Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 782: Ngươi Cho Là Như Vậy Có Thể Giết Được Ta Sao?

Nhưng giây tiếp theo, đỉnh đầu hắn ta bỗng nhiên tối sầm lại, một bóng dáng khổng lồ từ trên trời giáng xuống. Hắn ta ngẩng đầu nhìn lên, rõ ràng là Thiết Tí Viên Vương đang đuổi theo!
Sở Chấn Nhạc kinh hãi muốn chết, lập tức khiến cho vệ sĩ độn giáp bên người giơ tấm chắn lên cao, tạo thành chiến trận phòng thủ, triển khai một mặt quang thuẫn cực lớn trên đỉnh đầu.
- Ầm vang!
Một tiếng nổ, tấm chắn ánh sáng rền rĩ kêu lên rồi nứt toác.
Nhưng Sở Chấn Nhạc cũng nương theo lực phản chấn của lần trùng kích này mà bạo lui ra ngoài, sau đó không quay đầu lại thoát khỏi hiện trường.
Lại không chú ý tới, lúc này một mảnh bồ công anh vừa vặn hạ xuống, nhẹ nhàng bám vào lên lưng hắn ta.
Cứ như vậy, hắn ta cướp được đường chạy như điên bảy, tám phút sau, cuối cùng mới thoát khỏi Thiết Tí Viên Vương đuổi giết, một mình đi đến một phố phường cũ nát.
- Hô ——
Sở Chấn Nhạc thở hổn hển, nhìn thoáng qua phía sau, không thấy Thiết Tí Viên Vương đuổi theo, cuối cùng hắn ta cũng hung hăng thở dài nhẹ nhõm một hơi, lập tức ngã ngồi xuống bên cạnh xe ngựa, vẻ mặt âm trầm vô cùng.
Có thể nói chiến đấu lần này, đội ngũ bọn họ tổn thất thảm trọng, không biết đã tổn thất bao nhiêu lãnh chúa.
Chờ sau khi trở về, hắn ta chắc chắn sẽ vì làm việc bất lợi mà bị trách phạt, chỉ cần ngẫm nghĩ không thôi cũng khiến cho hắn phẫn hận vô cùng, chỉ hận không thể rút gân lột da, cắn nuốt huyết nhục Lâm Hữu.
- Lâm! Hữu!
Mắt Sở Chấn Nhạc chứa đầy sát ý, từ trong hàm răng nhả ra hai chữ, nắm tay răng rắc rung động.
- Ngươi đang gọi ta ư?
Ngay lúc đó, một tiếng đáp lại vang lên.
Sở Chấn Nhạc biến sắc, lập tức đứng dậy nhìn về phía âm thanh phát ra.
Nhưng nghênh đón hắn ta, lại là ba luồng hàn mang lạnh như băng, chợt lóe qua cần cổ và hậu tâm, cơ hồ đã phong tỏa tất cả đường né tránh của hắn ta.
Rõ ràng Vô Ảnh và hai cái huyễn ảnh phân thân của nó đang ẩn núp ở một bên!
Sở Chấn Nhạc quá sợ hãi, cả người chấn động, áo giáp trên người đột nhiên bùng nổ một mảnh kim quang phòng ngự.
- Thương!
Âm thanh chấn động màng tai vang lên.
Công kích của Vô Ảnh và phân thân toàn bộ bị đẩy lùi ra ngoài, một kích thất bại.
Vậy mà lại chặn được?
Lâm Hữu vô cùng kinh ngạc.
Vừa rồi hắn cố ý lên tiếng khiến cho Sở Chấn Nhạc phân thần, tiếp theo lại khiến cho Vô Ảnh thừa dịp kẻ này chưa chuẩn bị mà đánh lén từ phía sau, không nghĩ tới đối phương còn có thể phản ứng lại.
Quả nhiên Sở Chấn Nhạc này không đơn giản.
Nhưng hắn cũng không chịu dừng tay như vậy, tâm niệm vừa động, tất cả binh chủng đã bị hắn triệu hồi ra.
Sưu!
Sưu!
Sưu!
Vô số dây leo đột nhiên lao ra, đi qua vây quanh Sở Chấn Nhạc.
Mà dây leo của Thanh Đằng lại khuếch tán bốn phía, phong tỏa toàn bộ phường thị.
- Hừ! Ngươi cho là như vậy có thể giết được ta sao?
Sở Chấn Nhạc hừ lạnh một tiếng, ngay lúc đó, đám binh chủng hệ Hình Người với các loại hình thái khác nhau cũng xuất hiện rồi một đao chém đứt mớ dây leo vây quanh.
Đao mang thế đi không giảm, bắn ra từng luồng đao không khí sắc bén, cắt đống dây leo còn lại thành từng mẩu nhỏ, thoải mái đỡ công kích của Lâm Hữu.
- Trang bị cấp chín?
Ánh mắt Lâm Hữu ngưng lại, hắn liếc mắt một cái đã nhận ra trang bị binh chủng này đang mặc trên người, hơn bốn trăm binh chủng, vậy mà tất cả đều mặc một bộ trang bị cấp chín!
Lại thêm, Thiên Phú Chủng Tộc của hệ Hình Người, chính là tăng lên hiệu quả của trang bị.
Cấp bậc Không Gian Bản Nguyên càng cao, tăng thêm càng lớn.
Dựa vào thực lực của Sở Chấn Nhạc, hiển nhiên đã đạt tới giá trị cộng vào cực hạn của cấp tám, khó trách đối phương không hề sợ hãi như vậy.
Chỉ sợ đám trang bị này cũng phải giá trị tới vài trăm triệu.
Nếu như vậy, hắn càng không thể nương tay.
- Ra tay!
Lâm Hữu ra lệnh một tiếng, Thanh Cương trực tiếp phát động Rít Gào Dã Man, đột nhiên khởi xướng xung phong mang theo đội ngũ lao thẳng về phía Sở Chấn Nhạc.
Nơi chúng nó đi tới, mặt đất chấn động, đạp ra từng đường nứt.
- Chiến trận phòng ngự!
Sở Chấn Nhạc nhanh chóng lui tới phía sau binh chủng, khiến cho hai hàng vệ sĩ độn giáp cầm trong tay lá chắn cấp chín giơ lên đỉnh, trực tiếp triển khai quang thuẫn phòng ngự, che ở trên đường quân đoàn cổ thụ đi tới.
Đối phương đã dùng tấm chắn ánh sáng này trong lúc ngăn cản Thiết Tí Viên Vương, kể cả công kích mạnh mẽ của ma thú lãnh chúa cấp chín cấp SSS cũng có thể miễn cưỡng ngăn cản.
Lãnh chúa cấp tám bình thường căn bản không thể nào phá vỡ nó trong khoảng thời gian ngắn.
Chỉ cần kéo dài thời gian, lãnh chúa Liên Minh Giới Vực khác rất nhanh có thể chạy tới nơi này, đến lúc đó...
Nghĩ vậy, Sở Chấn Nhạc không nhịn được nở nụ cười lạnh, tràn đầy khinh thường nhìn Lâm Hữu xa xa.
Nhưng những gì Sở Chấn Nhạc nhìn thấy lại là, một gốc Hoa Ăn Thịt Người với hình thể thật lớn bên người Lâm Hữu, đột nhiên mở ra cái mồm to như chậu máu được tạo thành từ bốn cánh hoa của nó.
- Cắn Nuốt!
Âm thanh không chứa chút cảm tình vang lên.
Bên trong cái mồm to như chậu máu kia, bỗng nhiên xuất hiện ra một loại lực hút quỷ dị.
Dưới tác động của lực hút này, tấm chắn phòng ngự của Sở Chấn Nhạc nhanh chóng tiêu tán, hóa thành từng luồng năng lượng màu vàng dung nhập vào trong đó!
Thôn Phệ Tử Vong, có thể cắn nuốt hiệu quả kỹ năng trong phạm vi chỉ định, chuyển hóa thành năng lượng bản thân, trị liệu cho mình.
Đúng là kỹ năng chiêu bài của Thôn Thiên!
Thật hiển nhiên Sở Chấn Nhạc không dự đoán được Lâm Hữu còn có thủ đoạn này, mắt thấy quân đoàn cổ thụ với khí thế mạnh mẽ xông lên, sắc mặt lập tức kẻ này kịch biến.
- Trường Xà Trận!
Sở Chấn Nhạc hét lớn một tiếng, vệ sĩ độn giáp bên người va chạm tấm chắn vào nhau, nối thành một loạt vách tường phòng ngự, từ trong ra ngoài, dùng tốc độ cao xoay quanh vị trí trung tâm, giống như một con cự xà bay múa.
Ngay sau đó, vảy rắn bán trong suốt do năng lượng cấu thành xuất hiện, bao vây cả đội ngũ vào bên trong.
Vậy mà cả đội ngũ lại thật sự biến thành một con cự mãng màu vàng!
- Oanh!
Thanh Cương suất lĩnh quân đoàn cổ thụ, hung hăng va chạm lên trên vảy rắn phòng hộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận