Căn Cứ Số 7

Chương 222: Vụ đánh nhau ngày nhập học đầu tiên

Thí dụ, hai học viên mới có độ dung hợp nguyên lực cấp A của học viện Nặc Á.

Nôi Nặc, 16 tuổi, độ dung hợp nguyên lực A-, nguyên lực cấp C, anh ta chọn khoa người máy.

Trần Thu Tuyết, 17 tuổi, độ dung hợp nguyên lực A, nguyên lực cấp B, cô chọn khoa chiến sĩ nguyên lực.

Bình thường, Con gái chú trọng bảo vệ bản thân nhiều hơn, sẽ chọn khoa người máy.

Nhưng hai học viên mới có vẻ lại trái ngược hoàn toàn.

Nhưng, trong buổi kiểm tra hôm nay, Lôi Nặc có tư chất tự nhiên về người máy cũng rất cao, xác định và đánh giá đạt cấp A+.

Ý là tư chất người máy của anh ta cao hơn nhiều so với tư chất tu luyện nguyên lực.

Nếu như vậy, lựa chọn của cậu ta cũng là bình thường.

Học sinh trong nhà ăn phần đông đều đang bàn luận về 2 người mới này.

Suy cho cùng cũng là nhân vật nổi tiếng.

Tại một góc trong nhà ăn, nhóm của Hứa Mạt tụ tập cùng một chỗ ăn cơm.

Lâm Tịch cũng ở đó, Lâm Thanh Trạch sắp xếp cho cô một công việc mới nhất, giáo viên riêng của nhóm người Hứa Mạt.

Lâm Tịch rất vui.

Cô tất nhiên hiểu rõ người mà học viện luôn muốn tìm kiếm là Hứa Mạt.

Có lời đồn là bậc A+.

Nhưng vì viện trưởng Lâm không tiết lộ nên cô đương nhiên không thể nói ra.

Ngoài Hứa Mạt ra, hôm nay kết quả đánh giá nhóm người Diệp Thanh Điệp cũng đều rất tốt.

Diệp Thanh Điệp nguyên lực cấp C, độ dung hợp nguyên lực B, đánh giá toàn diện vũ khí A.

Mặc dù lớn hơn vài tuổi nhưng vẫn có thể làm học viên dự bị học tập chuyên sâu tại học viện.

Tiểu Thất nguyên lực cấp C-, độ dung hợp nguyên lực B-, nhưng đánh giá toàn diện khoa công trình đạt cấp A+, hậu phương vững vàng!

Nguyên lực của Ảnh đạt cấp C+, độ dung hợp nguyên lực B+.

Duy nhất Tinh Vân, học viện có vẻ không thích hợp với cô ấy lắm.

Học viện siêu phàm không có khoa âm nhạc.

Cô ấy mang trong người gene chiến binh nên cũng không phù hợp với những khoa khác.

Nhưng bản thân cô ấy ngược lại không quan tâm gì cả, nhìn thấy mọi người vui vẻ, cô ấy cũng cảm thấy rất vui.

Nếu là lúc trước cơ bản là không dám nghĩ tớ sẽ có cuộc sống như vậy.

Nhưng, bọn họ có lẽ đều phải cảm ơn chị Tịch.

-Sống ở đây cảm thấy thế nào?

Lâm Tịch nhìn đám người Hứa Mạt hỏi.

-Rất tốt, yên tĩnh thoải mái, hơn nữa, lão tiên sinh hình như rất lợi hại.

Hứa Mạt nói.

-Chắc là một vị nào đó đã nghỉ hưu.

Lâm Tịch nói, xem ra viện trưởng Lâm đều sắp xếp ổn thỏa rồi.

-Chị Tịch.

Ở một chỗ khác, có người cất tiếng gọi, Lâm Tịch nhìn về hướng kia liền nhìn thấy Tôn Tiểu Tiểu ngồi đằng xa vẫy tay chào.

Nhóm của Lý Mạn cũng ở đây, hướng về phía Lâm Tịch gật đầu.

Hiện giờ, Lâm Tịch không còn là giáo viên của bọn họ nữa, vì thế mà Tôn Tiểu Tiểu liền gọi là chị Tịch, dù sao cũng không hơn nhau nhiều tuổi.

Diệp Thanh Điệp liếc nhìn Tiểu Thất, chỉ thấy hắn lần này rất thờ ơ, khiến Diệp Thanh Điệp có chút bất ngờ.

Tôn Tiểu Tiểu cũng có chút ngạc nhiên liếc mắt nhìn Tiểu Thất, kẻ đang cúi đầu ăn cơm.

Tên ngốc kia thế mà lại không để ý đến cô ấy.

Nghĩ tới đây nàng có chút không thoải mái.

-Bọn họ sao lại ở học viện?

Lý Mạn thấp giọng hỏi.

Lý Mạn mặc dù có tiếp xúc qua vài lần với nhóm người Hứa Mạt, nhưng chưa bao giờ nghiêm túc xem qua bọn họ.

Dù sao cũng không cùng một nhóm, không nhất thiết phải tiếp xúc.

Cô ấy có chút kỳ quái, nhóm người Hứa Mạt là một đội thợ săn hoang dã, sao lại có thể ở trong học viện được?

-Hình như là, bọn họ sao vẫn còn ở đây?

Tôn Tiểu Tiểu bây giờ mới kịp phản ứng.

-Có lẽ là chị Tịch sắp xếp giúp bọn họ, trong học viện cho phép có học viên dự bị.

Tô Nhu đang yên lặng bèn nói.

Lý Mạn tỏ vẻ ngạc nhiên, nếu là học viên dự bị thì bọn họ cũng có gì đó đáng để tìm hiểu, bằng không học viện cũng sẽ không nhận.

-Giáo viên Lâm Tịch chuyện này là như thế nào, sao lại giúp bọn họ như vậy.

Giang Đồng khó chịu nhất với nhóm người Hứa Mạt.

Thợ săn hoang dã một đám người thấp kém lại ngồi chung một mái nhà với bọn họ.

Tôn Tiểu Tiểu ngược lại không quá để ý.

Nói như vậy, tên ngốc kia sau này cũng sẽ học ở học viện?

Thế chẳng phải sẽ gặp nhau thường xuyên sao.

-Lôi Nặc tới rồi.

Lúc này, xung quanh truyền đến tiếng rì rầm.

Lôi Nặc một mình đi đến, tìm đến ngồi ở một vị trí yên tĩnh và cùng một hàng với vị trí của nhóm Hứa Mạt.

Trong một khoảng thời gian, thu hút rất nhiều ánh mắt.

Thậm chí, có cô gái đi đến trước mặt, trao đổi số điện thoại liên lạc, trong đó có không ít cô có nhan sắc ưa nhìn.

16 tuổi, độ dung hợp nguyên lực A-, nguyên lực cấp C, đánh giá tư chất người máy A+, đây là một học viên mới có tiềm năng không giới hạn.

Tiểu Thất liếc nhìn về bên này rồi lại quay sang nhìn Hứa Mạt.

Anh Mạt quá khiêm tốn rồi.

Rất muốn nói với mấy chị gái xinh đẹp kia, ở đây có bậc S!



Lôi Nặc ngồi bên kia yên lặng ăn cơm, dường như rất hưởng thụ ánh mắt của những người xung quanh.

Lần lượt có người đi đến đó trao đổi số liên lạc, có người bị từ chối.

Những người xung quanh phát hiện rằng người bị từ chối đều là những người không có nhan sắc.

Không ít nam sinh trong lòng cảm thấy phẫn nộ, thực tế chết tiệt!

Nhóm người Hứa Mạt ngồi bên này cũng rất thu hút ánh nhìn.

Nhan sắc và vóc dáng Lâm Tịch, hình ảnh cô giáo dịu dàng.

Diệp Thanh Điệp là thần nhan tỷ tỷ, nên càng có khả năng kích thích hormone của những thiếu niên hơn so với những bạn nữ kia.

Vì vậy, thỉnh thoảng sẽ có vài ánh mắt nhìn về phía bọn họ, trong lòng âm thầm suy đoán nhóm người đó có thân phận thế nào.

Dù sao hình ảnh 6 người nhóm của Lâm Tịch khác biệt khá lớn, nhìn không giống là các học viên.

-Chị ơi, có thể trao đổi số liên lạc không?

Có một học viên dũng cảm đi về phía bên cạnh Lâm Địch hỏi, thu hút một tràng âm thanh kinh ngạc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận