Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1148: Trở Lại Chốn Cũ.

- Ngươi biết ta à?
Lâm Hữu nghi ngờ nhìn lãnh chúa cấp 9 trước mắt.
- Đúng thế.
Lãnh chúa cấp 9 cung kính đáp lại:
- Trước đó tiểu nhân từng có may mắn đi qua vương quốc Thánh Hữu một lần, nhận ra quốc hiệu của vương quốc Thánh Hữu.
- Thì ra là thế.
Vẻ mặt Lâm Hữu giật mình, lập tức nhìn về phía các chủ thẩm khác đang chạy tới.
Mà đội ngũ lãnh chúa mới bên ngoài thì đã lâm vào một mảnh xao động.
- Các ngươi đã nghe chưa?
Vị chủ thẩm đại nhân vừa rồi kia lại gọi người kia là Thánh Hữu Vương!
- Chẳng lẽ là Quốc Vương của Vương Quốc nào đó à?
- Chắc là không sai, không ngờ lại có thể gặp được đại nhân vật cỡ này.
- Không biết có phải hắn đến đây để nhận người hay không, nếu như được hắn chọn trúng thì chắc chắn sẽ trực tiếp lên như diều gặp gió?
Các lãnh chúa mới nghị luận ầm ĩ, trong mắt tràn đầy vẻ kích động và chờ đợi, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Lâm Hữu đang trò chuyện với chủ thẩm của các quốc gia.
Nhưng không ngờ, lúc này, lãnh chúa cấp 8 phụ trách khảo nghiệm ở bên cạnh đã giội cho bọn hắn một chậu nước lạnh.
- Đừng nằm mơ nữa, đây chính là đại nhân vật cấp 11, ngay cả ta cũng không có tư cách nói chuyện với vị kia, huống chi là các ngươi? Tranh thủ thời gian tiếp tục kiểm tra đi.
Vừa nghe lời này ra, trong đám người càng xôn xao một mảnh.
- Tê! Cấp 11!?
- Không ngờ lại có cấp độ cao hơn cấp 10?
- Đó là cấp độ gì?
- Vậy người này cần mạnh đến mức nào?
Bọn hắn cấp 6 thấy những người phụ trách cấp 8 này đã cảm thấy cao không thể chạm, không dám tưởng tượng, huống chi là cấp 11?
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn Lâm Hữu cũng trở nên không giống nhau.
Đồng thời tưởng tượng đến một ngày mình cũng có thể đạt tới cấp bậc này, được vô số người kính ngưỡng.
Nhưng trận náo loạn này cũng không diễn ra bao lâu.
Sau khi trò chuyện một chút với nhóm chủ thẩm thì Lâm Hữu trực tiếp dịch chuyển biến mất khỏi quảng trường.
Không bao lâu, hắn đã xuyên qua hư không, đi tới một khu vực quen thuộc phía dưới.
Không sai, chính là khu vực lúc trước của hắn!
Nhìn sơn lâm, cánh đồng hoang, còn có sa mạc quen thuộc trước mắt, Lâm Hữu cảm khái không thôi.
Mặc dù thời gian đã qua hơn ba năm, nhưng phiến khu vực này lại vẫn không có bao nhiêu thay đổi.
Vẫn như cũ có rất nhiều lãnh chúa cấp thấp thăm dò khắp nơi, binh chủng bên cạnh ít đến thương cảm, chỉ có mười mấy hai mươi binh chủng, bọn hắn đều cẩn thận từng li từng tí cảnh giác xung quanh, cực kỳ giống hắn lúc trước.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua vị trí lãnh địa của hắn lúc trước, lúc này đã biến thành lãnh địa của một lãnh chúa hệ Dã Thú cấp 3, lúc này hắn đang mang theo mấy dã thú của hắn chậm chạp tiến lên, thăm dò trong núi rừng.
- Thời gian trôi qua thật nhanh.
Lâm Hữu cảm thán một tiếng, hắn không đi quấy rầy những lãnh chúa mới này, thuấn di một cái, lần nữa biến mất tại chỗ, đi tới khu vực trong phiến sương mù xám mà lúc trước bọn hắn xuyên qua.
Cho đến lúc này, Lâm Hữu mới phát hiện, sương mù màu xám này chính là do khí tức Hỗn Độn biến thành.
Chỉ có điều nồng độ bị pha loãng hàng nghìn hàng vạn lần, không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn.
Hắn cũng không dừng lại, thân hình lóe lên đi tới trên bầu trời dãy núi ngăn cách chính giữa khu vực.
Đột nhiên, một âm thanh quen thuộc vang lên.
Một con cóc khổng lồ giống như ngọn núi xuất hiện, mắt của nó lộ ra hung quang nhìn chằm chằm Lâm Hữu đột nhiên xuất hiện.
Chính là con Thôn Giới Thú cấp 10 bọn hắn gặp phải lúc trước!
- Chúng ta lại gặp mặt.
Lâm Hữu ở trên cao nhìn xuống con cóc khổng lồ này, đây chính là mục tiêu chuyến này của hắn.


Tên: Thôn Giới Thú



Chủng Tộc: Hỗn Độn



Cấp độ: Cấp 10



Lực lượng: 470000



Thể chất: 470000



Tốc độ: 470000



Tinh thần: 470000



Kỹ năng: Cắn Nuốt Hư Không, Hỗn Độn Chi Thể, Tham Ăn, Tai Ách Cự Thú



Giới thiệu: Một loại ma thú vô cùng đặc biệt, chỉ có thể hoạt động ở trong Hỗn Độn, lấy cắn nuốt không gian giới vực mà sống, thực lực sẽ không ngừng mạnh lên nhờ cắn nuốt không gian, cuối cùng cắn nuốt một giới, sau khi đánh giết có thể đạt được Đá Không Gian, mở ra không gian độc lập.

Lần nữa, hắn gặp được Thôn Giới Thú này, Lâm Hữu đã có thể nhẹ nhàng dò xét đến tất cả thông tin chi tiết của nó, không còn toàn bộ đều là dấu chấm hỏi giống như lúc trước nữa.
Giống như trong giới thiệu đã nói, loại quái vật này sống trong Hỗn Độn, dựa vào cắn nuốt giới vực mà sống, hơn nữa sẽ không ngừng mạnh lên nhờ cắn nuốt không gian.
Mới trôi qua hơn ba năm mà thôi, không ngờ nó đã sắp đạt tới cấp 11, quả là khủng bố.
Nhưng đối với Lâm Hữu lúc này thì nó đã không có bất cứ uy hiếp gì.
Hắn vừa nhấc tay lên, thân thể khổng lồ của Thôn Giới Thú đã ầm vang nổ tung, trực tiếp bị miểu sát tại chỗ.
Sau đó, khối lập phương màu trắng tỏa sáng lóng lánh rơi vào vào trong mắt của hắn, hiển nhiên chính là giới thiệu trên nói, Đá Không Gian dùng để mở không gian, đột nhiên, Lâm Hữu thất thần.
Ánh mắt của hắn xuyên thấu qua viên Đá Không Gian nhìn về phía trung tâm của hẻm núi, không ngờ ở trong đó lại có một khối tàn phiến màu vàng sáng lóng lánh.
……..
Chỗ ở của Thôn Giới Thú lại là nơi cất giấu bảo vật?
Lâm Hữu cực kỳ kinh ngạc, hắn nhìn khối tàn phiến màu vàng một nửa cắm vào dưới mặt đất kia, không ngờ còn có thứ khác ở đây.
Hắn cẩn thận nhớ lại, trước đây, từ lần đầu tiên bọn hắn đụng phải Thôn Giới Thú thì con quái vật này đã không rời khỏi hẻm núi một bước, thật giống như đang trông coi thứ gì đó.
Nhờ vậy mới giúp bọn hắn có thể chạy thoát, nhặt về một mạng nhỏ.
Như thế xem ra, chắc là Thôn Giới Thú đang trông coi mảnh vỡ này.
Có thể để cho quái vật cấp bậc này chiếm cứ ba năm không rời một tấc nào, không dùng nghĩ cũng biết chắc chắn là bảo bối khó lường gì đó rồi.
Sau khi mừng rỡ, Lâm Hữu lập tức thu hồi Đá Không Gian, lắc mình đi tới trung ương của hẻm núi.
Vừa mới tới gần tàn phiến màu vàng hắn đã cảm nhận được một khí tức kỳ dị bao phủ xung quanh, khi tức này vô cùng lạ lẫm nhưng lại có chút tương tự với Pháp Tắc Thời Gian của hắn, làm cho hắn ngạc nhiên không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận