Căn Cứ Số 7

Chương 1244: Sáng Thế Thần

-Sáng Thế Thần vĩ đại, chúc mừng ngài đã chọn được con dân của mình.

Hứa Mạt cau mày khi nghe những lời của Tác Lan, Chúa chọn Linh?

Sao hắn lại cảm thấy cái này giống như Tác Lan đang mượn danh nghĩa cái gọi là ‘thần’ để giả thần giả quỷ vậy.

Đằng sau Tác Lan, bóng người hai bên trái và phải phát ra giọng nói, giống như những lời tiên tri.

Cuối cùng, ánh sáng ở khu vực này cũng biến mất, Tác Lan đặt quyền trượng trong tay xuống nhưng ánh mắt vẫn không ngừng rơi trên người Linh, trong mắt vẫn lộ ra vẻ hưng phấn, khom người hành lễ với Linh và nói:

-Chúc mừng ngài được thần minh lựa chọn.

Linh lộ ra vẻ kỳ lạ, cô nhìn Hứa Mạt bên cạnh.

Chỉ thấy Hứa Mạt mỉm cười nói:

-Cảm tạ thần minh.

Tác Lan khom người đáp lại:

-Ta sẽ đích thân đưa ngài đến hành tinh Khắc Lạc Y, đại giáo chủ sẽ tiếp tục tiếp nhận lời tiên tri.

-???

Hứa Mạt nhíu nhíu mày.

Chuyển từ Lam Thanh sang Linh?

Lam Tước cũng cau mày, chẳng lẽ Tác Lan đoán được hắn có thể để Lam Thanh cùng Hứa Mạt rời đi, cố ý nhân danh Chúa gây chuyện.

Nếu Linh đồng ý, thì dưới sự kiểm soát của hắn, còn nếu như Linh không đồng ý…

-Xin lỗi, chúng ta còn có việc phải làm, không có thời gian đi.

Hứa Mạt đáp lại.

Tác Lan lộ ra vẻ kinh ngạc khi nghe những lời Hứa Mạt, hắn nói:

-Hứa Mạt tiên sinh, đây là một lời tiên tri.

-Đó là thần của ngươi.

Hứa Mạt mỉm cười đáp lại:

-Nói thật với ngươi, ta không tin thần.

-Láo xược.

Tác Lan hét lớn một tiếng, quyền trượng trong tay rơi trên mặt đất, nguyên lực xung quanh dường như đang nổ tung, một bầu không khí đáng sợ và ngột ngạt bao trùm không gian này, Tác Lan trong mắt như bắn ra ánh sáng màu xanh lam, xung quanh có tia chớp lóe lên, hắn quát Hứa Mạt:

-Ngươi đang khinh nhờn thần minh?

Hắn vừa dứt lời, một cỗ phong ba đáng sợ bao phủ trong phòng, áp bức khiến người ta khó thở, ngay cả Hứa Mạt cũng cảm thấy một loại cảm giác bị áp bức mãnh liệt.

Tác Lan này mặc dù tự cao tự đại nhưng thực lực của hắn quả thực rất mạnh, theo Hứa Mạt cảm giác, hắn đã đạt tới cấp độ SS.

Hai người đứng sau Tác Lan cũng tỏa ra một luồng khí mạnh mẽ, cũng giống như Tác Lan, họ đều thuộc cấp SS.

Giáo hội trên một hành tinh mà lại có nhiều cao thủ như vậy, có thể tưởng tượng được thực lực giáo hội đáng sợ đến cỡ nào. Đại giáo chủ trong miệng hắn chắc chắn phải mạnh hơn, với lại phía trên đại giáo chủ còn có người khác, khó trách Lam Tước lại khá e sợ Tác Lan.

Đúng như Lam Tước nghĩ, Tác Lan đến hành tinh Lam Tư Đinh đúng là có ý đồ. Hiện tại giáo hội đang nhanh chóng bành trướng, đế quốc và cộng hòa đang chiến đấu kịch liệt, hắn cần phải nhanh chóng kiểm soát Hành tinh Lam Tư Đinh, mà khống chế phủ Tổng đốc không thể nghi ngờ là con đường nhanh nhất.

Tổng đốc Lam Tước mời Hứa Mạt đến đây dùng cơm, dường như muốn Lam Thanh đi cùng Hứa Mạt, hắn đã sớm để mắt tới Lam Thanh, làm sao có thể để đối phương rời đi.

Thật trùng hợp, vị khách lạ từ phương xa này đã chuẩn bị cho hắn một chiếc chiến hạm cấp cao, nếu hắn có thể cùng lúc chiếm giữ, nhiệm vụ lấy tiếng của hắn trên hành tinh Lam Tư Đinh coi như hoàn thành xuất sắc.

Chiến hạm mặc dù rất mạnh nhưng một khi chỉ huy xuống chiến hạm, thì không thể tùy hắn được.

Huống chi, ai dám vi phạm lời tiên tri?

Bất kính với thần minh, tội ác tày trời.

Phải nói rằng cách tiếp cận của Tác Lan rất triệt để, nhưng không nghi ngờ gì nữa, đó là một con đường tắt.

Trong phòng ngột ngạt, tất cả mọi người đều rơi vào im lặng, sắc mặt Hứa Mạt đột nhiên trở nên vô cùng khó coi, ở phía sau hắn, sắc mặt Diệp Thanh Điệp và những người khác cũng đều thay đổi, người của giáo hội ngang ngược vô lý như vậy sao?

Làm theo ý trời, cưỡng đoạt người?

Lam Tước cũng cau mày, Tác Lan này lấy lời tiên tri làm cái cớ. Nếu Hứa Mạt phản kháng thì chính là khinh nhờn thần minh, loại hành vi này có thể nói là cực kỳ ác độc, trực tiếp đẩy Hứa Mạt vào ngõ cụt, đứng ở con đường chết đối diện với giáo hội.

Hắn đương nhiên cũng nhận ra rằng Tác Lan đang muốn đẩy Hứa Mạt vào chỗ chết. Lần đầu tiên gặp mặt cũng không đến mức này, nhưng trong tình hình hỗn loạn hiện nay trên hành tinh, những việc như giết người đoạt bảo là quá phổ biến, huống chi Hứa Mạt còn nắm trong tay một chiếc chiến hạm hùng mạnh, khó có thể không làm cho người ta ghen tị.

-Giáo chủ đại nhân, Hứa Mạt tiên sinh chỉ là khách của ta, mong giáo chủ đại nhân có thể giơ cao đánh khẽ.

Lam Tước mở miệng nói, xưng hô với Tác Lan cũng đã thay đổi, hy vọng đối phương có thể nhân nhượng cho yên chuyện.

-Tổng đốc đại nhân, khinh nhờn thần minh chính là tội tày trời.

Tác Lan nhìn về phía Lam Tước mở miệng nói:

-Tuy nhiên, Đấng Tạo Hóa nhân từ sẵn sàng cho họ một cơ hội khác. Hãy theo ta đến giáo hội, hết lòng ăn năn sám hối và tiếp nhận lễ rửa tội của Thượng Đế.

Nói xong, ánh mắt của hắn nhìn về phía Hứa Mạt và Linh.

Hứa Mạt cuối cùng cũng hiểu được, đối phương nhất quyết muốn chơi mình, vô luận lựa chọn như thế nào, kết cục đều giống nhau, chỉ sợ đối phương từ lúc mới đến đây đã đưa ra quyết định.

-Giáo chủ tiên sinh, nơi này là phủ Tổng đốc, cho ta chút thể diện được không?

Lam Tước cũng dần dần trở nên không khách khí như trước, người của giáo hội không khỏi quá mức ngông cuồng, họ coi Phủ tổng đốc là nơi như thế nào chứ?

-Nếu tổng đốc đại nhân đã nói như vậy, ta ở bên ngoài phủ Tổng đốc chờ.

Tác Lan nói, hắn chỉ muốn khống chế phủ tổng đốc, nhưng lại không muốn hoàn toàn trở mặt với bọn họ. Giáo hội, nước cộng hoà và đế quốc đều duy trì bề ngoài hữu hảo.

Đám người Tác Lan rời khỏi nơi này, Lam Tước vẫn nhíu chặt mày như trước, mở miệng nói với Hứa Mạt:

-Hứa Mạt tiên sinh, Tác Lan nhất định là coi trọng chiến hạm của ngài, muốn chiếm đoạt cho nên mới tìm cớ đối phó với ngài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận