi nơi này.
Ngay cả hai lãnh chúa có được binh chủng cấp tám đang đứng xa xa kia cũng liếc nhau nhìn nhau, cùng nhận thấy trong mắt đối phương là hoảng sợ và ngưng trọng.
- Cứ rời khỏi nơi này trước lại nói sau!
- Được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận