Căn Cứ Số 7

Chương 1000: Làm thiếp

Hứa Mạt có hơi cảm lạnh nhìn Tát Lôi.

Anh em tốt ghê nhỉ!

-Linh, thiếu chút nữa là tôi không về được đó.

Hứa Mạt đứng dậy nhìn Linh nói.

-Ừ.

Linh nhẹ nhàng gật đầu, đi đến chỗ của Hứa Mạt.

-Ừ?

Hứa Mạt bất ngờ hỏi Linh:

-Cậu không lo lắng cho tôi sao?

-Lo lắng chứ.

Linh tiếp tục tiến đến gần Hứa Mạt.

-Tiên sinh.

Lúc này, Y Lệ Toa Bạch bỗng cất giọng gọi. Hứa Mạt liếc sang chỗ cô:

-???

Tiên sinh? Cô lại muốn làm trò nữa đó à.

Chỉ thấy gương mặt của Y Lệ Toa Bạch không còn vẻ lãnh đạm như trước đó mà trở nên dịu dàng, nhìn Hứa Mạt mở miệng khuyên nhủ:

-Sau này tiên sinh đừng nên mạo hiểm như vậy nữa, có gì cứ báo trước với tôi, tôi phái người cùng đi với tiên sinh.

-Hít!

Linh trừng Hứa Mạt, quay sang liếc Y Lệ Toa Bạch rồi lại nhìn Ngải Lệ Tư.

Tát Lôi yên lặng ngồi ở bên cạnh xem bọn họ, kích thích ghê.

Công chúa Y Lệ Toa Bạch thật lợi hại nha, giết người không thấy máu, xem ra người anh em Hứa Mạt đã đắc tội rất ớ với Y Lệ Toa Bạch rồi.

Linh đứng ở trước người Hứa Math, phóng mắt về phía hắn. Ngay lúc Hứa Mạt đang run lẩy bẩy, thì thấy ánh mắt của Linh bỗng hiện lên vẻ tủi thân, sau đó lại trở nên kiên cường, cô vươn tay kéo Hứa Mạt lên, thì thầm:

-Sau này dẫn tôi đi với.

Hứa Mạt sửng sốt vài giây, sau đó không ngừng gật đầu:

-Linh, cậu thật tốt.

Cảm động chết đi được.

-Tát Lôi huynh đệ, trên người cậu có mang tiền mặt không?

Hứa Mạt nhìn Tát Lôi hỏi.

-Có.

Tát Lôi gật đầu, sau đó lấy một xấp tiền mặt ra. Diệp Tạp Lâm Na liếc hắn một cái, cái thằng cha này rảnh rỗi mang theo tiền mặt làm gì vậy?

Sau khi Hứa Mạt nhận tiền, liền quay người đưa cho Ngải Lệ Tư, nói:

-Bao nhiêu đây đủ để cho cô tự trang trải.

-Chủ nhân.

Ngải Lệ Tư lắc đầu, nhìn chằm chằm Hứa Mạt.

-Đừng cho là tôi không biết cô đang mưu tính cái gì, quên hết những thứ mà cô đã chứng kiến đi. Với trí thông minh của cô, ở chỗ này ít nhất cũng có thể kiếm được nhiều hơn ở hành tinh Áo Tư Đinh, tiếp đó thì cô sẽ quên đi tôi là ai.

Đôi mắt Hứa Mạt trừng lên với Ngải Lệ Tư, lực tinh thần mạnh mẽ phóng ra khiến cho cơ thể của Ngải Lệ Tư khẽ run, giống như đã nhớ tới khi Hứa Mạt hung ác ở hành tinh Áo Tư Đinh.

-Vâng.

Ngải Lệ Tư cúi đầu.

-Đi đi.

Hứa Mạt mở miệng nói, Ngải Lệ Tư đáp:

-Tạ ơn chủ nhân.

Dứt lời cô liền quay người đi. Cô tới một tinh cầu xa lạ, biết được năng lực của Hứa Mạt, đương nhiên muốn đi theo hắn ta. Cô trước đó còn ảo tưởng rằng Hứa Mạt có thể thu nhận mình, cô có thể sẽ trở thành người phụ nữ của hắn. Nhưng sau khi nhìn thấy cô gái bên cạnh Hứa Mạt, cô biết mình đã không còn hy vọng gì rồi.

Mấy cô gái ở nơi này đều là những người có thân phận tôn quý, nhan sắc cũng rất cao, cô cũng liền trở về thực tại.

Sau khi Ngải Lệ Tư rời đi, Hứa Mạt kéo tay Linh giải thích:

-Ở hành tinh Áo Tư Đinh gặp phải đó, không chú ý liền đi theo tôi tới đây, cứ nghĩ nên xử lý chính sự trước rồi mới bố trí cho cô ta.

-Ừ.

Linh dịu dàng gật đầu nhẹ, Hứa Mạt len lén nhìn cô.

Sao cứ thấy hơi khác thường nhỉ?

Linh cũng đưa mắt sang Hứa Mạt, đôi mắt to xinh đẹp thanh thuần sạch sẽ, khiến cho Hứa Mạt cảm thấy rung động, bạn gái hắn thật đẹp quá đi.

-Y Lệ Toa Bạch, cô cũng đừng có hãm hại tôi, bạn gái của tôi sẽ không để cô yên đâu.

Hứa Mạt lại đáp trả Y Lệ Toa Bạch. Y Lệ Toa Bạch lạnh lẽo nhìn Hứa Mạt và Linh, hận không thể một kiếm chém hết bọn họ.

Nhớ tới mấy lần Linh cầm kiếm chém cô, cô liền cảm thấy rất khó chịu.

Cơ mà không đánh lại được.

-Hứa Mạt huynh đệ, công chúa Y Lệ Toa Bạch nếu đã có lòng như vậy thì cậu cũng đừng từ chối chứ, tương lai làm thiếp thất cũng được mà.

Tát Nhĩ ở một bên lên tiếng.

-Tôi...

Hứa Mạt nhìn Tát Nhĩ, đây đều là anh em tốt của tôi đó.

-Quyết đấu đi.

Y Lệ Toa Bạch rút kiếm chĩa về phía Tát Nhĩ, đứng dậy trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

Cô mà đi làm thiếp cho Hứa Mạt sao?

-Tôi sợ cô à?

Tát Nhĩ nhàn nhạt trả lời, cũng đứng lên.

-Ôi trời!

Tát Lôi nhìn thấy cảnh tượng này liền thốt lên, hôm qua sao mà đặc sắc dữ vậy.

-Y Lệ Toa Bạch, Tát Nhĩ, hay là chúng ta đi bàn luận chính sự được đi?

Hứa Mạt mở miệng giảng hòa, có hơi đau đầu.

Xem ra cái hội nghị bàn tròn này không thể tổ chức tốt đẹp được, nói câu nào không hợp liền rút kiếm chĩa mặt nhau ngay.

-Chuyện chính sự, nếu tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh gánh chịu phí tổn lần này, tôi sẽ nghĩ cách thuyết phục người trong nhà.

Tát Nhĩ nói. Vương quốc Tát Tư bọn hắn là vương quốc phụ thuộc, quyền lực của hoàng gia càng lớn thì gia tộc của hắn càng có tiếng nói.

Hành động quân sự một là không có lý do xuất binh, hai là kinh phí.

Nếu như có thể giải quyết hai vấn đề này, vương quốc Tát Tư có thể xem lần hành động này là một buổi tập quân diễn, đã rất lâu rồi chưa từng chiến đấu, cũng muốn luyện một chút.

Hơn nữa, Tát Nhĩ trên thực tế là ứng cử viên của vị trí thừa kế vương quốc. Nơi này có bốn vị hoàng tộc, nhưng thật ra, xét trong hoàng gia Tát Nhĩ được xem là người có địa vị cao nhất, tiếp đó là Y Lệ Toa Bạch, nhưng Y Lệ Toa Bạch lại không phải là người đứng đầu trong hàng ngũ kế vị.

Sau đó nữa mới tới Tát Lôi và Diệp Tạp Lâm Na.

-Tôi cũng sẽ cố gắng hết sức.

Y Lệ Toa Bạch nghe thấy Tát Nhĩ nói thế liền không phục tiếp lời.

-Y Lệ Toa Bạch, hành tinh Lư Tạp Tư sợ là không dễ để làm cớ xuất binh.

Hứa Mạt giải thích:

-Chuyện lần này, tôi và Tạp Đặc cũng nghi ngờ có lãnh đạo của hành tinh Lư Tạp Tư tham gia, mượn nhờ thế lực bên ngoài để chèn ép tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh. Chính vì thế, hành động lần này đặc biệt cần thiết, phải hạ được gia tộc Áo Lai và ép hỏi xem rốt cuộc là ai đứng phía sau đưa tin tức cho bọn họ.

Có lần thứ nhất, nhất định sẽ có lần thứ hai.

Có người đứng ở phía sau giở trò, nếu như bọn họ bỏ mặc không quan tâm, căn cơ của tập đoàn khoa học kỹ thuật năng lượng Lam Tinh sẽ coi như bị phế bỏ, tinh không vô tận chính là bãi săn tự nhiên của đối phương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận