Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 580: Nhiệm Vụ Chiến Trường Cuối Cùng (2)

- Quên đi, vào nhìn kỹ trước hẵng nói.
Giữa trưa ngày mai chính là lúc đóng cửa chiến trường, nếu trong này thực sự che giấu khen thưởng, vậy hắn nhất định phải đi lên phía trước thăm dò mọi việc.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu trực tiếp đứng dậy, triệu hồi bộ phận thực vật bị thương có vẻ nặng vào bên trong Không Gian Bản Nguyên dưỡng thương, sau đó tiếp tục đi tới, quét sạch ma thú khô lâu gặp được trên đường.
Chừng nửa giờ trôi qua, khi hắn rời xa lãnh địa chừng 1 ngàn km.
Cuối cùng, mây mù trước mắt cũng tan ra.
- Đây là...
Lâm Hữu dừng chân lại một chút, ngơ ngác nhìn cảnh tượng xuất hiện ở trước mắt.
Kiến trúc mà hắn suy đoán không xuất hiện.
Thay vào đó, là năm pho tượng quân vương đứng sừng sững giữa thiên địa.
Mỗi một pho tượng, bên trên đều tản ra một cỗ khí tức uy nghiêm trầm trọng, tay bọn họ cầm Thanh Kiếm Vương Giả, cách nhau một mảnh chiến trường tràn đầy khói thuốc súng, giằng co lẫn nhau từ phía xa xa.
Mà trước mặt từng pho tượng, đều có một đài điểm tướng thật lớn.
Chẳng lẽ thứ này chính là… Chiến trường tranh đấu giữa năm đại quân vương trước khi giới vực diệt vong?
Lâm Hữu nhìn năm pho tượng với khí thế bàng bạc, cùng với chiến trường ngay ngắn, nghiêm nghị kia, ánh mắt đầy ngạc nhiên, không nhịn được chậm rãi tới gần.
Không ngờ, ngay khi hắn đi vào biên giới chiến trường, đột nhiên Lá Cờ Thống Lĩnh trong không gian cá nhân của hắn tự động bay ra, nhanh chóng lơ lửng giữa khoảng không trung tâm chiến trường.
Ngay sau đó, năm pho tượng kia đột nhiên chấn động, thậm chí cả trung tâm chiến trường cũng đang chấn động kịch liệt.
Sau đó không hề có dấu hiệu nào, chỉ thấy bỗng dưng năm đạo hư ảnh đã nhanh chóng ngưng tụ ở trước mặt năm pho tượng nọ.
- Ha ha ha... Không nghĩ tới cách xa lâu như vậy, lại có người tới nơi này.
Một tiếng cười điên cuồng, truyền khắp trung tâm chiến trường.
- Ta chờ giờ khắc này đã thật lâu!
Một giọng nói khác vang lên ngay sau đó.
- Trận chiến không có kết quả này, cũng nên dừng lại.
- Tiểu tử, là ngươi đã đánh thức chúng ta?
Khi nói chuyện, cả người năm hư ảnh đã hoàn toàn ngưng tụ kia, đều tản ra uy nghiêm vô tận, ngạo nghễ đứng giữa không trung.
Trên người mỗi một hư ảnh, đều khoác long bào với kim quang vờn quanh.
Dưới chiếc vương miện màu tử kim chói sáng là đôi mắt lạnh lùng, sắc bén mà thâm trầm, sâu sắc. Lúc này, đôi mắt đó đang nhìn chăm chú vào Lâm Hữu, hiện rõ uy nghiêm của bậc Đế vương.
Vẻ mặt Lâm Hữu đầy cảnh giác, hắn nhìn dị tượng đột nhiên xuất hiện này, hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì.
May mắn.
Lúc này, một hư ảnh tướng mạo thoạt nhìn khá nhân hậu trong đó tiến lên một bước, chậm rãi nói:
- Người trẻ tuổi chớ sợ, chúng ta chỉ là ý niệm còn lưu lại của năm đại quân vương công quốc của giới vực này thôi. Chúng ta ở lại để chờ người có duyên, giúp chúng ta chấm dứt trận chiến không hồi kết này.
- Trận chiến không hồi kết?
Lâm Hữu nao nao.
- Đúng vậy, năm công quốc chúng ta chinh chiến đã nhiều năm, mắt thấy sắp tới lúc phân ra thắng bại, thì chờ đợi chúng ta lại là giới vực bị hủy diệt. Nếu cứ như vậy rời đi, thì thật không cam lòng, nếu ngươi có thể giúp ta thắng được trận chiến tranh này, Nhân Vương ta chắc chắn sẽ ban thưởng thù lao thật dày!
- Nhân Vương, ngươi nói như vậy là không đúng rồi, chẳng lẽ chúng ta không cho nổi thù lao dày?
Lúc này, hư ảnh khác chen vào.
- Nói không sai, dù muốn chọn cũng có thể chọn ta!
- Tiểu tử, đừng lo lắng, luận về thực lực, Võ Vương ta tuyệt đối là mạnh nhất!
- Thực lực cường thì có ích lợi gì? Cuối cùng chẳng phải ngươi cũng giống chúng ta?
Năm đại quân vương tranh luận không ngừng.
Mà trong đầu Lâm Hữu, cũng vang lên tiếng nhắc nhở liên tiếp.


Chúc mừng ký chủ, phát động nhiệm vụ chiến trường cuối cùng: Cuộc Chiến Của Năm Quân Vương.



Kiểm tra đo lường thấy ngươi đã có được Lá Cờ Thống Lĩnh, xin lựa chọn một vị quân vương để tiến hành phụ tá.



Nhiệm vụ cuối cùng sẽ chính thức mở ra ngay khi năm Lá Cờ Thống Lĩnh cùng tập hợp.



Đến lúc đó, người có được Lá Cờ Thống Lĩnh, có thể chiêu nạp lãnh chúa khác gia nhập vào đội ngũ, cùng với đội ngũ của bốn vương khác tiến hành chinh chiến.



Đội ngũ thắng lợi cuối cùng, sẽ đạt được khen thưởng của chiến trường cuối cùng, người có được Lá Cờ Thống Lĩnh cũng đạt được khen thưởng chuyên chúc.

Trong nháy mắt khi âm thanh vừa rơi xuống, trên không trung cả chiến trường số 1, cũng vang lên một tiếng nhắc nhở to rõ.


Xin các vị lãnh chúa chú ý, đã mở ra nhiệm vụ chiến trường cuối cùng, Cuộc Chiến Của Năm Quân Vương.



Thu thập năm Lá Cờ Thống Lĩnh đi vào chiến trường trung tâm, có thể kích hoạt nhiệm vụ.



Người hoàn thành nhiệm vụ, sẽ đạt được khen thưởng của chiến trường cuối cùng!

…………
Có thể nói là nhắc nhở nhiệm vụ xuất hiện quá mức đột ngột, lập tức cắt ngang tất cả các hành động của đám lãnh chúa.
Kênh nói chuyện đang yên lặng, cũng bùng lên như chảo dầu sôi trong nháy mắt.
- Moá nó! Ta không nghe nhầm chứ? Nhiệm vụ chiến trường cuối cùng?
- Ta cũng nghe được, chắc không sai đâu!
- Đã sớm nghe nói Chiến Trường Số 1 có che giấu bảo vật, không nghĩ tới lại là thật.
- Lá Cờ Thống Lĩnh là thứ gì? Giống như phải có thứ này mới kích hoạt được nhiệm vụ?
- Ta biết thứ này, là giết chết Đại Pháp Sư Vong Linh mới rơi ra, vừa rồi bên ngoài đã có tin tức truyền trở lại.
- Nhanh như vậy lại có người đánh chết Đại Pháp Sư Vong Linh?
Về cơ bản, lãnh chúa có thể đi vào chiến trường số 1, đều sớm được nghe nói về một số bí ẩn của Chiến Trường Số 1.
Bọn họ biết bình thường bên trong chiến trường này đều cất giấu một thứ bảo vật kinh thiên.
Chỉ cần đạt được bảo vật kia, rất có thể sẽ một bước lên trời, thực lực đạt được tăng lên thật lớn.
Thậm chí còn nghe nói, có người từng đạt được một tấm quyển trục thăng cấp lãnh địa cấp cao ở Chiến Trường Số 1, có thể khiến cho lãnh chúa cấp tám trực tiếp vô điều kiện thăng lên đến cấp chín.
Bạn cần đăng nhập để bình luận